Vùng Trời Dang Dỡ
Thương Con Thương con từ thuở dại khờ Thương con từ thuở ban sơ lọt lòng Thương con tay bế tay bồng Thương con từ thuở má hồng môi son Thương con chẳng ngại hao mòn Thương con chăm sóc vuông tròn ngày đêm Thương con ngày một thương thêm Thương con giấu kín nỗi niềm âu lo Thương con tiếng hát câu hò Thương con lắc lẽo ầu ơ ... nghĩa tình Thương con chẳng ngại hy sinh Thương con quên cả đời mình trôi mau Thương con chan chứa dạt dào Thương con thương mãi ngày nào cũng thương Một mai bóng ngã cuối đường Một mai cách trở tình thương vẫn còn
Khóc Đi Em! Khóc đi em đừng cố mà giấu kín Những đau thương vá víu ở trong lòng Em có thể kìm nén với thế giới người đông Nhưng bên anh thì em mãi người đàn bà mềm yếu Khóc đi em, đừng gắng gượng cam chịu Kể anh nghe những oan ức nhọc nhằn Bàn tay này xin lau lệ gian truân Xoá chênh vênh trên hàng mi cô lẻ Đàn bà bề ngoài yếu đuối nhưng trái tim rất mạnh mẻ Nên khi em rên khẽ là anh đau đớn tột cùng Hai trái tim mình từ ngày hòa nhịp chung Lệ em rơi là lòng anh cùng khóc Suối ân tình ngập tràn những viên ngọc Em thút thít anh chua xót vô ngần Trời đất nghiêng chao đảo mất thăng bằng Môi anh run theo từng tiếng em nấc Khóc đi em vì đời nhiều khoải khắc Để ngày mai ta làm lại từ đầu Có tắm mát mới biết nước nông sâu Có chơi vơi mới hiểu đời đen trắng Anh ngồi đây vòng tay ôm thinh lặng Xin môi ngoan em hãy cứ tựa đầu Để tim mình được kề sát chạm nhau Để ngọc trầm hóa lưu ly sóng sánh Đây bờ vai là điểm tựa vững mạnh Anh dìu em đi hết đoạn đường trần Để tháng ngày không còn nỗi bâng khuâng Ta cùng nhau vượt qua ngàn gian khó Anh nguyện làm một con tàu bé nhỏ Để chở che em đi suốt cuộc đời Là sân ga lúc lòng em chơi vơi Khóc đi em, giọt lệ ngày hạnh phúc
Hứa Đi Anh Em chẳng còn gì để khóc nữa đâu anh Vì những được mất tròng trành nhân thế Cuộc đời của em đắm chìm dâu bể Em có điểm nào còn để anh thương Khi tàn hoa sẽ nhạt phai sắc hương Bướm ong bay đi tìm đóa hoa khác Mấy ai xây được lâu đài trên cát Anh biết rồi còn thương em nữa không Đàn bà nào cũng mơ ước tấm chồng Để ôm ấp khi đông về lạnh lẽo Phần số em không may đời bạc bẽo Nên những ngày xuân lâu lắm quên về Em bây giờ xấu xí, già, ngô nghê Luôn bỡ ngỡ khi bước chân ra phố Em lo sợ người ngạo cười nhí nhố Làm anh buồn chuyện quá khứ xa xưa Nên nhiều đêm ôm anh lòng đổ mưa Mưa nửa đêm sụt sùi nhiều vô kể Đã bao lần anh ngồi nghe không xuể Hỏi bây giờ còn thương em nữa không Nói đi anh, hãy thương em thật lòng Nửa đời sau em cố gắng bù đắp Bàn tay em vun vén cho tràn khắp Ngôi nhà mình những tiếng cười của anh, của em, và của con chúng ta Hứa nghen anh, đừng bao giờ rời xa Em cần lắm một bờ vai để tựa Dắt dìu em vượt qua đời khói lửa Trong giông tố mình yêu nhau muôn đời
Tình Sầu Đắng Môi Thôi rồi không còn gì nữa đâu em Những ngày thương đêm yêu vừa vuột mất Theo cánh gió đường mây sầu sắt se Ta chẳng còn gì ngoài khoảng trống tâm tư Không một tiếng chào trong im lặng giã từ Kẻ xuôi hướng đời người ngược về dĩ vãng Hai dòng sông cùng đổ ra biển không bao giờ vơi cạn Cùng về một nơi mà chẳng hề gặp nhau Những mặn nồng tan biến còn lại đây niềm đau Và những tiếng nấc nghẹn ngào người ở lại Tim anh không ai cứa mà buồn đau tê tái Vết máu loang tình nhuộm đỏ lá mùa thu Không có em mây buồn hiu hắt giăng sương mù Nắng vẫn lên nhưng bình minh le lói Trời chưa hoàng hôn mà đã vụt tối Anh quen dần với tiếng dế thê lương Không có em cùng anh ngắm lá đổ bên đường Nên cành thu u sầu trơ trụi lá Ta mất nhau đời không còn gì cả Yêu một lần dang dỡ đến ngàn năm
Tình Buồn Hoa Thiên Lý Khi yêu nhau thì vạn dặm không nghĩa gì Nhưng chia tay dù một bước là quan san cách trở Tình nào đau cho bằng tình dang dỡ Như đoá hoa chớm nở tàn trong đêm Khi yêu nhau anh hái cài lên tóc làm duyên Tô thắm làn da bằng màu trắng thiên lý Điểm nắng hồng lên nụ cười tình ý Em đẹp rạng ngời như nữ chúa mùa xuân Có những đêm lòng xao xuyến vô ngần Có những đêm nằm bâng khuâng thương nhớ Nhưng ai ngờ một ngày ôm tình lỡ Nhưng ai ngờ đổ vỡ là đắng cay Giàn thiên lý làm chứng nhân cuộc tình này Ngày gặp gỡ và chia tay chỉ một Chỉ một nơi mà vui buồn đắng đót Hoa thiên lý sầu khóc hận trắng khăn tang
Chủ nhà bận việc hứa đi Anh ...
Giấy cài trước cửa ghi rành rành ...
Ruộng đất để nguyên chưa có rãnh ...
chưa kiếm được người còn để dành ...
ký tên
Hứa đi Nhanh !!!
[tube]https://www.youtube.com/watch?v=4gmercw-Xm8[/tube]
Hạnh Phúc Trong Mơ Buồn lặng lẽ anh nhìn ra sân vườn Thấy đôi chim vành khuyên đang âu yếm Con chim trống mớm trái sim ngọt lịm Cho vợ mình trên cành lá xum xuê Nhìn đôi chim hạnh phúc vui tràn trề Không cưới hỏi, hôn thư, hay hôn phối Không giấy tờ để buộc ràng rắc rối Yêu thương nhau mộc mạc giữa thiên nhiên Anh nhìn thấy con chim mái dịu hiền Hót líu lo những bài ca ru ngủ Con chim trống rỉa từng sợi lông vũ Như vợ chồng nhổ tóc bạc cho nhau Hai vợ chồng dỗ bầy con xôn xao Mẹ mớm thức ăn cha dạy bay lượn Một gia đình nhỏ nô đùa vui sướng Hót ca vang lên nhạc khúc thanh bình Anh chợt nghĩ đến hai vợ chồng mình Giữa miền quê cũng yêu nhau đằm thắm Em không mơ vải lụa đào nhung gấm Anh không màn những địa vị cao sang Anh lên nương trồng ngô sắn khoai lang Săn thú rừng để em lo buổi tối Em chăn tằm dệt vải thêu áo gối Xuống chợ phiên đổi thực phẩm qua ngày Đôi chúng ta không nghĩ chuyện tương lai Sống ngày nào là yêu thương ngày đó Trong căn nhà giản dị tuy bé nhỏ Nhưng niềm vui hạnh phúc lớn vô cùng Đêm trăng sáng anh gảy đàn nhịp rung Em hát vang bài ca dao đất nước Có mái tranh dựng lên từ mơ ước Vợ chồng quê cùng các con chan hòa Dù là mơ anh không mơ xa hoa Hay những điều xa xôi không có thực Anh yêu em, chỉ mình em duy nhất Anh có em là anh có thiên đường
Anh Sẽ Về Anh sẽ về tìm em trong giấc mộng Như nhánh sông ra biển nhớ về nguồn Hạt mưa đời réo rắc mãi sầu tuôn Cuốn vạt mây bạt màu xanh lá mạ Anh sẽ về khi khi hàng me khép lá Ru tóc thương ngủ ngoan trên vai mềm Để trăng vàng len lén hôn môi đêm Ta đưa nhau về loài người nguyên thủy Anh sẽ về tìm đôi mắt ma mị Của thuở nào lôi cuốn linh hồn anh Gió mơ màng say tơ liễu buông mành Mây vờn quanh hồ thu vòng cánh nguyệt Anh sẽ về tìm làn da hương tuyết Của thuở nào chuyền nhiệt tay trong tay Vai kề vai tình san sớt đong đầy Hai trái tim quay cuồng cùng trời đất Anh sẽ về tìm nụ hôn chất ngất Của thuở nào ngọt mật dấu ái ân Anh yêu em nhớ em trăm nghìn lần Anh sẽ về, anh sẽ về cưng nhé
Cánh Cò Cô Đơn Cánh cò bì bõm ruộng sâu Đêm hôm khuya khoắt dãi dầu gió mưa Tơ trời đoạn mối giữa mùa Duyên son rữa nhụy khi vừa đôi trăng Khuê môn thục nữ ngại ngần Chợ đời quang gánh tảo tần bôn ba Một lòng hiếu kính mẹ già Một tay thu vén cửa nhà cột xiêu Thương con dạy dỗ nuông chìu Làm cha, làm mẹ trăm điều đắng cay Gương son quên bỏ tháng ngày Tóc người thiếu phụ hao gầy năm canh Hạt gạo chia nửa để dành Bữa no bữa đói cam đành riêng mang Nửa dành cha mẹ thiếp chàng Nửa người quân tử thân mang tù đày Khép lòng từ chối mối mai Thân cò giữ vẹn trang đài hạnh dung Dù cho xa cách muôn trùng Thề nguyền giữ vẹn thủy chung một lòng Cánh cò lặn lội bờ sông Ngồi nhớ thương chồng lệ đổ tràn đê Cánh cò lạc lõng lối về Đèn đêm hắt bóng não nề trăng non r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2015 06:42:14 bởi Huyền Băng >
Bán Dạ Hoài Lang Đêm nằm khuya khoắt nhớ chồng Em đắp chiếc áo còn nồng mùi thương Nhà người lụa gấm trải giường Nhà em ấm áp phong sương hơi chồng Se se cái rét đầu đông Ôm áo vào lòng cứ ngỡ vai xưa Bao mùa tuyết lạnh gió mưa Bao mùa lá chết song thưa não nùng Áo anh đắp ấm tình chung Áo anh che chắn bão bùng cô liêu Áo anh dành dỗ nuông chìu Áo ru giấc ngủ đìu hiu nửa vời Chênh vênh niềm nhớ buông lơi Hanh hao vụng dại một đời tìm nhau Áo thô sứt chỉ phai màu Mảnh tình em vá nghẹn ngào giữa đêm r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2015 06:40:15 bởi Huyền Băng >
Đợi Chờ Đoàn tàu lăn bánh xa mờ Sân ga lạnh vắng hững hờ khói tuôn Vai gầy đẫm ướt chiều sương Bóng tà hiu hắt bụi đường chênh vênh Gió lay suối tóc bồng bềnh Chạm hồn lau sậy mông mênh lá sầu Hanh hao trời đổ mưa ngâu Kéo chòm mây xám về lau mắt huyền Chiều chiều ra bến ngó nghiêng Hỏi tàu năm cũ đến miền xa nao Suối ngọc rưng rức nghẹn ngào Hỏi tàu năm cũ nơi nào nhớ chăng Đèn trăng le lói bóng hằng Chân đêm lẻ bước bâng khuâng ngậm ngùi Nhớ thương rên siết khôn nguôi Bao mùa lá chết dập vùi hồn đau r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2015 06:38:53 bởi Huyền Băng >
Mình Yêu Nhau Nhé Trăng đêm nay sắp tàn trong hoang lạnh Đừng để lòng hiu quạnh gió qua tim Hãy ôm em ru bờ môi ngọt mềm Cho men yêu đắm say cùng trời đất Rượu chưa nhấp mà hồn đã ngây ngất Để trăng vàng le lói hôn tóc xuân Để đôi tim hòa nhịp đàn ái ân Cho ngọc khiết ngại ngần trao đắm đuối Hãy yêu nhau như là giây phút cuối Đừng để tình tiếc nuối hương ngọc ngà Rót tinh tú lên thảm mộng gấm hoa Để đêm nay mãi thắm duyên kỳ ngộ Xin hái hoa khi đang thời nở rộ Đợi hoa tàn chỉ còn lá với cành Ngày sắp lên và đêm sẽ qua nhanh Đừng để trăng hững hờ nghiêng dáng liễu
Nửa Vầng Trăng Cô Đơn Trăng lụi tàn bên nửa giường cô lẻ Hạt lệ tình nứt nẻ vành môi khô Vuông chiếu chăn đắp lên thành nấm mồ Chôn cuộc tình bao năm dài mang mễnh Khoác chiếc áo màu hạnh phúc khập khễnh Hai diễn viên gắng gượng trước thế nhân Để đêm về họ khao khát bâng khuâng Vùng trời riêng xa mờ trong dĩ vãng Họ có yêu nhau đâu mà lãng mạn Hai lối mộng ló dạng lúc đêm về Họ lặn ngụp chìm đắm trong si mê Họ vụng về khi vô tình chạm mắt Tuy cận kề nhưng buồng tim xa lắc Nửa chiếc giường huyễn hoặc phủ sương mờ Trong ngượng ngùng chào đón tiếng trẻ thơ Dù đàn con chẳng gắn liền hai thế giới Và hàng đêm họ thổn thức chờ đợi Người mình yêu trong cõi mơ xa nào Nên chìm đắm vào mộng mị chiêm bao Đến bình minh lại gọi nhau chồng vợ ..... mối duyên tình lỡ
Đêm Độc Hành Se se cái rét đầu đông Gió đồng mơn mởn cải ngồng đơm hoa Chú ong say ngất là đà Cô bướm nũng nịu ngọc ngà cánh son Ông trăng óng ả khuôn tròn Ươm tơ trải lụa véo von buông mành Sáo trúc dìu dặt vân thanh Ru hồn cô lữ độc hành chênh vênh
tôi yêu người yêu mầu lá cây xanh ...
tình yêu cho người tôi dấu trên cành ...
ngày đem phơi nắng muôn ánh lấp lánh ...
tối trao người hơi ấm ôm dỗ dành ...
người yêu tôi đậm mầu lá thêm xanh ...
người nói bởi yêu tôi rất chân thành ...
cho dù người không có tôi bên cạnh ...
vẫn thấy tình tôi Say đẳm mầu xanh ...
từ lúc yêu người cây xanh trổ nhánh
tình yêu trao người lá ra càng nhanh
ngày đem phơi nắng ... ảnh tình lấp lánh
_ muốn trao người xa ... hơi ấm dỗ dành ...
_ nào sợ chi xa cô độc ... độc hành ... !!?
_ tôi yêu người yêu mầu lá cây xanh ...!!?
nhạc không lời Korea - ban nhac Sistar -
Alone = cô đơn ( Korea = Đại Hàn và hàn = lạnh , hàn gắn ...)
[tube]https://www.youtube.com/watch?v=bWTApPmMAnQ[/tube]
nhạc có lời ban Sistar - Alone = cô đơn
[tube]https://www.youtube.com/watch?v=E0ZHXVp_wUE[/tube]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.11.2015 18:42:55 bởi 100nammunggiotle >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: