Vùng Trời Dang Dỡ
Tình Cuối Anh không nhớ mình đã bắt đầu từ đâu Cũng không quan tâm là em từ đâu đến Anh chỉ biết khi vắng em lòng chống chếnh Phút gần nhau thì tim loạn nhịp liên hồi Anh không màng quá khứ, chỉ tương lai thôi Tình thứ nhất, nhì, ba, ..... rồi cũng đổi ngôi Em là mối tình cuối, mối tình không vội Chậm, nhưng sẽ bền vững đến suốt trăm năm Anh cũng không nghĩ ngợi những điều xa xăm Vì có nhau là chúng ta có tất cả Chung tay chèo vượt qua dòng đời nghiệt ngã Thuyền tình lướt sóng về cập bến tình yêu Thiếu hoa cúc vàng mùa thu sầu tịch liêu Thiếu hoa tuyết trắng mùa đồng sẽ hờn dỗi Thiếu ánh trăng thanh đêm đen qua rất vội Nên cuộc đời anh không thể thiếu vắng em Hãy tưởng tượng lá thư tình không dán tem Có gởi đi thì cũng vòng quanh trở lại Con tàu thiếu đường rây thì làm sao chạy Anh thiếu em là đánh mất nửa linh hồn Từ bây giờ cho đến phút cuối hoàng hôn Khi trái tim này sẽ nghìn thu lịm tắt Em yêu ngự mãi một ngôi cao duy nhất Vị nữ hoàng anh xin dành trọn riêng em
Xác Pháo Tình Đau! Em sẽ nói gì khi không còn nhau nữa Những ngày tháng năm theo đóm lửa lụi tàn Nhật ký dòng đời cũng vừa mới sang trang Người vui, kẻ buồn trong rượu mừng pháo cưới Con tim tật nguyền đang vẫy vùng thoát lưới Khoảng cách hèn sang rẽ chia duyên kiếp này Người ta vinh hiễn xem tiền như cỏ cây Mua quan, bán tước và những người con gái Chẳng trách hờn ai vì đời mình khờ dại Nên đến giờ đây chỉ sống nửa linh hồn Nửa kia còn lại theo xác pháo vùi chôn Nấm mồ xây lên dưới chân người dẫm nát Rét hạn mùa đông nên trái tình khao khát Biển đời xô dạt làm tan nát cõi lòng Hẹn thề, đính ước mãi mãi là hư không Vỏ ốc mượn hồn ngàn năm xin khép kín
Hoa Tuyết Còn Rơi! Những hoa tuyết rơi vào trong vết cứa Thương trăm năm lạnh buốt cả tâm hồn Trái tim sầu chưa chết người vội chôn Chiếc ly vỡ rẽ chia tình duyên kiếp Có còn đâu mộng uyên ương hồ điệp Xác pháo hồng liệm kín trời tan thương Hoa tuyết tím đời phù du vô thường Ngỡ yêu nhau, tình yêu là vĩnh cữu Cây liễu tàn, lá thôi không còn rũ Cánh nhạn sầu quên lối cũ đường xưa Hoa tuyết tan đường lậy lội ngập mưa Xoá vết yêu trăm năm còn đắng đót Mây tha phương héo sầu giăng chót vót Nắng võ vàng thương khóc mối duyên ai Đời phù du nghiệt ngã tháng năm dài Trót lỡ yêu vết thương lòng rỉ máu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2015 03:37:08 bởi Thương Hoàng >
tìm người trong mộng hứng tuyết rơi ...
dang tay hứng lây cánh hoa đời ...
hoa tuyết không tan còn chờ đợi ...
giữ mãi yêu thương trái tim đời ... !!
thì ra huynh ... thích hoa tuyết rơi ... !!
tặng huynh ... nè ...
hình người đẹp hứng hoa tuyết ... !!
[tube]https://www.youtube.com/watch?v=dGNUmHkn1co[/tube]
Cảm ơn 100nmunggiotle ghé thăm. Chúc một ngày vui vẻ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2015 03:37:53 bởi Thương Hoàng >
Làm Mẹ Đơn Thân Có những người mẹ sống độc thân Năm tháng tảo tần đời son trẻ Cam chịu góa bụa tình đơn lẻ Thương con, khép kín cửa lòng mình! Đơn độc nuôi nấng trẻ sơ sinh Làm cha, làm mẹ lo chu tất Khó khăn khổ nhọc, được và mất Cả đời chưa có nửa tiếng than Năm tháng vùi dập phận hồng nhan Người mẹ đơn thân thành bà lão Dòng đời nghiệt ngã gieo giông bão Gối mỏi lưng còng tóc bạc phơ Ngoảnh mặt nhìn con, mẹ thẩn thờ Vì con bây giờ đã khôn lớn Không còn nghịch ngợm, thôi ngỗ ngớn Ngày mẹ xa con đến gần rồi Nắm bàn tay mẹ lệ chẻ đôi Phân nửa bồi hồi run khóe mắt Phân nửa ngậm ngùi lòng se sắt Vì con mà mẹ sống đơn thân Biển cả sông hồ ví nghĩa ân Làm sao báo đáp trọn một lần Con biết thời gian không chờ nữa Lệ này con khóc cho mẫu thân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2015 03:39:09 bởi Thương Hoàng >
Chao Lòng Chiếc lá đêm đông rơi xào xạc Ngỡ bước chân quen vừa trở về Nhịp lòng thổn thức giữa cơn mê Tâm tư bộn bề pha nuối tiếc Những đóa hoa hồng nở trên tuyết Nụ còn chưa chớm, nhụy rữa tàn Đêm chưa qua hết, ngày vội sang Người còn ngủ mê, hồn đã thức Chim sáo sang sông tình ray rức Vành trăng tròn khuyết những mùa trăng Gió mưa nức nở dạ bâng khuâng Con đò chơ vơ trên bến vắng Bao năm quạnh quẻ đời im ắng Một chiếc lá rơi gợn sóng lòng Chênh vênh niềm nhớ lúc tàn đông Chao nghiêng bềnh bồng tim ray rứt
Vùng Trời Thương Nhớ Chao nỗi nhớ dạt mây trời sầu tím Gió dỗi hờn thổi tình lạc vào đêm Rừng chơ vơ lặng lẻ vắng tiếng chim Chiếc lá rơi xẻ đôi niềm nhung nhớ Một phút xa là nửa hồn thương vỡ Ngày vắng nhau tình ngỡ đã trăm năm Tim ngờ nghệch sai nhịp gõ âm thầm Ngọc tương tư vụng về rơi đáy cốc Hương dạ từ mượt mà ôm suối tóc Môi trinh nguyên ngây ngất giữa vườn xuân Mắt hồ thu ong bướm lượn bâng khuâng Đắm thuyền yêu lên đảo hoang tình ái Anh nhớ em đến tận cùng si dại Yêu một lần mà lưu luyến thiên thu Cung đàn trăng hòa điệu gió hát ru Đưa đôi ta vào vùng trời thương nhớ
Ngang Trái! Chúng mình còn có thể bắt đầu được không Anh hạ em đông và mùa thu đứng giữa Dù rằng duyên nợ đôi ta là hai nửa Nhưng đính kết lầm nên nghiệt ngã chia phôi Chỉ có trong mơ vợ chồng mới thành đôi Thỏa niềm nhớ nhung dù chỉ là khoảnh khắc Cơn gió vô tình len giữa đời hiu hắt Lay tỉnh mộng vàng chua xót lúc nữa đêm Sống bên mùa thu khép kín cửa buồng tim Lèn chặt tâm tư nhớ trời mây mùa hạ Vì thiếu linh hồn nên xác thân gục ngã Đôi mắt vật vờ thương về chốn xa xăm Giữa mùa hạ - đông là hờ hững hờn căm Của mùa thu chết trong cuộc tình oan trái Không ai có lỗi và xin đừng thương hại Làm khổ cho mình, cho người, cho chúng ta Chúng mình không thể ... nên hãy sống thứ tha Nóng - lạnh hai mùa ... nhạt nhòa theo năm tháng Hãy biết thương người ... vì gia đình giới hạn Chuyện lứa đôi mình ... thôi hẹn kiếp lai sinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2015 22:37:43 bởi Thương Hoàng >
Ly Cà Phê Đê Mê Giọt thơm lừng lắng đọng ở bờ môi Khói nâu trầm mây bay vờn đáy cốc Như thiếu nữ tuổi đôi trăng ngà ngọc Hương ngát trời xao xuyến trái tim đơn Vị ngọt nào trên đầu lưỡi mỡn mơn Thơm tinh khiết như dỗi hờn con gái Từng giọt rơi vào nỗi sầu tê tái Vọng ưu tình ngào ngạt giữa sương đêm Gẫm tình ta - cà phê đắng chưa nêm Uống nhâm nhi hương thơm lừng khó kể Chát bờ môi vì vị ngọt đến trễ Nhưng ái ân nồng thắm phút sau cùng Thiếu vắng nhau đời hao mòn nhớ nhung Anh ghiền em như cà phê đặc sến Lúc xa cách giọt sầu lăn chống chếnh Khi gần kề tí tách nhỏ trăm năm
Nửa Chiếc Lá Chung Tình Có nỗi buồn len lén chiếm tâm tư Khi nắng vàng hư hao lèn suối tóc Những chiếc lá đỏ rực trời ai khóc Nhuộm ưu đàm xao xuyến ngọc thiên thu Những hạt men nơi đáy cốc sương mù Trỗi cô đơn giữa mùa thương nắng rát Gió hờn căm xé toạc lòng đắng chát Mầm hy vọng chết khát trong màn đêm Trời tan thương mây sầu chợt đứng im Vết bánh xe trong vũng lầy sâu hoắm Lá nghi ngờ trong bàn tay cầm nắm Khi dày vò đau đớn cả đôi bên Như trẻ con khóc nủng nịu bắt đền Nước đổ vơi không đong đầy như trước Giữa cô đơn chẳng màn mất với được Con đường nào cũng là lối đi riêng Trăng võ vàng khóc duyên phận chao nghiêng Trái đam mê muộn phiền đau suốt kiếp Tạ lỗi người chưa phỉ nguyền chàng-thiếp Lá chung tình đem xẻ nửa chia đôi
Đừng Làm Em Khóc Nghe Anh! Nếu khóc để vui thì địa cầu ngập nước Nên những giọt sầu quý giá tựa kim cương Cũng có những giây phút yếu đuối tầm thường Khi người ta bị tổn thương thì sẽ khóc Người ta đổ mồi hôi vì sự khổ nhọc Nhưng rơi lệ vì những lừa lọc tình yêu Tùy sự đớn đau đó ít hay là nhiều Mà giọt nước mắt tuôn tràn như dòng suối Người ta kìm lòng khi chịu bao hờn tủi Những uất ức nghẹn ngào thốt chẳng thành câu Nhưng khi lệ trào thì chẳng dừng được đâu Vì khi đó là con tim đang rướm máu Những giọt lệ tình còn quý hơn châu báu Nhưng có thể khóc nhiều lần với người mình yêu Bao hạt châu ngọc rụng rơi theo nắng chiều Những khi nhớ nhau sóng tình dâng men đắng Trên cõi đời mọi việc đều có bại-thắng Nhưng khi người yêu khóc là cả hai cùng thua Người giận, kẻ hối lỗi và trời chợt chuyển mưa Trên khóe mắt nhạt nhòa những xâu chuỗi ngọc Nên đừng bao giờ làm cho phụ nữ phải khóc Vì khi lệ cạn dòng là tình cũng khô khan Họ vẫn chìu chuộng vì những sự buộc ràng Nhưng yêu thương đã chết theo dòng lệ ướt
Lạnh Tình! Đông về rừng tuyết nở hoa Cánh mềm óng ả kiêu sa lạnh lùng Bạch vân đại đóa phù dung Giữa trời khoe sắc mịt mùng nhân gian Gió lay réo rắc cung đàn Tơ vương duyên kiếp lỡ làng đời nhau Nhánh sầu nặng trĩu tình đau Trái yêu chưa kết nhuốm màu tang thương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2015 04:26:06 bởi Thương Hoàng >
Hạt Mưa Nghịch Ngợm Đáng Yêu Hạt mưa vỡ òa trên suối tóc Mỹ miều đôi ngọc xốn xang lòng Hạt mưa trêu chọc vành môi cong Dỗi hờn người yêu đang trễ hẹn Tà áo lấm lem tim nấc nghẹn Hồ thu hoen đỏ gợn sóng tình Sóng sánh ba đào lệ chông chinh Chợt cất vào trong khi anh tới Bao nhiêu hờn tủi vì ngóng đợi Tan biến khi nhìn chiếc xe hư Toàn thân ướt sủng chân mỏi nhừ Dưới ánh trăng hiền ... anh xin lỗi Lúng liếng mắt cười tay nắm vội Bờ môi đắm đuối trao chiếc hôn Kề sát trống ngực nhịp đổ dồn Hạt mưa thẹn thùng che mắt ướt Hạt mưa vụng về sánh đôi bước Qua những con đường lá me bay Tựa sát bờ vai hương ngất ngây Tóc ủ nhụy lài đêm quyến luyến
Lạc Lối Yêu Thương Có một ngày bước vội qua đời nhau Chẳng tiếng chào hay nửa lời thăm hỏi Vết chân chim hằn sâu ngày mệt mỏi Nên vô tình ta để lạc mất nhau Hai trái tim chia sẻ một niềm đau Phía bên trái trong vùng sâu ký ức Của nhớ nhung vì ngày đêm ray rức Khi đường tình chia rẽ lối uyên ương Mây thương ai giăng lệ sầu vấn vương Sống bên người mà nhớ thương da diết Nửa vách ngăn cho mối tình vĩnh biệt Nửa u sầu chu toàn nghĩa phu thê Cố đè nén vùng tâm trí đam mê Ru giấc mơ một gia đình hạnh phúc Chữ tam tòng buột người ta khuất phục Nên giữa đời ta vờ lạc mất nhau Khu phố này nơi chôn chặt niềm đau Mộ ái ân đắp lên tình hờ hững Vì hoàn cảnh hay đôi chân không vững Duyên chúng minh chôn kín suốt trăm năm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2015 22:08:52 bởi Thương Hoàng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: