Vùng Trời Dang Dỡ
Ngăn Cách Bông vàng điên điển tình si Sao trời xui khiến chia ly não lòng Con đò thương nhớ bến sông Nhà bên pháo đỏ rượu hồng vu quy Nhãn lòng có tội tình gì Cớ sao chim sáo bay đi không về Tháng mười nước nổi tràn đê Tình côi ngấn lệ ngọc sầu dâng tim
Một Mình Lẻ loi cúc mọc ven đường Bao năm mưa nắng phong sương giữa đời Bồng bềnh nhánh gió chơi vơi Bướm ong lã lướt dưới trời bao la Mây nhường bạch cúc làn da Nắng thẹn hồng cúc ngọc ngà sắc vương Áo vàng khép nép bên đường Kém mai nhan sắc thua hương hoa lài Một mình đứng giữa trần ai Cũng là họ cúc thiệt thòi riêng mang Thương cho phận đóa cúc vàng Lẻ loi một kiếp bên đàng quạnh hiu
Hoa Cúc Chạnh Lòng Cúc vàng như đóa phù vân Suối reo khúc khích ngại ngần đường tơ Cúc vàng một đóa đợi chờ Sơn thanh thủy tú hững hờ gió sang Trách chàng quân tử lang thang Nỡ quên hẹn ước lỡ làng duyên ai
Hãy Vui Đi Mà Sống! Cuộc sống là những chuỗi dài kỹ niệm Có hạnh phúc và cũng có đau thương Có vui vẻ và cũng có chán chường Nên người ta học chính mình để sống Cuộc sống là những hoài bão, hy vọng Đến những điều mình chưa có bao giờ Khi nằm ngủ chúng ta thường hay mơ Mơ để yêu để thương và tha thứ Cuộc sống là mỗi ngày nhìn quá khứ Để chiêm nghiệm những gì đã đi qua Những thành tựu hay những điều xót xa Vì trường đời lớp học dài vô tận Hãy vui lên và xin đừng ân hận Đừng u sầu nuối tiếc thời đã qua Hãy vùi chôn những hờn tủi nhạt nhòa Hãy vì mình, gia đình vui mà sống
Chênh Vênh Giữa trời mây nước thanh tân Sơn lam hùng vĩ bâng khuâng lạ thường Với tay hứng nửa giọt sương Ngỡ rằng nước mắt người thương thuở nào Chao ôi niềm nhớ xôn xao Nắng hồng cứ ngỡ má đào thẹn duyên Núi non cảnh đẹp như tiên Giữa vùng trời đất an nhiên chạnh lòng Chập chùng mây nước mênh mông Để ai lạc lõng chênh chông nhớ người
Nỗi Sầu Sơn Cước Nhìn lên đỉnh núi lưng trời Ngắm mây lơ lững chơi vơi lòng sầu Hạ buồn nhỏ xuống mùa ngâu Gió hờn ai oán dãi dầu sương pha Dốc cao thoai thoải nở hoa Nắng vàng hương thoảng nhạt nhòa khói lam Hoàng hôn phủ núi buông màn Tím buồn ngây ngất hạ tàn hắt hiu Trăng treo đầu núi cô liêu Người buồn thương nhớ người yêu chạnh lòng
Nếu Em Được Lựa Chọn Đời người vô thường lắm Hôm nay sống ... ai biết được ngày mai Nếu một ngày em là chiếc lá thu phai Anh sẽ làm dòng sông mùa thu chở tình ta về vĩnh cữu Nếu một ngày anh chìm vào giấc ngủ Giấc nghìn thu không thức dậy nữa bao giờ Những đêm trăng mờ hồn anh sẽ làm thơ Anh sẽ ca tụng em và chiếc lá vàng kỷ niệm Mỗi ngày chúng ta sống là những chuỗi trải nghiệm Đời còn có bao lâu mà sao lại đợi chờ Em chờ một điều gì đó vu vơ Khi chợt nhận ra thì cũng muộn màng dang dỡ Hãy đến bên anh bằng những bước chân bỡ ngỡ Anh sẽ dìu em đi hết đoạn đường trần Này mắt, này môi xin trao nhau đừng ngại ngần Để một lần chiếc lá và mùa thu .... nếu ta được lựa chọn!
Nếu Như Ngày Đó Nếu một ngày trở về cát bụi Xin mây trắng hãy chở tôi đi Nương làn gió trên cánh chim di Về trời Nam quê hương yêu dấu Đời vô thường ít nhiều hứng ngẫu Như linh hồn nương náo trần gian Nơi ở trọ cõi tạm lang thang Trong trời đất phiêu du vô định Hôm nay cười ngày mai câm nín Nào ai biết số phận ra sao Đời ba chìm bảy nổi lao đao Nên hãy vui, vui đời mà sống Khi tôi chết đưa ra biển rộng Để sóng vỗ cập bờ Việt Nam Đứa con xa xứ Cù Lao Chàm Đã về trong vòng tay của mẹ
Có Những Ngày Có những ngày chỉ muốn ôm em Chỉ giản đơn là ôm thật chặt Như lo sợ em vụt bay mất Sáo sang sông rồi chẳng bay về Có những ngày chỉ muốn say mê Ngắm em yêu dịu dàng giấc ngủ Hạnh phúc thì bao nhiêu vừa đủ Nên yêu em mỗi ngày nhiều hơn Có những ngày muốn em dỗi hờn Đễ anh vui vì còn ai đó Để anh gọi "người yêu bé nhỏ" Vì yêu anh nên giận ít nhiều Có những ngày chỉ muốn thương yêu Vì cuộc đời phù du bóng nước Đẹp long lanh nhưng khó giữ được Sóng xô bờ bọt biển vỡ tan Có những ngày ... những ngày lang thang Đi loanh quanh khung trời kỹ niệm Gom lá vàng ướp tim sầu liệm Một linh hồn buồn thẩn buồn thơ Đang nhớ thương giẫy chết vật vờ! Vì xa em đời anh nhạt thếch Hít hơi thở cũng nghe mỏi mệt Đời vắng nhau ... lá chết rơi nhiều
Đêm Giông Tố Gió ngoài kia đang ầm ầm gào thét Mây giăng trời đen kịt tối âm u Bão cuốn chìm những chiếc lá mùa thu Nép vào anh mình chuyền nhau hơi ấm Hãy ôm anh đừng sợ những tiếng sấm Ta hôn nhau dưới tia chớp chói lòa Đơm mật ngọt cho vườn tình nở hoa Trên đôi môi thơm nồng hương dấu ái Mình khát khao, trao nhau đừng e ngại Hoa tình yêu chỉ nở có một lần Hơi thở dồn tai vang tiếng chuông ngân Hiến dâng nhau đóa hải đường tinh khiết Giây phút này sẽ trở thành bất diệt Yêu thương nhau gắn bó đến muôn đời Như nắng gió bên nhau mãi không rời Gió theo nắng phiêu du cùng trời đất
Niềm Nhớ Bất Tận Em, mình xa nhau đã bao lâu Lá vàng có rơi nhiều bên ấy Mùa tuyết này tay có còn run rẩy Chân ngại ngùng ai dìu bước em đi Chiều hôm nay nhìn những chú chim di Về trước sân chao lượn vui ríu rít Anh cứ ngỡ là đôi mình vấn vít Nhặt lá vàng em hỏi khẻ "đẹp không" Anh chợt buồn dâng sầu nhớ mênh mông Biết chiều nay em mặc có đủ ấm Hai má hồng se lạnh mưa lấm tấm Lối nhỏ nào hai đứa dắt nhau đi Anh nhớ em, sao mà nhớ lạ kỳ Em có còn đôi mắt buồn mưa tuyết Một lần yêu mà muôn đời vĩnh biệt Bờ môi nào ủ ấm suốt mùa đông
Trái Tim Đợi Chờ Nếu một mai em hóa thành tượng đá Đứng chờ anh cùng mưa gió tháng năm Nghe sóng biển vỗ về những thanh âm Như người yêu thủ thỉ tình đôi lứa Cuộc đời ta như đồng tiền xấp ngữa Nào ai biết khi hoa nở hay tàn Cuộc tình nào không dang dỡ ly tan Nên đời em như thuyền không bến đổ Huyết lệ rơi thắm đồi hồng loang lổ Là bao ngày em gian khổ chờ trông Là bao ngày em se thắt cõi lòng Cánh chim trời cuốn mây trôi biền biệt Chiều giông tố gieo đời em oan nghiệt Nghe hung tin sầu da diết chênh vênh Em ra biển ơ thờ ngó mông mênh Nhắn đại dương đưa anh về đất mẹ Bao năm dài chờ nhau trong quạnh quẻ Mái tóc bồng em chẻ nửa chia phôi Rẽ bên trái thờ chồng yêu trọn đời Rẽ bên kia cuộc đời em khép kín
Tình Nghèo Đối Đáp Anh yêu ơi giữa muôn vàn hoa đẹp Hỏi sao anh chọn mắc cở tầm thường Màu phấn lạt đơn lẻ kém sắc hương Mọc côi cút bên đường đời hiu hắt Em yêu ơi đừng hoài nghi thắc mắc Hoa đẹp nào cũng có lúc tàn thôi Lòng tin yêu là bền vững muôn đời Anh yêu em như sao trời lóng lánh Anh yêu ơi em cứ hoài ương ngạnh Cũng có ngày anh sẽ chán em thôi Nhưng núi cao là không thể di dời Em ngốc lắm ... học hoài không thay đổi Em yêu ơi đừng ngại ngùng phạm lỗi Anh yêu sao sự thuần khiết thật thà Không kiêu kỳ mà cũng chẳng xa hoa Nhưng ngạt ngào thơm hương đồng cỏ nội Em nhìn xem gió bao giờ ngưng thổi Mây ngừng bay và biển biếc thôi xanh Có ngày đó anh cũng không đoạn đành Vì thiếu em đời anh không ánh sáng Mình bên nhau khi khó khăn hoạn nạn Cùng vượt qua những hiểm trở gian lao Cùng chia bùi, xẻ ngọt, yêu thương nhau Tay nắm tay đến khung trời hạnh phúc
Khát Khao Thèm làn da tuyết hồng hương thắm Thèm hơi ấm của những nụ hôn Thèm áp tai nghe tim đổ dồn Thèm yêu em đến giây phút cuối Thèm đêm dài mê say đắm đuối Thèm tắm mát dòng suối ân tình Thèm mật ngọt trên môi đào xinh Thèm bàn tay vuốt ve mơn trớn Thèm rèm mi vành nguyệt cong cớn Thèm chất ngất men yêu đắm say Thèm dạo bước trên cõi thiên thai Thèm gọi nhau hai tiếng chồng vợ Mong tơ hồng se kết duyên nợ Buộc đời nhau đến mấy ngàn năm Như kén tơ và loài dâu tằm Luôn có nhau muôn ngàn vạn kiếp
Mong Chờ Em vẫn sống từng ngày như thế Như mong manh cỏ dại ven đường Không mặn mòi lan tỏa sắc hương Khép nép mình bên hạt sương trắng Em vẫn sống từng ngày cùng nắng Cùng mây trời ngọn gió thu mưa Bao cánh bướm lượn lờ đong đưa Duyên thẹn thùng đài hoa khép kín Em vẫn sống từng ngày kiên định Đợi mùa thu có lá vàng bay Nương làn gió để tay trong tay Em vẫn sống từng ngày như thế
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: