Vùng Trời Dang Dỡ
Vỏ Ốc Cô Đơn Chiếc vỏ ốc nằm chơ vơ bên biển Đâu ai hay cũng biết vui biết buồn Khi cuộn tròn theo nhịp sóng cào tuôn Lúc co ro chờ đêm về lạnh vắng Mặc thế sự vỏ ốc nằm phơi nắng Đếm thời gian lặng lẻ vút qua hồn Xoắn thân mình theo chiếc vòng càn khôn Mặc nhục vinh trong màu đời đen bạc Gió qua trôn cất lên thành tiếng nhạc Cũng du dương nắn phím so dây đào Đêm cồn cát ngửa mặt ngắm trăng sao Đời cô độc có cần ai thương tiếc Chiếc vỏ ốc trơ gan cùng tuế nguyệt Mấy trăm năm dù vật đổi sao dời Vẫn làm bạn cùng sóng gió ngàn khơi Vẫn yêu đời hát rì rào bên biển r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.03.2016 16:56:18 bởi Huyền Băng >
Điều Không Có Thể Có thể ngày nào đó em sẽ đến tìm anh Chân giẫm đều lên cỏ mềm tuyết trắng Căn phòng nhỏ bụi bậm, lạnh vắng Những bài thơ lót thảm đầy trước sân Người em tìm là bóng dáng tình nhân Là ảo ảnh xa mờ trong dĩ vãng Đã nằm yên nơi đáy mồ quên lãng Ngăn cách nhau bằng khoảng lặng thời gian Cỏ mùa xuân xanh tươi khi đông về héo vàng Tình lỡ làng thì đâu còn nguyên vẹn Đừng trách nhau ai là người lỗi hẹn Hay chỉ vì sai nhịp trong một giây Người em tìm còn phảng phất đâu đây Trong hình hài già nua buồn khoải khắc Tim rỉ máu cùng năm tháng se sắt Đã quên rồi một lần dấu yêu xưa Trời đang nắng nhưng bất chợt tuôn mưa Xuống đuôi mắt nhuốm màu đau duyên kiếp Tìm làm gì vết thương lòng oan nghiệt Tưởng chừng lành lại mưng mủ trăm năm
Chào Chào nhau ở giữa con đường Chào nhau trong cõi vô thường chua cay Chào nhau trong kiếp đọa đày Chào nhau lặng lẻ trong ngày chia tay
Khát Khao Em là mây trắng giữa trời Anh là ưng vũ giữa đời tung bay Cánh bằng chao lượn thơ ngây Chở yêu lên biếc môi đầy trong nhau
Anh Và Em Giữa ngày - đêm là hoàng hôn màu tím Vậy giữa - đêm ngày là gì hỡi em Là vầng tóc rối trên vai mềm Là bình minh trong đôi mắt say đắm Giữa đông - xuân phút giao mùa tươi thắm Vậy giữa xuân - đông là gì hỡi em Là mùa hạ cho duyên tình nồng thêm Là thu vàng trong vòng tay kỷ niệm Giữa anh - em là chuỗi ngày trải nghiệm Phép tình yêu đem cộng trừ đam mê Phép lủy thừa sát nhập môi giao kề Là chiếc hôn ủ hương làn tóc rối Giữa chúng mình không còn ngày - đêm - sáng - tối Không còn thời gian và không gian Khi hai quả tim chung nhịp giấc mộng vàng Thì giữa chúng mình là tình yêu muôn thuở
Bơ Vơ Ta bơ vơ một mình ta mệt mỏi Trên vai gầy gánh vác tội trần gian Dưới hàng cây như thắp nến hai hàng Cháy lên trời màu lửa pha nước mắt Ta cứ tưởng mình cứng như lỏi sắt Nhưng có ngờ đời vật ta chổng chơ Trái tim già tưởng chừng như đã trơ Bỗng rỉ máu từ vết lòng cắt cứa Rót nữa đi cho đầy chung thêm nữa Những đắng cay chua xót và nhọc nhằn Những gian khổ đơn độc kiếp tha nhân Ta cam chịu! quen rồi đời oan trái Kiếp thân trâu nên kéo cày mê mãi Chờ đến ngày gặm cỏ nuốt không trôi Đếm thời gian lưng cong oằn vết roi Chôn xuống mồ cùng ta lời oan nghiệt
Tầm Gửi Đường trần mỏi gối bôn ba Lặng thầm chân bước đường xa nhọc nhằn Ta buồn thủ thỉ cùng trăng Thì thầm với gió mấy vần thơ say Đường trần nửa kiếp lưu đày Ta bà tầm gửi lạc loài vọng hương
Nếu Nếu em làm y tá Anh - bệnh nhân cả đời Mình em chăm sóc thôi Bệnh nặng hoài không dứt Nếu em làm giáo chức Anh sẽ làm học trò Tập viết những chữ to Suốt đời cô nắn nót Nếu em làm cai ngục Anh ở tù chung thân Mỗi sáng tối vài lần Được nghe lời cải huấn Nếu em ngồi - anh đứng Để thưa chuyện dễ dàng Vòng tay kính nữ hoàng Và tung hô vạn tuế Dù ngàn năm dâu bể Yêu chỉ mình em thôi Dù vật đổi sao dời Xin yêu nhau muôn kiếp
Chúng Mình Yêu Nhau Nếu em là bánh ngọt Anh xin làm cà phê Được hòa quyện đam mê Ngọt đắng thơm suốt kiếp Nếu em là bưu thiếp Anh xin làm con tem Để đồng hành cùng em Khắp năm châu bốn bể Nếu em làm cội rễ Anh xin làm thân cây Vươn những táng lá dầy Chở che em mưa gió Nếu em làm hoa đỏ Anh nguyện làm cỏ xanh Được ngày đêm dỗ dành Cùng nắng mưa dầm dải Mình yêu nhau mãi mãi Như mặt trời mặt trăng Như thái sơn tuyết vân Yêu nhau hoài cưng nhé
Cây Gạo Đợi Chờ Em thương anh như cây gạo trước ngõ Mùa hoa đỏ thắp sáng rực bầu trời Cánh rơi rụng theo nhành gió buông lơi Hoa còn đây mà bóng anh xa khuất Tiếng ve sầu nhớ anh buồn ray rứt Gọi hè sang thuở nào sánh chung đôi Ve nức nở vì anh đã đi rồi Chôn xác mình trong màu hoa kỷ niệm Cây hoa gạo vươn nhánh xa tìm kiếm Dõi khắp làng mà có thấy anh đâu Cây sục sùi nhắn nhủ lời chim câu Người anh yêu tóc ngả màu thương nhớ Từng sợi buồn rơi nắng chiều chờ đợi Hương gió sầu trổi khúc hát chênh vênh Giọng tương tư hoa gạo sầu mông mênh Hoa nhớ ai mà dòng lệ đỏ thắm
Thân Phận Thương thay cái kiếp đọa đày Tấm thân rách nát rạc dài thâu đêm Công danh như chiếc tàu chìm Giữa lòng bão tố nỗi niềm chua cay
Bạn Cũ
Ước gì đừng có tuổi già
Để tao cứ mãi
la cà tuổi thơ
Sống hoài trong thuở dại khờ
Bọn mình bốn đứa
đội trời rong chơi
Ước gì đừng có chơi vơi
Để tao níu lấy
cái thời học sinh
Bốn đứa Hoàng Tuấn Thơ Minh
Bốn đứa con nít
bọn mình ngày xưa
Bốn đứa cởi trần tắm mưa
Nhổ sắn bắt dế
sớm trưa thuở nào
Tuổi mộng căng gió bay cao
Chiều nay đứt chỉ
băng vào trung niên
Ước gì gặp lại bạn hiền
Đi trên quê mẹ
về miền thơ ngây
Chuyện Tình Yêu Muôn Thuở Khi yêu nhau người ta thường hứa Hứa yêu nhau đến trọn kiếp trọn đời Đâu ai ngờ có ngày lệ tuôn rơi Khi gọi nhau bằng chồng/vợ cũ Khi chúng ta cởi bỏ chiếc áo cũ Là duyên nợ cũng vừa hết rồi Là đường tình phải rẽ lối chia đôi Dẫu bồi hồi, đớn đau hay hờn giận Khi đã yêu đừng bao giờ thù hận Không còn tình thì níu kéo mà chi Giữ trái tim chứ thân xác ích gì Giữ hôm nay ngày mai nào ai biết Hãy chào nhau trong giờ phút ly biệt Để mai sau khi gặp lại trên đường Dù chúng ta đang đi với người thương Vẫn chào nhau như là hai người bạn
Chuyện Tình Yêu IT Chỉ mới Pseudocode thôi mà anh đã yêu em Cô lập trình viên IT vi tính Mình tỏ tình bằng những dòng mệnh lệnh Từ Pascal, Cobol, Fortran, C++, đến Java Những điều kiện IF, For Loop tuôn trào ra Anh kiên trì Do...While, Repeat ... Until bền bỉ Em dịu dàng miệt mài SELECT...CASE không ngơi nghỉ Mình Inherit, Encapsulate, Interface nhau hoài Em có Hard Disk thì anh có Thumb Drive Mình tha hồ trao đổi Files thoải mái Nhiều đến nỗi mình không thể dừng lại Mà em ơi nút Reset không còn trên laptop đâu em Nhờ WIFI mình liên lạc hàng đêm Những Emotion Icons gởi đi tới tấp Từ Messenger trên Facebook Những trái tim chớp chớp Send đều đều Biết làm sao Alt-Ctrl-Delete được tình yêu Vì trái tim anh vừa nhiễm Virus Anh đang chờ phút giây mình được chết Trong Firewall chủ nhân con Virus - chính là em Anh đang chờ nâng cấp phần mềm mới thêm Để em bỏ vào Recycle Bin những chương trình không tương thích Máy vi tính em chỉ cần Run một hệ điều hành chạy duy nhất Một chương trình anh Execute mãi mãi suốt đời em Anh đang chờ được Release Announcement Ngày mà phần cứng anh và phần mềm em gộp thành một Hai chúng ta cùng tạo ra những con Virus Những con Virus dễ thương Xinh đẹp giống em như đút Nhưng phá phách tinh nghịch hệt như anh Anh xin hứa tự Delete Perl, Python, HTML ... khó đồng hành Những Hungarian Notation mong manh Hủy các Tag, mình sáng lập ngôn ngữ mới Một ngôn ngữ chúng ta đang chờ đợi Chỉ có hai lập trình viên là anh và em
Đoạn Cuối Tình Yêu
Em khoác chiếc váy hoa đi đến nơi hẹn cuối
Tôi giẫm trăng mờ trở về nơi gặp lần đầu
Hai chúng tôi ngồi đó thật lâu
Không ai nói với nhau dù chỉ một câu
Em khóc!
Còn tôi chỉ biết lau nước mắt
Bàn tay em run theo từng nhịp tim nấc
Lòng tôi cắt cứa khi chạm giọt sầu trên khóe mi
Vì sáng mai một người ở lại một người đi
Vợ của tôi sẽ là vợ người khác
Chúng tôi nắm tay nhau mà tâm hồn vỡ nát
Vì duyên tình đem đổi chác những thứ người ta cần
Hai tiếng vợ chồng mà chúng tôi trao cho tình nhân
Chỉ có giá trị riêng giữa hai người
Ở chợ đời không ai mua bán
Nín đi em, còn vài giờ nữa trời sáng
Còn đêm này là đêm cuối bên nhau
Bờ môi hờn ngậm đắng một đời đau
Khi ngày mai em cất bước qua cầu
Không phải tại anh hay tại em đâu
mà là vì định mệnh
Lời mẹ cha như thiên lệnh
Mà chúng mình nông nổi bước không qua
Còn đêm này thôi
mai em lên xe hoa
Chở trái tim anh theo về nơi xa
và chôn linh hồn em lại nơi này vĩnh viễn
Nụ hôn cuối cùng dành đưa tiễn
Vẫn nồng nàng như ngày đầu bước vào yêu
Nhưng pha lẫn những giọt mưa lạnh đìu hiu
Vị đắng cay ngậm ngùi
trên vành môi chua xót
Tiếng yêu xưa sẽ tan theo bọt
Biển và thuyền yêu nhau mãi không rời
Tình chúng mình theo sóng dâng ngàn khơi
Khi nhớ nhau xin tìm về đồi cát
Vĩnh biệt em anh ngồi nghe biển hát
Bài ca xưa thuở chỉ có hai người
Những chiếc hôn màu nước biển xanh tươi
Thơm mùi hương gió cát ngậm ngùi
trên đồi thùy dương kỷ niệm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2016 17:54:04 bởi Thương Hoàng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: