Vùng Trời Dang Dỡ
Chào Pearl Cám ơn những lời động viên chân thành của Pearl .... những lời nói của Pearl như liều thuốc bổ đã giúp cho Thương Hoàng khỏe rồi. Bài thơ Quy Luật được Pearl dành tặng riêng là niềm vinh hạnh cho Thương Hoàng. Xinh nhận nơi đây lời cám ơn chân thành sâu sắc. Thân Mến Thương Hoàng
Thương! Lèn trong cánh gió đường mây Là niềm nhung nhớ vơi đầy chiều thương Sáo trời trầm bỗng du dương Tơ lòng trăm mối khẽ khường bâng khuâng Sao trời lấp lánh sông ngân Đếm bao tinh tú bấy lần nhớ thương
Gánh Hàng Rong Người đàn bà hấp tấp chạy ngoài phố Ôm thúng rau trốn quản lý thị trường Có ai ngờ cuộc đời lắm nhiễu nhương Gánh hàng rong quý giá hơn sự sống Trời trưa hè mặt đường như nung nóng Đôi chân trần tứa máu chạy như bay Sức cạn dần không thoát khỏi bàn tay Dằn thúng rau của người thanh niên trẻ Tiếng van xin trong đớn đau nấc nẻ Cậu tha cho đừng lấy mấy bó rau Tội xấp nhỏ đang đói lại ốm đau Nhà tôi nghèo nên chẳng còn vốn liếng Ngước mắt nhìn ... chàng thanh niên đối diện Cô nhận ra đứa học trò năm xưa Cánh phượng hồng rụng đỏ trời dưới mưa Viên quản lý ... tuy quen mà xa lạ Cô giáo xưa bây giờ đang vấp ngã Trong nghịch cảnh khó nói của dòng đời Bên vĩa hè vóc dáng nhỏ chơi vơi Tiếc mớ rau ... nhìn theo ... lòng ray rức Lệ cô rơi trên vành môi cơ cực Khóc đời mình sao lắm nỗi truân chuyên Vì cuộc sống và cơm áo gạo tiền Phải oằn mình cầu xin điều trái nghịch Những định lý không bao giờ xê dịch Nhưng lòng người thì rất dễ đổi thay Dạy học trò nên - hư tùy rủi may Người trồng cây đâu biết quả chua - ngọt Gẫm sự đời mà nghe lòng chua xót Mấy mươi năm mãi miết việc trồng người Cây xấu rễ nên cành lá kém tươi Tự trách mình không chuyên cần chăm sóc Ngày hôm nay giữa dòng đời khổ nhọc "Nó" học đâu cách hiếp đáp dân nghèo Nghĩ phận mình trách chữ nghĩa buồn theo Đời nhà giáo, thanh cao nhưng bẽo bạc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2015 22:27:32 bởi Thương Hoàng >
Hạnh Phúc Nhỏ Bé Hạnh phúc như chú chim sâu bé nhỏ Đến bên ta và đậu ở trên vai Hạnh phúc đến với bất kỳ một ai Nhưng ra đi lúc nào ... không ai biết Hạnh phúc vốn là vĩnh hằng bất diệt Chim bay đi thì sẽ lại bay về Hạnh phúc làm tim say sưa ngủ mê Nhưng có khi chịu nhiều đêm thức trắng Hạnh phúc rất nhẹ nhàng nhưng sâu lắng Nằm khép mình ở tận đáy tâm hồn Có bình minh thì sẽ có hoàng hôn Nên hạnh phúc thường đi cùng đau khổ Cuộc đời người có bao lần dang dỡ Được hạnh phúc hãy ráng giữ trong tay Còn bao lâu phải tùy thuộc rủi may Đừng bóp chặt ... hạnh phúc kia sẽ chết Hạnh phúc có làm con người mỏi mệt Nhưng tim vui khi hạnh phúc ngập tràn Nước và thuyền luôn hạnh phúc chứa chan Nước nổi thuyền ... cũng sẽ làm chìm đắm Thế cho nên mọi người phải cầm nắm Nhưng nhẹ tay với hạnh phúc riêng mình Hãy cùng nhau cất bước chào bình minh Và cùng nhau ngắm hoàng hôn lãng mạn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2015 22:44:00 bởi Thương Hoàng >
người ấy bây giờ đang ngủ say ...
hồn còn bay bỗng ở trên Mây ...
nhắn gởi đến ai nhớ lắm đấy
tại vì còn Say chưa đến ngay ...
... ...
sẽ đến thăm ai chờ đến ngày ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2015 01:39:56 bởi tranthaptinh >
Cám ơn tranthaptinh ghé qua. Chúc một ngày vui!
Bốn Mùa Yêu Thương Xuân về em khoác áo vàng Mai yêu rực rở ngút ngàn sắc hương Hạ về đỏ thẳm sân trường Rợp trời phượng vỹ vấn vương tâm hồn Thu về trong ánh hoàng hôn Tím màu chung thủy ngõ hồn miên man Đông về tuyết trắng mây ngàn Vi vu gió buốt trần gian lạnh lùng
Cô Gái Và Thiền Sư Chuyện kể rằng có một cô gái đẹp Tìm thiền sư than thở chuyện đau buồn Lòng đắng đót và lệ cứ trào tuôn Cô không biết làm sao mình hết khổ Ngài thiền sư đứng lên và rời chỗ Lấy đem về một chiếc tách pha lê Bảo cô cầm, ngài rót trà tràn trề Vì nóng rát, cô buông rơi chiếc tách Ngài lên tiếng không một lời hờn trách "Con buông vì không chịu nỗi đớn đau Nên những gì làm lệ con tuôn trào Hãy buông đi thì con sẽ hạnh phúc" Lấy chiếc khác ngài lại rót đầy nước Bảo cô cầm tách trà nóng khói bay Nhưng đừng buông mà hãy thử sang tay Và cô gái không còn nghe nóng rát Sau một lúc cô uống tách trà mát Thơm ngọt ngào và cảm ơn thiền sư Ngài từ tốn cất lời nói hiền từ "Nếu con buông thì đã lỡ việc tốt" "Khi quá đau con buông tay đột ngột Để quên đi những thương tổn tâm hồn Nhầm loại trừ điều hỉ nộ cuồng ngôn Nhẹ âu lo trên hai vai nặng trĩu Con không buông mà sang tay, gắng chịu Là đang vượt qua gian khổ của mình Những khốn khó trong cuộc sống mưu sinh Khi qua được con sẽ thấy hạnh phúc" Thế cho nên khi chúng ta kiệt sức Đừng ráng kiềm những u uất đớn đau Gặp khó khăn đừng nản chí quá mau Hãy cố gắng vượt qua tìm hạnh phúc
tặng tách pha lê nhớ mỗi ngày ...
tách này đã uống để cầm tay ...
nóng nhớ đổi tay tràn thân ái ...
đêm về cầm lấy chớ buông tay ...
Chúc tranthaptinh một ngày vui!
Thương! Lèn trong cánh gió đường mây Là niềm nhung nhớ vơi đầy chiều thương Sáo trời trầm bỗng du dương Tơ lòng trăm mối khẽ khường bâng khuâng Sao trời lấp lánh sông ngân Đếm bao tinh tú bấy lần nhớ thương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2015 22:32:36 bởi Thương Hoàng >
Chuyện Tình Cô Gái Mù Cô gái mù thủ thỉ với người yêu Mong một lần được thấy vòm mây trắng Ngắm cánh hoa nở vàng tươi trong nắng Nhìn núi non hùng vĩ với sông hồ Mười ngón tay cô sờ nắn nghê ngô Lên gương mặt của người mình yêu dấu Bằng trái tim sự cảm nhận xuyên thấu Cô nghĩ chàng rất lịch lãm dễ thương Rồi một ngày trời ban phép lạ thường Vì có người hiến cho cô đôi mắt Lần đầu tiên nhìn thấy được màu sắc Bầu trời xanh, hoa đỏ, mây cầu vồng Cô hân hoan và vui sướng trong lòng Nên hăm hở đi tìm người thương mến Bao nhớ nhung sụp đổ trong chống chếnh Người cô yêu rất xấu xí, mù lòa! Cô vụt chạy trốn tiếng nấc thoát ra Từ hóc mắt của gã mù tội nghiệp Những dòng lệ nối đuôi nhau trùng điệp Theo chân cô, từng bước xa dần xa Thời gian trôi qua năm tháng nhạt nhòa Cô trở về tìm nơi xưa chốn cũ Căn phòng vắng, nhện tơ giăng bụi phủ Cùng lá thư nằm ngay ngắn trên bàn "Này em yêu, xin đừng quá hoang mang Hãy trân quý và giữ gìn đôi mắt Anh rất vui khi em nhìn màu sắc Bằng tấm tình, đôi mắt anh tặng em" Một lá thư dù không có dán tem Nhưng vẫn đến đáy tim sâu thăm thẳm Bờ môi rung lên từng hồi thương cảm Anh vì cô chịu sống đời tối tăm Giọt lệ cạn trong hồi kinh lặng thầm Của đớn đau vì muộn màn dâng hiến Người năm xưa đã nằm yên bên biển Nghe rì rào tiếng sóng vỗ nghìn thu Cuộc đời này như gió thoảng sương mù Rất mong manh và dễ dàng tan biến Hãy cho nhau những mặn nồng lưu luyến Đễ lỡ làng ... biết dành tặng riêng ai
Môi Hồng Cong cong mộng thắm môi đào Tròn vành xuân sắc xuyến xao tâm hồn Thi từ phút chốc bặt ngôn Nụ hôn quyến rủ đổ dồn bờ tim
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2015 03:22:54 bởi Thương Hoàng >
Về Đi Em Về đây em ta thăm ngôi trường cũ Cây bàng già buông lá rũ chờ em Hàng phượng vỹ tuôn hoa đỏ ngập thềm Đón gót chân những ngày xưa lưu luyến Về đây em ta thăm lại bờ biển Chiều xưa nào sóng vỗ nhịp yêu thương Gió rì rào trêu chọc đôi má hường Dạo cung đàn bài ca xuân muôn thuở Về đây em ta thăm lại xứ sở Ngắm hàng dừa xanh mướt lá đong đưa Con đường nhỏ mình đi về sớm trưa Đang thổn thức chờ bước chân yêu dấu Về đây em cho tim tình hòa tấu Bài ca yêu dang dỡ mấy mùa trăng Cho bờ môi khát khao được một lần Trao chiếc hôn ngọt ngào hương say đắm
Thương Hoàng
Môi Hồng
Cong cong mộng thắm môi đào
Tròn vành xuân sắc xuyến xao tâm hồn
Thi từ phút chốc bặt ngôn
Nụ hôn quyến rủ đổ dồn bờ tim
Môi Hồng
Im Im e thẹn huyết dồn
nụ hôn còn lại hết hồn bật ngôn
_ vô ngôn quyến rũ vô hôn```
_ bờ tim nghiền cắn điếng hồn vành xuân
huynh thông cảm cho Giọt Lệ
không có nhạc hoà chung thì tim thơ lẻ loi
trăm năm buồn lắm chịu không nỗi
cắn coi vành Xuân dám la hôn ?
bặt ngôn khóc thầm
huynh viết thơ hay lắm !!!
cứ ngỡ người yêu trở về ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2015 13:33:10 bởi 100nammunggiotle >
Nụ Cười Thiếu Phụ Có những khi nụ cười đầy nước mắt Của hương vị đắng cay dỡ dang tình Người con gái thương hận ôm sinh linh Theo ngày tháng tượng hình, bị chối bỏ Có những khi nụ cười rướm máu đỏ Của người mẹ đang đi biển một mình Ôm trong tay hài nhi nhỏ đẹp xinh Chôn hận thù vùi sâu cùng cuống rốn Có những khi nụ cười pha lẫn lộn Của buồn vui dạy con trẻ làm người Con đổ bệnh thì mẹ cũng kém tươi Con nói cười mẹ vui như pháo tết Câu chuyện nào cũng phải có đoạn kết Nụ cười vui là hạnh phúc sau cùng Nhìn con mình trưởng thành, biết hiếu trung Nụ cười nào đẹp bằng tình mẫu túc Nụ cười đem niềm vui và hạnh phúc Nhưng lắm lúc là nước mắt chua cay Nếu thức đêm thì sẽ biết đêm dài Phải cười vui mới hiểu đời đau khổ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: