Vùng Trời Dang Dỡ
Xe Đạp Đôi tình nhân thường đèo nhau dạo phố Anh ga-lăng đạp qua bao con đường Trên chiếc xe đạp đòn ngang dễ thương Chị hay hỏi "anh có mệt không nhỉ" Và lần nào anh chàng cũng phấn chí Trả lời ngay "anh khỏe re em à" Lúc leo dốc vùn vụt như Honda Sau vài tháng cưa đổ, họ đám cưới Nhưng hôm nay chị lại buồn tức tưởi Cũng xe đạp leo lên dốc ngày xưa Cũng câu hỏi "anh ơi mệt hay chưa" Anh trả lời "trâu bò sao không mệt" Nên các cô đừng vội vàng mê mết Lời đường mật những anh chàng mỏng môi Họ săn đón chìu chuộng ... cưới được rồi Thì trở mặt như là bánh đa nướng
thuở xưa hai đứa mới vừa quen...
anh mua xe đạp em làm quen...
em đứng anh ngồi đạp cười thẹn...
xe chạy vòng quanh ai cũng khen...
( ha ha ha ,,,
mệt mà vui)
Xe chạy quẹo cua không có kèn...
Em đứng phía sau kêu reng reng...
em nghe anh cười khèn khẹt nghẹn...
nghe tiếng chuông ngân thèm kem nghen...?!
xe chạy chỗ đông không chỗ chen...
làm bộ che tay em ho hen...
ai nấy tránh xa em ho lén...
anh cũng che tay cũng ho hen...!!
xe đến ngã tư số đỏ mèn ...
anh đạp thắng xe bởi ngọn đèn...
áp sát vào anh em đỏ thẹn...
_ đạp thắng từ từ em chưa quen??
xe đạp lên dốc thiệt khó lên...
dặn em nín thở em cười quên...
khen anh đứng đạp nghiêng cánh én...
_ lên đỉnh đồi xong mình thở rên...
(ha ha ha
mình đi ngủ nghen)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2015 07:23:41 bởi 100nammunggiotle >
Xe Đạp Đôi tình nhân thường đèo nhau dạo phố Anh ga-lăng đạp qua bao con đường Trên chiếc xe đạp đòn ngang dễ thương Chị hay hỏi "anh có mệt không nhỉ" Và lần nào anh chàng cũng phấn chí Trả lời ngay "anh khỏe re em à" Lúc leo dốc vùn vụt như Honda Sau vài tháng cưa đổ, họ đám cưới Nhưng hôm nay chị lại buồn tức tưởi Cũng xe đạp leo lên dốc ngày xưa Cũng câu hỏi "anh ơi mệt hay chưa" Anh trả lời "trâu bò sao không mệt" Nên các cô đừng vội vàng mê mết Lời đường mật những anh chàng mỏng môi Họ săn đón chìu chuộng ... cưới được rồi Thì trở mặt như là bánh đa nướng
Đêm Sầu Lữ Khách Những hạt mưa vỡ òa trên suối mắt Dội vào tim réo rắt những thanh sầu Tụ đáy hồn sương phảng phất mưa ngâu Người lữ khách giữa đêm trầm cô tịch Tiếng quạ kêu xé không gian tỉnh mịt Ai oán hồn cây trụi lá đong đưa Thân chơ vơ lặng lẽ nhả khói lùa Những nhớ nhung vào vùng xa ký ức Quê hương ơi muộn dặm trường ray rức Biết có còn áo dài tím nên thơ Hàng me ngoan vương suối tóc thẩn thờ Ngón tay xinh chải mắt sầu lưu luyến Ngồi nơi đây ngắm thời gian hiện diện Trên vai gầy màu sương trắng tang thương Những vết nhăn như là vạn nẻo đường Trên quê hương đêm rạt rào thổn thức
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2015 03:50:00 bởi Thương Hoàng >
Hãy Tựa Vào Anh Em mệt rồi hãy tựa vào vai anh Khép hờ mắt cho bờ tim ngơi nghỉ Lời dịu ngọt ái yêu anh rủ rỉ Như biển xanh ôm triền cát rạt rào Em mệt rồi trên đường đời chênh chao Đầy sóng gió ngập tràn chân bé nhỏ Ngại gì em hãy cùng nhau thẻ thỏ Tựa vai anh mà khóc cho nhẹ lòng Nào ai biết giữa đại dương mênh mông Từng đợt sóng lặng thầm tung trắng xóa Dạt về đâu hay trôi đi bao ngã Tựa vai anh ta dìu nhau bước cùng Những ngọt bùi cay đắng mình sớt chung Những gian lao nhọc nhằn cùng san sẻ Để đôi tim thôi không còn quạnh quẻ Tựa vai anh dệt giấc mộng yên bình
Chợt Nhớ Những chiều mưa anh cần bờ môi em Thổi hơi ấm vào con tim lạnh giá Để ngọt ngào hòa tan đời nghiệt ngã Nụ hôn em là phương thuốc nhiệm màu Nhìn hạt mưa long lanh càng nhớ nhau Muốn ôm em trong vòng tay hạnh phúc Trời gió mưa thì có nơi tùy lúc Riêng nhớ em chẳng theo một định kỳ Tiếng tí tách trĩu nặng khối tình si Lên bờ mắt người đàn ông cô lẻ Rớt đôi dòng trong một chiều quạnh quẻ Trời mưa buồn hay anh chợt nhớ em
Đố Ai Đố ai biết gió từ đâu Biết mưa mấy hạt sông sâu bao chừng Đố ai biết núi mấy tầng Biết mây mấy đóa phù vân giữa trời Đố ai dừng được tuyết rơi Dùng gàu tát cạn biển khơi muôn trùng Đố ai lay chuyển tình chung Thề non hẹn ước sánh cùng duyên ai Dù cho ngày nhạt tháng phai Tình son vẫn thắm như ngày nào quen Bao giờ cạn hết đêm đen Ngày không ánh sáng Anh - Em chia lìa
Tầm Gửi Họ buộc nhau vào tiệc cưới linh đình Trong hôn nhân không tình yêu đôi lứa Chẳng đính kết dù đều là hai nửa Không thuộc nhau từ muôn kiếp xa nào Giữa hai người là vật chất đổi trao Bằng địa vị và mưu cầu cuộc sống Họ hôn nhau nhưng không hề thơ mộng Vì ánh mắt che giấu tia ngại ngùng Chiếc giường hoa tuy rằng là của chung Nhưng phân chia biên giới thành hai nửa Hai trái tim tách rời không phát lửa Dù lằn ranh chỉ khoảng cách vô hình Họ gượng gạo viện lý lẽ mưu sinh Những đứa trẻ vô tình phải xuất hiện Tờ khế ước ghi thêm những điều kiện Những nụ cười pha tuyết lạnh mùa đông Trên danh nghĩa họ vẫn là vợ - chồng Nhưng thực tế chỉ như hai người bạn Không tình yêu và chai sần hạt sạn Chẳng yêu thương mà cũng không ghen hờn Cuộc hôn nhân lún sâu vào cô đơn Chẳng ai buồn hay ra tay tháo gỡ Hết hợp đồng cũng là cạn duyên nợ Được xây trên lâu đài cát dối lừa Thời gian trôi qua triền mắt đổ mưa Của hình nộm biết đi và biết thở Vì đồng tiền hai ngượng ngùng đổ vỡ Họ khập khiễng bước đi ngang đời nhau
Tình Người Đất ôm ấp cho hạt cỏ nẩy mầm Những chồi non vươn mình tìm ánh sáng Không phân biệt gấu, chỉ, mực ... đồng hạng Cùng bám rễ trên mảnh đất xanh màu Cây trẩy nhụy và đơm hoa xôn xao Như đón chào các côn trùng ong bướm Từng đàn kiến tất bật trong nắng sớm Đến chú chim hút mật, say, ngủ quên Nước tuôn dòng trôi ra biển lênh đênh Nuôi mát rong và hàng ngàn loài cá Tôm cua mực cùng chuyện trò rơm rã Hát mừng vui theo con nước săn mồi Nhưng con người trên trái đất nhỏ nhoi Luôn ganh đua tranh giành và ích kỷ Cùng màu da vẫn tỵ hiềm kỳ thị Thật đáng buồn khi họ chém giết nhau Họ vô cảm trước mất mát đớn đau Của đồng loại bị sa vào cạm bẩy Không ruột thịt nhưng cùng dòng máu chảy Của Lạc Hồng nhưng chẳng biết thương nhau Trong loài ngựa khi một con bị đau Là cả tàu buồn rầu không ăn cỏ Chúng ta là người Việt Nam máu đỏ Chung da vàng nên phải biết thương nhau
Tình Đời Khi ta chết đem theo được những gì Ngoài tay trắng đi vào cõi vô vi Bao danh vọng tiền tài cùng địa vị Sẽ ở lại cùng trần thế thị phi Lòng tham lam con người vô giới hạn Nên đồng tiền phân biệt bạn hay thù Người ta bỏ danh dự đổi phù du Bán tiết trinh mua quyền cao chức tước Tham tư lợi nên mấy ai từ khước Đem thanh danh ra bán rẻ chợ đời Họ vung tiền vào tất cả cuộc chơi Nhưng bố thí, từ thiện thì không có Thế cho nên làm con người rất khó Khi chết rồi thì ai cũng như ai Đừng tham lam những địa vị tiền tài Người đã chết nhưng vẫn còn tai tiếng Nên làm người tích đức làm vốn liếng Hãy hành thiện để giúp ích cho đời Một mai khi về lòng đất rong chơi Người hơn nhau là danh thơm tiếng tốt
Khúc Tình Diễm Tuyệt Ngồi xuống đây, xích gần thêm tí nữa Để men tình thắp sáng lửa yêu đương Môi giao kề nhấp cạn chén quỳnh tương Mình say sưa cho đất trời nghiêng ngã Trên nhành phượng con ve sầu gọi hạ Tiếng da diết như anh gọi tình nhân Rượu chưa cạn mà hồn đã lâng lâng Suối tóc em mướt trăng vàng óng ả Đôi mắt em là hai vì sao lạ Sáng lung linh từ cõi mơ xa nào Chiếu tim anh tia thủy ngọc chênh chao Anh đắm đuối trong hồ thu lạc cảnh Bàn tay tiên từng ngón dài thon mảnh Vuốt tâm tư xao xuyến phút cận kề Rượu cạn rồi theo nhịp thở si mê Ta dìu nhau đi khắp miền hoa cỏ Này người tình, hỡi người tình bé nhỏ Say đêm này cho thỏa mộng gối chăn Ta cùng nhau dạo bước lên cung hằng Cho trái yêu nở tròn vành đôi nguyệt
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: