Vùng Trời Dang Dỡ
Bức Tranh Đồng Quê Rực trời phượng đỏ như mơ Nhẹ ru cánh gió hững hờ thi nhân Với tay hái đoá phù vân Cài lên suối ngọc ngại ngần đường tơ Nhạn về xóm liễu đợi chờ Tung đôi cánh trắng lững lờ chơi vơi Sáo trời trầm bổng buông lơi Non cao nước biếc gọi mời trăng thanh Em là người đẹp trong tranh Nụ cười quyến rũ tròng trành nhân gian
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2015 00:28:31 bởi Thương Hoàng >
Nép Vào Lòng Em Anh mệt rồi hãy nép vào lòng em Khép mắt đi để em ru anh ngủ Dù ngoài kia đang gió dông vần vũ Ngủ đi anh mình ru giấc mộng lành Anh biết không tim này chỉ riêng anh Em yêu anh và theo anh suốt kiếp Dù chông gai, gian khổ vẫn bước tiếp Lời hẹn thề vàng đá mãi không phai Ngủ đi anh mình vào cõi thiên thai Chuyện đời sống ngày mai cùng suy tính Chung bàn tay với tấm lòng kiên định Khó khăn nào chúng mình cũng vượt qua Anh yêu ơi rồi đêm tối sẽ qua Còn lại đây hai trái tim tha thiết Với yêu thương nồng nàn và mãnh liệt Của hai người chung bước bượt gian lao
Lời Cho Con Ba yêu con khi chưa tượng hình hài Ngày con khóc chào đời ba cũng khóc Bao tháng ngày ba không nề khổ nhọc Nuôi con lớn, ba mệt nhưng rất vui Có những lúc ba chua xót ngậm ngùi Nhìn con đi những bước đầu chập chững Con té ngã ba vỗ về cưng nựng Ba đánh đất đã làm con té đau Vì ba muốn con đi vững thật mau Nên dằn lòng nhìn bước con khập khiễng Khi con lớn gây lỗi lầm nên chuyện Ba thứ tha và khuyên bảo ôn tồn Rồi mai đây con cũng sẽ lớn khôn Thành thiếu nữ như bao người con gái Sẽ biết yêu và nếm mùi ngang trái Sẽ lại về ôm ba khóc thật nhiều Ba dặn con vài lời nhé con yêu Đừng bao giờ kể khổ về người ấy Khi con giận vết thương lòng sưng tấy Vết thương lành thì con sẽ thứ tha Nhưng ba thì không dễ dàng bỏ qua Lệ con rơi làm lòng ba nứt rạn Tình cha con chưa bao giờ khô cạn Nên con đừng than buồn khổ nghe con Khi con yêu được hạnh phúc vuông tròn Kể ba nghe để ba cùng sung sướng Niềm vui đó không cân đo định lượng Nhưng đong đầy trái tim già héo hon Sông sẽ cạn và núi cao sẽ mòn Nhưng tình thương cha con là vĩnh cữu Những lời này thay cho lời khuyên nhủ Ngày con gái chắp cánh bay vào đời
Ngủ Đi Anh Anh mệt rồi hãy nằm nghỉ đêm nay Để em xoa dịu nhọc nhằn năm tháng Bàn tay em sẽ lau khô vầng trán Đã vì em chịu gian khổ nhọc nhằn Ngủ đi anh đừng muộn phiền bâng khuâng Việc ngày mai chúng mình cùng lo liệu Đừng vì em mà cố gắng vấu víu Anh mệt rồi hãy buông lõng đôi vai Đừng ngại ngùng vì anh là thân trai Khóc đi anh cho vơi đi khổ nhọc Đời dối gian nên nhiều kẻ lừa lọc Còn riêng em yêu anh rất chân thành Cho em được nắm lấy bàn tay anh Nửa đời người dìu em qua gian khó Xin cho em được cùng anh cạn tỏ Để em xoa dịu những vết chai sần Tình tấm mẳn là chung thủy nghĩa ân Là cháo rau trong những lần cộng khổ Khóc đi anh dù cho đời loang lỗ Em bên anh đến giây phút sau cùng
Giọt Tình Trăm Năm Giọt cà phê đê mê Nửa đêm hoài tỉnh giấc Giọt môi em ngây ngất Anh ru giấc mộng đời Giọt cà phê chơi vơi Ru hồn côi lạnh lẽo Giọt mi trầm trong trẻo Dội ướt linh hồn anh Giọt cà phê tròng trành Chựt rơi vào đáy cốc Giọt tình em lăn lốc Vào trái tim muộn màng Đời không còn trái ngang Hai ta cùng sánh bước Trao hẹn thề đính ước Trên giọt tình trăm năm
Giấc Mơ Thiên Đường Anh muốn được cùng em Uống cà phê buổi sáng Ngắm bình minh lãng mạng Như Adam Eva Lắng nghe chim hát ca Nắng thơm nồng da thịt Vòng tay yêu quấn quít Môi ngại ngùng hôn nhau Khúc nhạc tình dạt dào Trào dâng đầy huyết quản Nhìn nhau hoài không chán Nếm trái cấm thiên đường Nơi ta thỏa sức thương Chỉ riêng mình hai nửa Gộp chung thắp ngọn lửa Ru giấc mơ thiên đường
Chờ Người Sáng hôm nay mặt trời gục bên đường Hàng thông già sụt sùi tuôn nhánh lệ Đàn sáo nâu cũng ngậm ngùi kể lể Những cánh hoa héo rũ lạt phấn hương Áng mây buồn hững hờ trôi thê lương Gió gào thét não nường mưa trút nước Biển vật vờ chẳng đùa vui sóng nước Anh vắng em cả trời đất u buồn Tách cà phê cũng sầu nhớ em luôn Giọt tí tách rơi muộn phiền nhân thế Chiếc sandwich rưng rưng dâng ngấn lệ Anh thẩn thờ chẳng còn thiết ngày đêm Nên nhớ lắm làn môi mộng ngọt mềm Ru giấc mơ thuyền tình anh say đắm Vỗ bờ yêu dào dạt mối duyên thắm Anh ngồi đây đợi bước em quay về
Vũ Trụ Tình Yêu Em hỏi anh nơi nào là đẹp nhất Anh trả lời là đôi mắt người yêu Là thấu kính hội tụ biết bao điều Về tình yêu mỹ miều của hai đứa Em hỏi anh nơi nào luôn rực lửa Xin thưa rằng là đôi trái tim yêu Như hải đăng soi bóng nước thủy triều Dâng men tình chúng ta say chất ngất Em hỏi anh nơi nào nhiều ngọt mật Đó chính là đôi môi mộng thơ ngây Là biển cả trong chiều tím chân mây Vỗ bờ yêu ru hồn anh đắm đuối Từ bây giờ cho đến giây phút cuối Em chính là thiên đường của tình xanh Là vũ trụ để anh mãi du hành Vào không gian yêu đương đầy dấu ái Nên em ơi anh yêu em si dại Nhan sắc này tỏa sáng lâu đài mơ Anh vì em nguyện làm gã si khờ Tôn thờ em đến muôn đời muôn kiếp
Nếu Chúng Mình Nếu chúng mình còn một ngày để yêu Sẽ làm gì trong những giây phút cuối Một ngày thôi thì sẽ rất ngắn ngủi Nên làm gì cho trọn nghĩa yêu đương Anh đưa em đi qua những con đường Nơi ái yêu cỏ mềm còn lưu dấu Mình trao nhau những nụ hôn thơ ấu Như lần đầu hai đứa vừa biết yêu Ta ra biển đón sắc đỏ thủy triều Tô bình minh trên đầu nhịp sóng vỗ Lên núi cao nhìn hoàng hôn nắng đổ Mây tím sầu giăng muôn lối chơi vơi Mình bên nhau âu yếm mãi không rời Xem ngày nào cũng là lần yêu cuối Nên chúng ta không bao giờ tiếc nuối Dù chỉ còn một ngày để yêu thương
Biển Tím Em ra đi tìm lại chút an yên Của lòng mình trong thiên nhiên biển cả Ngắm hoàng hôn nhạt vàng tia nắng ngã Lên tâm hồn sầu tím trái hoang vu Sóng rì rào như lời mẹ hát ru Ôm cát trắng dỗ dành từ muôn kiếp Hàng phi lau buông mình thu giấc điệp Em nhủ lòng rồi cũng sẽ quên anh Gom mây trời đắp mộ gió mong manh Chôn duyên mình đang ứa dòng lệ đỏ Đàn hải âu chít vành khăn cạn tỏ Cho cuộc tình chưa thắm đã vội phai Vết đau lòng như hạt sương sớm mai Tuy long lanh nhưng lạc loài thương vỡ Tình chúng mình dù là tình dang dỡ Nhưng sống hoài bên biển vắng chiều mưa
Giấc Mơ Mùa Hạ Bỗng một ngày hoa cỏ biết tương tư Và nũng nịu như những người con gái Rũ sắc hương mang nỗi buồn si dại Chú ong vàng quên hút mật ... thu mưa! Đôi chim quyên vui tình tự say sưa Nói tiếng yêu líu lo vườn thượng uyển Như tình nhân đang thủ thỉ kể chuyện Âu yếm nhau như haii vợ chồng son Ruộng khô cằn nẫy mầm xanh mạ non Suối nước reo vang bài ca hạnh phúc Đàn cá bơi tung tăng theo vũ khúc Chào bình minh dưới tia nắng chan hòa Nhưng lạ nhất là chuyện tình đôi ta Anh mơ thấy chiếc kiệu hoa đám cưới Anh vấn vít đón mừng cô dâu mới Em thẹn thùng hai má đỏ hây hây Dù là mơ nhưng khát vọng đong đầy Anh mong sao sẽ trở thành sự thật Để môi anh - môi em cùng say mật Để chúng mình dìu dắt nhau vào mơ
Vô Thường Cheo leo thông đứng giữa trời Dang tay ôm núi chơi vơi chạnh lòng Mây chiều hờ hững hư không Khói lam lan tỏa mênh mông lạc loài Sầu vương chuông gió bi ai Hắt hiu mưa hạ sơn nhai lạng lùng Đời người tựa đóa phù dung Khi tan khi hợp mông lung u hoài Cũng vì con tạo vần xoay Làm người ai cũng lá lay vô thường
Con Là Ai Con hỏi ba những câu hỏi ngô nghê Ba chạnh lòng không có lời giải đáp Con là ai? người Việt Nam, Mỹ, hay Pháp Tại làm sao màu tóc đen da vàng Tiếng mẹ đẻ phát âm toàn thanh ngang Không hỏi ngã vụng về từng con chữ Không sắc huyền, thuộc ngôn ngữ bản xứ Quên hết rồi những địa sử cố hương Người Việt mình nói con thật khó thương Vì không biết những lễ nghi phép tắc Người bản địa không bằng lòng bằng mặt Suy cho cùng chỉ vì khác màu da Lỗi của con hay của ai vậy ba Khi sinh ra mang trong mình số phận Người lưu vong nên hẩm hiu lận đận Con là ai? có dấu ấn Việt Nam? Về quê nhà con không phải Việt Nam Là Việt kiều sống nơi xa tổ quốc Ở xứ người đời nhọc nhằn gai góc Vì con là ngoại kiều sống ly hương Máu chúng ta chảy chung một con đường Về trái tim cũng bằng xương bằng thịt Không phân chia đâu bạn hay thù nghịch Lòng thương người ai cũng giống như nhau Máu của con vẫn màu đỏ hồng hào Như hàng triệu con người trên thế giới Ai cũng có quê hương khi nghĩ tới Vậy quê mình ở đâu ai biết không?
Lời Dặn Dò Con Yêu Những lời này ba dặn dò con yêu Rằng mai kia con trưởng thành khôn lớn Đi vào đời những bước chân chập chỡn Lắm gập ghềnh khúc khuỷu với chông gai Hãy nhớ rằng con đã thành chàng trai Phải đứng dậy đi lên từ vấp ngã Lòng tự trọng là bảo vật vô giá Đừng bao giờ con bán rẻ lương tâm Có những lúc cần hy sinh lặng thầm Làm đàn ông phải nào đâu chuyện dễ Bại không than, thắng không kiêu ngạo nghễ Và đôi lúc phải học cách thứ tha Rồi mai đây con cũng sẽ làm cha Có gia đình của riêng con chăm sóc Con sẽ hiểu những điều ba khổ nhọc Con sẽ biết cách thương yêu con mình Phận làm trai vì đất nước hy sinh Với gia đình không ngại ngùng gian khổ Với quân thù phải dũng mãnh như hổ Phải tự hào nằm da ngựa bọc thây Khi làm chồng tình thương phải đong đầy Vì vợ con sống chịu thương chịu khó Khi đau ốm đừng bao giờ ghét bỏ Lúc hoạn nạn phải sát cánh cùng nhau Một giọt lệ quý hơn dòng máu đào Là đàn ông không bao giờ được khóc Dùng sức mình vượt gian lao gai góc Gắng tôi luyện thì con sẽ thành công
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2015 22:54:30 bởi Thương Hoàng >
Trò Đời Khi cô đơn mới biết mình yêu ai Khi hoạn nạn mới biết ai yêu mình Khi ốm đau mới thấy được chân tình Khi hiểm nguy ai hy sinh là bạn Khi gần đèn chưa hẳn là sẽ sáng Khi gần người tri diện bất tri tâm Không nói chuyện chưa chắc đã là câm Không mở mắt chưa hẳn là khiếm thị Thế mới hay lòng người luôn vị kỷ Ai cũng chỉ toan tính cho riêng mình Thà chịu nhục để họ được sống vinh Nên lắm kẻ cô đơn khi rủng rỉnh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: