Vùng Trời Dang Dỡ
Thay đổi trang: << < 343536 > >> | Trang 34 của 97 trang, bài viết từ 496 đến 510 trên tổng số 1452 bài trong đề mục
100nammunggiotle 17.05.2015 13:30:22 (permalink)
0
 
vợ chồng như quần áo??
anh em như thể tay chân??

tình đời... tự trào

buồn tình lấy tình ra phơi...
máng trên dây điện chơi vơi giữa đời..
luồn ngang Gió tưởng của trời...
phùn mang gió thổi một hơi lên Trời...
Trời cười mắng gió giỡn chơi...
_ không Tình khêu gợi người đời chết tươi...
phơi Tình gió thổi Trời cười...
đem Tình về dưới cho người đời phơi...
_ vợ chồng đem áo quần phơi...
quần chồng áo vợ một nơi cho tình ...
nhạc Hàn - Wonder Girls - No body but you ...
(nhạc Hàn version tiếng Nhật)
(chơi chữ tiếng anh you means một người hay vạn người cũng kêu là you)
[tube]https://www.youtube.com/watch?v=378AnxAve9Y[/tube]
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2015 13:33:54 bởi 100nammunggiotle >
Thương Hoàng 18.05.2015 22:25:05 (permalink)
0
Tha Thứ

Chân em mỏi mình về nhà đi thôi
Bước quanh co giữa dòng đời nặng trĩu
Hai vai gánh những buồn vui cam chịu
Về đi em bữa cơm nóng đang chờ

Anh sẽ mừng không trách em hững hờ
Vì chúng ta không ai người hoàn hảo
Dù lỗi lầm nhưng còn chưa lỗi đạo
Về đi em con khát sữa lắm rồi

Hãy nhắm mắt nghe thời gian lặng trôi
Kể anh nghe những tháng ngày dâu bể
Chuyện chúng mình hãy còn chưa nải trễ
Đừng đợi chờ đến giây phút muộn màng

Quyển sách nào cũng có lúc sang trang
Mình viết thêm vào những chương vui vẻ
Rộn tiếng cười hồn nhiên đàn con trẻ
Những chương buồn thành kỷ niệm lu mờ

Em không còn phải lạc lõng chơ vơ
Giữa dòng đời ôm cô đơn ngụp lặn
Ta mĩm cười chưa bao giờ hối hận
Vì thứ tha cho hạnh phúc gia đình
Thương Hoàng 19.05.2015 22:57:52 (permalink)
0
Bông Trắng Mù U

Chiều hôm nay nghe mùi hương thoang thoảng
Hoa mộc lan ngào ngạt trước hiên nhà
Đưa tôi về một vùng quê rất xa
Có mái tranh giữa xóm nghèo ven biển

Mẹ tôi già, lưng còng ngồi kể chuyện
Tóc bạc phơ như bông trắng mù u
Đàn em thơ nghe say sưa gật gù
Mảnh trăng non lập lòe treo trước ngõ

Hàng cây nghiêng khẽ lay mình theo gió
Lời ai ru giữa đêm vắng đượm buồn
Ngọn đèn dầu loe loét giọt sầu tuôn
Mẹ nhớ con thèm mắm kho điên điển

Nhớ ngày xưa giờ biệt ly đưa tiển
Mẹ gói gọn một bông trắng mù u
Bà dặn dò những khi trời chớm thu
Con hãy xem như vẫn còn bên mẹ

Dòng thời gian âm thầm trôi lặng lẽ
Tóc xanh màu bạc trắng hương mùa thu
Mẹ già tôi bây giờ đã viễn du
Khói hương tàn nơi miền quê thơ ấu

Nhặt xác hoa kết vành tang hiền mẫu
Nén hương lòng con thắp đã bao năm
Khi nhớ mẹ lại ngắm hoa lặng thầm
Bông mù u mịt mờ trong tuyết trắng
Thương Hoàng 20.05.2015 03:34:43 (permalink)
0
Tình Buồn Trái Mù U

Tôi và em hai nhà chung ngõ vắng
Nơi xóm nghèo rợp bông trắng mù u
Thơm dạt dào những buổi chiều chớm thu
Hai chúng tôi dựng chòi chơi bán quán

Tiền bằng lá dùng cho cuộc mua bán
Hái trái xanh ngăn nắp em bày hàng
Tôi hỏi mua kò kè bớt vài ngàn
Cô chủ quán cười duyên trao tay khách

Hai chúng tôi lớn lên cùng đèn sách
Nắm tay nhau tung tăng bước đến trường
Trên lối nhỏ còn lắng đọng mù sương
Nghe đôi chim líu lo chào ngày mới

Bông mù u hàm tiếu tình phơi phới
Tuổi mười sáu hay mắc cỡ thẹn thùng
Không nắm tay nhưng vẫn sánh bước chung
Trộm nhìn nhau đôi má hồng lúng liếng

Bông mù u mãn khai tình xao xuyến
Tuổi mười tám em cất bước theo chồng
Nhìn xác hoa rụng trắng cả nhánh sông
Tôi chôn lòng theo mối tình miên viễn

Trái mù ù đầy kỷ niệm lưu luyến
Những viên bi, chiếc gáo nhỏ quê mùa
Gom lá xanh chầm hình nón thi đua
Những tiếng cười trẻ thơ còn vang vọng

Còn đâu đây tiếng gà gáy thơ mộng
Mùi ngọt ngào hương trái chín mù u
Bông nở trắng ngập chiều như sương mù
Vọng xa xôi lời mẹ ru tha thiết

Dù quê nghèo đang ở xa biền biệt
Nhưng rất gần trong kỷ niệm tuổi hoa
Bông mù u quê chất phác thiệt thà
Như những ngày còn chơi trò bán quán

Trái mù u ai mua mà tôi bán
Em trả tiền bằng chiếc lá xanh mơn
Con bướm vàng đậu cành non dỗi hờn
Ai lấy chồng để tôi làm viễn khách
Thương Hoàng 20.05.2015 23:22:52 (permalink)
0
Khi Con Không Còn Mạ

Con chào đời trong vòng tay của mạ
Trong nụ cười thương mến của ba yêu
Nhưng không may tất cả sự nuông chìu
Mạ nhường ba, ra đi trong nuối tiếc

Ba yêu con bằng tình yêu mãnh liệt
Để bù đắp cho đứa trẻ mồ côi
Tình thương con theo ngày tháng nhân đôi
Nhưng vẫn thiếu bàn tay yêu của mạ

Con nóng sốt ba thức đêm vật vã
Con khát sữa ba suối lệ tuôn dòng
Cầm di ảnh ba thẩn thờ chênh chông
Phận gà trống não nùng đêm khuya vắng

Ba vụng về nhưng kiên trì thầm lặng
Học nấu ăn, thay tả, tắm con khờ
Lo mẹ ghẻ nên hờ hững chơ vơ
Bao mối mai khước từ vì con cả

Dù đời con thiếu tình thương của mạ
Nhưng lòng ba bao dung vô bến bờ
Ba làm mạ, làm ba dạy con thơ
Học ê a, nắn nót "con yêu mạ"

Ba chỡ che những khi con vấp ngã
Luôn ôn tồn không la mắng sân si
Lời thương yêu khuyên dỗ rất từ bi
Ba là phật là đại dương biển cả

Suốt đời con sẽ yêu thương ba mạ
Lòng đại dương sâu thăm thẳm trùng khơi
Con hạnh phúc làm con ba trên trời
Đổi quê hương không bằng ba kính mến
Thương Hoàng 21.05.2015 05:25:55 (permalink)
0
Giấc Mơ Địa Đàng

Anh say rồi đôi mắt đẹp mỹ nhân
Như vành nguyệt trên cung hằng lấp lánh
Bờ môi rung rượu hồ đào sóng sánh
Men chung tình chưa nhấp hồn đã say

Đến với anh đừng để đêm lạc loài
Để bàn tay tìm bàn tay sưởi ấm
Để đôi tim hòa quyện nhau say đắm
Để hạt tình ướt đẫm cỏ uyên ương

Cùng dìu nhau theo nhịp bước nghê thường
Kề môi hôn lên nụ hồng chớm nở
Đôi bướm xuân đầy thẹn thùng bỡ ngỡ
Ru mộng vàng rực cháy lửa đam mê

Sóng ái ân vỗ mao mạch tràn trề
Lên bờ yêu trăm năm tình vang vọng
Dưới trăng thanh nhịp chèo khua lối mộng
Xuôi thuyền tình về neo bến địa đàng
Thương Hoàng 21.05.2015 22:54:03 (permalink)
0
Duyên Nghèo

Một chiều mưa bên dòng sông thơ mộng
Bến Vàm Cỏ êm ả lặng lờ trôi
Hai vợ chồng vừa mới được thành đôi
Dưới mái tranh bữa cơm nghèo đạm bạc

Họ gặp nhau như hai vì sao lạc
Nhưng thương nhau như tương chấm đọt bầu
Bát canh bần san sẽ chan cho nhau
Chén cơm lưng đượm thắm tình yêu mến

Tiếng tí tách trên lá thưa vách bện
Đôi vợ chồng co ro quấn quít nhau
Hạnh phúc đến rất đơn sơ ngọt ngào
Không phân chia hèn sang hay già trẻ

Trong tiếng mưa lẫn tiếng cười xen kẻ
Của đôi tim gặp nhau trong lỡ làng
Họ dìu nhau vượt qua điều trái ngang
Bữa cơm nghèo trong ngày mừng hôn lễ

Hạnh phúc đến không bao giờ sớm - trễ
Mà vừa lúc pháo lòng vang rộn ràng
Mái tranh dột nhưng thấm tình chứa chan
Đôi tim son trong túp lều lý tưởng
Thương Hoàng 22.05.2015 22:24:46 (permalink)
0
Đợi Chờ

Thà làm hạt cát rong chơi
Bay theo làn gió
giữa trời bao la

Lên non ngắm ánh nắng tà
Xuống bể lùa sóng
khơi xa ngút ngàn

Trôi theo mấy tím mây vàng
Ôm bờ lau trắng
cung đàn du dương

Đợi chờ gót ngọc bên đường
Một lần in dấu
nghê thường ngàn năm
Thương Hoàng 22.05.2015 23:13:29 (permalink)
0
Mông Lung

Chiều khua cánh gió lưng trời
Tiêu thanh trầm bổng
buông lơi nắng tà

Nhạn về xóm liễu xa xa
Mây sầu hờ hững
là đà trôi nghiêng

Kìa là suối tóc giáng tiên
Vành môi ngà ngọc
hồng liên ngạt ngào

Hồ thu sóng mắt xôn xao
Trái cười lúng liếng
ba đào đắm say

Gió ơi gió hãy ngừng lay
Tà áo thơ dại
ngất ngây tâm hồn

Gởi theo làn gió chiếc hôn
Đôi vai quyến rũ
dập dồn tim đơn

Thương Hoàng 22.05.2015 23:18:12 (permalink)
0
Nụ Cười

Cười là tiếng khóc chua cay
Trên dòng lệ cạn
lạc loài giữa đêm

Cười là tiếng nấc nỗi niềm
Trên dòng lệ chát
cô miên u hoài

Cười là tiếng nghẹn bi ai
Trên dòng lệ đắng
rạc roài nghìn thu
Thương Hoàng 23.05.2015 05:12:43 (permalink)
0
Hoài Mơ

Chiều mưa rơi hạt nặng lòng nhung nhớ
Em bên chồng có hạnh phúc không em
Hay vẫn còn thao thức đêm từng đêm
Tìm lối xưa dắt dìu nhau vào mộng

Ngàn thông reo rì rào bên biển động
Phút ân tình vang vọng mãi trời thu
Anh với em như nắng ấm - sương mù
Vừa gặp nhau thì một người cất bước

Hãy ví mình hoa hồng với thược dược
Cùng hoa đỏ nhưng chẳng hề giống nhau
Nếu cố ghép thì tim càng thêm đau
Vốn dĩ mình phải thuộc về ai khác

Khúc nhạc tình cũng lắm khi bẽo bạc
Nên người nghe mới ai oán đoạn trường
Có đêm vắng thì tiếng dế thê lương
Ta nhớ nhau tìm hoài nhưng không tới
Thương Hoàng 23.05.2015 05:15:12 (permalink)
0
Hai Chiếc Bóng Đau Tình

Hai chúng ta là đôi mảnh tim đơn
Cố gượng ép ghép hoài nhưng không khớp
Vốn dĩ rằng mình đã không hòa hợp
Nên bên nhau thấy biền biệt xa vời

Mùa xuân đến thì đông đã qua đời
Tôi là tàu - em sân ga lạnh vắng
Tàu nặng nề về bến nằm phơi nắng
Khách lên đầy hụ còi xình xịch lăn

Hãy ví mình như chú Cuội chị Hằng
Như bóng trăng đêm ba mươi tăm tối
Đường ta về chạy song song thẳng lối
Nhưng muôn đời chẳng giây phút giao nhau

Vết thương lành nhưng sẹo ngàn năm đau
Hãy cố quên một chiều mưa lãng mạng
Duyên không thành cũng xin đừng làm bạn
Vì phút cuối ta không dối lòng mình

Tôi và em như hoàng hôn - bình minh
Như sao mai - sao hôm hai thế giới
Mình bên nhau nhưng đi hoài không tới
Nên con tàu mãi chia cách sân ga

Giữa tuyết lạnh hoa hồng chẳng nở hoa
Nên đôi ta nhạt nhòa hai chiếc bóng
Tình chỉ đẹp tìm nhau trong giấc mộng
Đừng dối lòng sẽ làm trái tim đau

Thương Hoàng 23.05.2015 05:17:44 (permalink)
0
Có Lẽ Nào!

Có lẽ nào em đã vội quên anh
Khi lá yêu còn xanh màu hạnh phúc
Ngọn lửa tình đang bừng cháy nghi ngút
Có lẽ nào em đã vội quên mau

Anh đi về mang nặng một niềm đau
Nửa bên trái quặn từng cơn hấp hối
Giọt đắng lòng nhạt nhòa trong đêm tối
Tình còn đây mà người đã rời xa

Trên lối mòn chúng mình đã đi qua
Bao kỷ niệm của một thời hoang dại
Nhặt xác lá xây nấm mồ ngang trái
Chôn tim mình anh gục chết thiên thu

Có lẽ nào em đã quên lời ru
Anh ru em mộng vàng đêm xa nhớ
Trái tim côi lần đầu biết dang đỡ
Có lẽ nào ... sao em nỡ quên anh
Thương Hoàng 23.05.2015 05:19:51 (permalink)
0
Bức Tranh Đồng Quê

Rực trời phượng đỏ như mơ
Nhẹ ru cánh gió
hững hờ thi nhân

Với tay hái đoá phù vân
Cài lên suối ngọc
ngại ngần đường tơ

Nhạn về xóm liễu đợi chờ
Tung đôi cánh trẳng
lững lờ chơi vơi

Sáo trời trầm bổng buông lơi
Non cao nước biếc
gọi mời trăng thanh

Em là người đẹp trong tranh
Nụ cười quyến rũ
tròng trành nhân gian
Thương Hoàng 23.05.2015 05:21:55 (permalink)
0
Gánh Hàng Hoa Chiều Mưa

Chiều hôm qua tôi về thăm làng cũ
Ghé chợ phiên mua bánh trái làm quà
Bỗng tôi gặp một chị gánh hàng hoa
Dáng lam lũ từ quê ra chợ bán

Áo sờn vai trong nắng chiều chạng vạng
Khói sương mờ rơi rớt bước cô liêu
Lau mồ hôi trên vầng trán đăm chiêu
Đôi mắt buồn hương trang đài phảng phất

Chắc ngày xưa cũng một thời xuân sắc
Nhưng bây giờ ngã nghiệt bởi thời gian
Phận hồng nhan thường chịu kiếp võ vàng
Vùi tuổi son phơi mình trên nương rẫy

Bỗng tim tôi đập dồn ... đôi mắt ấy
Ngỡ người xưa từ kiếp xa nào về
Duyên ban đầu trỗi dậy niềm đam mê
"Có phải em .....?" ......"dạ thưa ông lầm lẫn!"

"Xin ông phiền đừng bao giờ ngộ nhận"
"Em quê mùa rẫy bái có hai con"
Tôi cố nén những hạt lệ lăn tròn
Ngược dòng tim nghèn nghẹn lòng khó thở

Mối tình côi bao năm dài cách trở
Trở về đây tìm nối lại lương duyên
Nhưng than ôi bến vắng không đợi thuyền
Sáo đã bay sang sông từ lâu lắm

Tôi đứng đó trong hoàng hôn lặng ngắm
Người đàn bà lầm lũi rời chợ phiên
Vai quang gánh tay dắt hai con hiền
Mắt cay cay ... vui mừng em hạnh phúc

Dù thời gian xóa nhòa dòng ký ức
Chưa bao giờ tôi quên được người xưa
Chiều nhạt nắng lòng man mác đổ mưa
Tiếng ve kêu hạ về buồn ray rức
Thay đổi trang: << < 343536 > >> | Trang 34 của 97 trang, bài viết từ 496 đến 510 trên tổng số 1452 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9