Vùng Trời Dang Dỡ
nghèo ... không được uống rượu mời
tay run vẫn rót ... thơ rơi mời Trời
Trời cười ... mi áo tả tơi ?
_ Ta uống ... người khổ mưa rơi giữa đời !!!!!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2015 23:44:12 bởi 100nammunggiotle >
Lạc Bước Tìm Nhau Nắng xanh lịm tắt ven đồi Chiều hoang nhạt gió mây trôi bồng bềnh Bướm vàng lạc lối chênh vênh Vỗ đôi cánh mỏng gọi tên bốn mùa Xuân về, xuân đã về chưa Hạ đâu sao chẳng gọi mưa về cùng Thu sầu ôm nỗi nhớ nhung Đông ơi sao mãi lạnh lùng với ai Bướm sầu nhỏ lệ vắn dài Chiều hoang nhạt nắng lạc loài chân mây
Trời thương không gọi là ... ngươi ?
_ ngươi có mắt sáng ... con ngươi nhìn Trời
giữa đời có cánh ... hoa rời
_ Ta không uống nữa ... thấy ngươi lạc loài !!!!!!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2015 23:45:29 bởi 100nammunggiotle >
khi thơ còn ngủ ...
(viết cho em đang nằm)
Mơ thời chật cả đường đời
thơ mồ côi Mẹ ... ấm hơi chợ đời
_ thơ chưa có lệ ... ru hời
_ chờ mộng vừa đủ ... cho Đời bỏ rơi !!!!!
thì người còn ru ...
(viết cho anh đang ru em )
Vào đời chiếu Đất màn Trời
ôm thơ nằm ngủ nghe Đời lặng trôi
_ mặn mòi tiếng khóc trong nôi
_ Ai đưa tôi đến ... nổi trôi phận người
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2015 23:46:54 bởi 100nammunggiotle >
Thương Hoàng thân ái mến chào các bạn! Thật là vinh hạnh được các bạn ghé qua chòi thơ Thương Hoàng và lưu lại những bài thơ dể thương! Rất cảm ơn nhưng cũng xin các bạn lưu ý, đây là chòi thơ, không phải chòi nhạc, hay chòi tranh ảnh ... nên mong các bạn hạn chế việc đăng hình ảnh hay những clip nhạc lên trang này. Lời thật mất lòng mong các bạn lượng thứ cho. Thương Hoàng xin đa tạ. Thương Hoàng
Người Thầy Năm Xưa Chiếc xích lô nặng nề leo ngược dốc Người đàn ông hốc hác dáng gầy nhom Chân co duỗi cúi gập người lom khom Đạp đời mình dưới pedal mệt mỏi Nghiêng vành nón như lẫn tránh câu hỏi Dạ thưa thầy ... có phải đúng ... thầy không Lau mồ hôi giọt cùng khổ lăn dòng Chắc cậu lầm ... tôi chưa từng đứng lớp Vết chân chim rạn đuôi mắt che rợp Bàn tay gầy cầm phấn ... cố đẩy xe Những bài giảng ... vùi chôn khắp vỉa hè Khóe mắt con đỏ hoe cùng hoa phượng Bàn tay thầy rất nhân từ độ lượng Cầm tay con nắn từng nét đầu đời Vì nghịch cảnh cuộc sống quá chơi vơi Thầy "quên" con ... con thương thầy quá đổi Dạ thưa thầy dù dòng đời trôi nổi Con nhìn thầy vẫn kính trọng như xưa Bài vở lòng nơi trường làng chiều mưa Con vẫn nhớ công ơn người khai trí Đời quên thầy như đã từng vốn dĩ Khách qua đò mấy ai nhớ người đưa Tóc xanh màu nay đã bạc lưa thưa Nhưng lòng con nhớ ơn sâu ghi khắc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2015 23:30:14 bởi Thương Hoàng >
Gánh Đời Người đàn bà ngồi khóc thầm giữa phố Mớ rau xanh héo úa dưới nắng chiều Mắt thâm quầng xám - tối trời quạnh hiu Chợ thưa người, quảy gánh đời kẻo kẹt Đôi chân trần bước về trong giá rét Lê gót mòn mệt mỏi dọc triền đê Gánh rau ế cô lặng lẽ quay về Lệ nghẹn đắng quyện mồ hôi ẩm ướt Thân cò vạc kiếm mồi trong dòng nước Nuôi đàn con mà chua xót quặn lòng Nhà xiêu vẹo đời mẹ góa thờ chồng Người thầy giáo - đạp xích lô đã mất Giữa canh trường đâu đó vang tiếng nấc Nghẹn buồng tim những đứa học trò xưa Thân liễu đào đang dãi nắng dầm mưa Nặng gánh đời trên đôi vai lạc lẽo Khách sang sông rẽ đời đi muôn nẽo Ông lái đò nằm lại bến nước xưa Người vợ hiền tảo tần kiếp sống thừa Thương biết mấy các em còn nhỏ dại
thơ còn ... người đó ghé chờ ...
trông thơ để ngóng ... một Trời nhớ thương !!!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2015 23:57:08 bởi 100nammunggiotle >
Áo em để hứng hoa đời ...
lót bàn chân trẻ ra đời lẻ loi ...
Áo em để hứng hoa rơi ...
Em khoác Áo Mộng ... Thơ ơi sống đời !!!!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2015 23:58:51 bởi 100nammunggiotle >
Cô Đơn Hoa xưa rũ cánh bên thềm Đèn khuya nhỏ lệ trăng đêm hao gầy Người đi biền biệt đường mây Để sương lạnh lẽo vơi đầy sớm mai Men sầu chưa uống đà say Nhớ ai dạ rót đắng cay ngậm ngùi Đắp trăng gối gió ngủ vùi Mình ta lặng lẽ bên trời quạnh hiu
Biển Sầu Biển chiều mộng tím hồn hoang Nước ru gió cuốn mây ngàn trôi xa Thuyền tình thấp thoáng bóng tà Nhấp nhô chở sóng là đà truân chuyên Ở đời muôn sự tùy duyên Có ai giữ vẹn lời nguyền thủy chung Biển xanh cát trắng điệp trùng Riêng ai hờ hững lạnh lùng chiều hoang
Chuyện Tình Dế Cơm Tôi kể người nghe chuyện hai con dế nhỏ Thương yêu nhau như thể không tách rời Nhưng một ngày kia con dế mái ham chơi Và giận người yêu bỏ đi phương trời khác Con dế trống buồn, bỏ ăn nên gầy rạc Đi trong vô định rồi chết ở trời xa Con dế mái kia cũng tìm được người thứ ba Sống rất vui vẻ đến cuối đời hạnh phúc Ở trong chuyện này .... Dế trống là hiện thân tình yêu đích thực Rất quý hiếm và khó tìm ở trên đời Còn con dế mái là tình cảm thường thôi Nhưng hỏi chúng ta ... ai hy sinh cho tình yêu thật sự ---------------- Cũng chuyện này nhưng con dế mái sống thử Vì thấy không hợp nên chia tay quay về Bỏ chàng thứ ba ngụp lặng trong đam mê Con dế mái quyết đi tìm con dế trống Nó đi mãi miết đến một ngày biển động Đánh trôi dạt bờ xác dế trống tả tơi Con dế mái vì đau lòng nên trút hơi Nằm bên người yêu cùng đi vào miên viễn Hạnh phúc không phải bỏ đi khi có chuyện Mà biết ăn năn, dừng lại dẫu muộn màng Là tái hợp cho những cuộc tình dỡ dang Nhưng sự hối hận thì thường hay đến trể ---------------- Vẫn là chuyện hai con dế tôi xin tiếp kể Con trống kia biết dừng lại sống bên đường Ngày ngày ăn lá và uống những giọt sương Nó sống đơn độc đợi tình yêu của nó Con dế mái cũng dừng lại bên đám cỏ Nó nhớ thương, hối hận, muốn trở về tìm Mãi chần chừ và thao thức suốt bao đêm Mới đi tìm nhưng lâu lắm gặp dế trống Hai con dế sống trong màu xanh hy vọng Và yêu thương nhau dù chẳng được bao lâu Vì tuổi đã cao nên một chiều thu sầu Họ dắt tay nhau tìm đường lên suối bạc Vậy tình yêu cũng như là những nốt nhạc Phải biết dừng lại khi kết thúc bài ca Phải biết nhìn lại xem đi được bao xa Phải qua đau khổ mới biết mình hạnh phúc Vì thế nên rất khó tìm tình chân thực Ăn năn không phải lúc cũng muộn màng Hạnh phúc có khi còn quý giá hơn vàng Ta cùng nhau giữ những gì mình đang có Một mai khi về với ngàn mây hoa cỏ Thì ta đã hạnh phúc bên nhau trọn đời Tình yêu đơn giản chỉ là một trò chơi Dành riêng hai người và kéo dài suốt kiếp
Chồng Sớm Chị ơi chị lấy chồng đi Đến khi quá lứa lỡ thì mẹ lo Nhà nghèo bữa đói bữa no Gả người quyền thế đở đò mẹ cha Phận gái từ lúc sanh ra Thờ cha, thờ mẹ, trắng da thờ chồng Như chim bị nhốt trong lồng Nỉ non tiếng hót chênh chông lạc loài Trách trời tạo kiếp bi ai Chị em chồng sớm ... lá lay xoay vầng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.04.2015 01:14:52 bởi Thương Hoàng >
Duyên Chiếc lá khô lạnh lùng rơi trên tuyết Nghĩa trang buồn, trăng gầy guộc thê lương Tiếng quạ kêu nghe ai oán đoạn trường Anh tìm em dưới làn mưa lất phất Nửa cuộc tình anh vô tình đánh mất Cứ ngỡ rằng đây chỉ là chiêm bao Tim sầu rung tuôn dòng lệ thương đau Tấm ảnh nhỏ trên bia đá mờ nhạt Gió khóc thương trỗi cung đàn bẻo bạc Đắp vuông mồ cỏ úa phủ vành tang Anh gọi em trong ngang trái bẽ bàng Yêu dấu ơi... mộng vàng không chung lối Giọt lệ này nửa đời sau thống hối Tình chúng mình đã vĩnh viễn thiên thu Anh khóa tim trong băng giá ngục tù Đợi ngàn sau ... đến khi ta gặp lại Trời khóc thương nên còn làm mưa mãi Anh quay về trong tê tái âm u Nghĩa trang lạnh, đìu hiu trút sương mù Lên đôi vai một mối duyên tình lỡ Lá trầu héo nên cả đời dang dỡ Trái cau khô ai nở xẻ làm đôi Tóc xanh màu hóa bạc trắng như vôi Tình chúng mình muôn đời không chia cắt
Chào Thương Hoàng , PEARL ghé thăm và đọc những vần thơ thật buồn của Thương Hoàng mà dạ cứ nao nao làm sao ! Biết nói gì đây ngoài lời động viên chân thành : Hãy vui lên Thương Hoàng nha ! Cùng bài thơ mà PEARL dành tặng riêng cho Thương Hoàng . Nếu có gì không hài lòng , Thương Hoàng bỏ qua cho PEARL nha ! Quy Luật Ngày rực sáng đẩy lùi đêm tăm tối Nắng hồng tươi hong khô lối mưa ngâu Tan nỗi sầu, hạnh phúc lóng lánh màu Long lanh sắc cầu vòng in trời thẳm. Cuối đường hầm bước chân lê chầm chậm Thất vọng đang gặm nhấm cả niềm tin Nếu quả chanh treo lơ lửng quanh mình Thì miếng đường sẽ cận kề cạnh đó. Là quy luật bởi chẳng ai chối bỏ Hết đắng cay lại mật ngọt thơm tho Sống ở đời cân bằng sự xin – cho Sẽ vẹn toàn giữa ấm no khốn khó. Hãy cho nhau những yêu thương vốn có Biết sau này còn có để mà trao? Dang rộng tay đón tình cảm dạt dào Dù nhỏ nhoi cũng ngọt ngào hương vị. Và như thế đời tràn đầy thi vị Cuộc sống xung quanh quý biết dường nào! Trân trọng từng giây phút là của nhau Đến khi mất ,không bao giờ nuối tiếc. PEARL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.04.2015 02:38:29 bởi PEARL >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: