Vùng Trời Dang Dỡ
Một Chiều Tương Tư Nhớ những chiều anh ngồi đếm lá rơi Trời nơi ấy mùa thu vàng nhạt nắng Mây giăng sầu từ ngày xưa xa vắng Lạc mất em anh thiếu nửa linh hồn Anh chưa quên những sợi tím hoàng hôn Dệt môi em màu tình yêu chung thủy Ru môi anh vào thiên đường mộng mị Dỗ giấc yêu say đắm lên cung ngà Anh chưa quên những con đường gần xa Một thuở nào đôi chân mòn lưu dấu Trên phố lạ khúc nhạc tình trầm tấu Ánh trăng vàng chan chứa lời yêu thương Chung lưu ly tràn giọt ngọc nghê thường Bờ môi nào chuyền cho nhau hơi ấm Bàn tay nào lần đầu e thẹn nắm Cuộc đời nhau một phút hóa trăm năm Bóng dáng em xa hút sương lạnh căm Xe lăn bánh anh rời xa dĩ vãng Một lần yêu nghìn thu tình lãng mạn Mùa lá vàng liệm kín đôi mảnh tim Anh mong sao thời gian mãi đứng im Để đôi chân thôi dỏi tìm quá khứ Để đôi mắt bóng hình em gìn giữ Lưu tình ta theo mỗi mùa lá bay
Tự Phán Những âm ba vọng về từ cõi chết Ta mỏi mệt bật dậy giữa vô thường Vùng sáng tôi ngăn cách cõi âm dương Ta đứng trên lằn ranh sự sinh tử Đời vô lượng những điềm lành hay dữ Bàn tay nào cũng năm ngón phôi pha Xác thân nào cũng là thịt với da Hồi kinh vang tịnh độ người sám hối Phàm thế nhân hỏi ai là vô tội Ta nông nỗi không đến được niết bàn Giữa đêm trường nằm nghe gió oán than Những vong hồn lập lòe lửa đom đóm Ta trơ mình như gỗ đá, hình nộm Ngồi thu lu lọt thỏm giữa lòng mình Thượng đế ơi, xin thương xót sinh linh Ban cho con chút hoan hỉ hơi thở
Em Ở Đâu Giờ này em ở đâu Anh giăng sầu mây xám Cả bầu trời u ám Một ngày xa vắng nhau Nắng buồn nên khép mau Đôi mi sầu ru mộng Giọt tình xưa lắng đọng Một ngày không có em Anh gối lên cỏ mềm Ngỡ làn da ngọc khiết Giờ này em có biết Một ngày mình nhớ nhau Giờ này em ở đâu Lá nhuốm màu thu chết Trái tim vàng mỏi mệt Mỗi nhịp một lần thương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2017 19:47:48 bởi Thương Hoàng >
Lá Vàng Ngóng Thu Chiều nay lá chết rơi nhiều quá Mây nắng ngã vàng nhuộm đường tơ Anh như xác lá sương phủ mờ Vùi mình ngu ngơ ... em có biết Anh nằm nghe hồn côi rên siết Lá bay xào xạc cứa tâm can Trăng sầu lệ úa duyên bẽ bàng Môi đêm đắng đót run tiếng nấc Những giọt mưa buồn rơi ray rắc Ướt đôi vai gầy bước tha phương Quan sơn cách trở muôn nẻo đường Trái tim già nua hờn dang dỡ Phiến đá ngàn năm rồi cũng vỡ Chúng mình không nợ nên không thành Thu về lá đâu còn mướt xanh Cho em với anh hoài đau đáu
Sương Lạnh Đường Trần Ta như con én xuân mòn mỏi Cất tiếng du ca cuối chân trời Đôi cánh hồng trần rách tả tơi Vỗ nhịp nhặt khoan tình chao đảo Ta bay đi tìm loài dị thảo Hương thơm ngan ngát riêng mình ta Cánh mòn nghiêng khắp nẻo gần xa Quá nửa xuân thì chưa hái được Ta lượn trên sóng ngàn bọt nước Đại dương muôn trùng thuyền nhấp nhô Se tiếng tơ chùn buồn hư vô Một kiếp hải hồ sầu cô lữ Cánh én mỏi mòn miền viễn xứ Tha hương lạc bước lạnh cô phòng Suốt đời ta đi tìm hư không Dáng xưa chỉ là chiếc bóng ảo
Mơ Mãi Ngàn Năm Nỗi nhớ em chảy tràn trong ký ức Dòng sông thương vội vả cuộn đưa về Bờ lau sậy nghiêng cánh gió đam mê Ôm dĩ vãng duyên thề đau hấp hối Nén nhớ nhung nằm sâu lòng bức bối Gặp nhau rồi vương vấn ngập vành tim Bờ môi nồng vấn vít vỗ cánh chim Mình đưa nhau về vùng trời yêu dấu Tay nắm tay khúc nhạc tình trầm tấu Làn da nào khơi sáng đêm hồn hoang Mình gặp nhau trong trễ nãy muộn màng Và yêu nhau như vội vàng hấp hối Trái tim này ngàn năm không thay đổi Yêu suốt đời yêu mãi chỉ mình em Đến khi nào gió trời ngưng không thổi Trái tim này lầm lỗi vẫn yêu em
Nếu Một Ngày Không Em! Không có anh em không còn nhựa sống Cuộc đời sầu héo rũ đến thiên thu Em đi mãi trong tăm tối sương mù Lê gót mòn buốt mảnh tình băng giá Trái tim em đã bao lần gục ngả Hơi thở này vay mượn anh từ lâu Nhựa sống kia tàn lụi bóng trăng nhàu Không có anh, em chết ... vì sao thế? Trút mưa đi cho mây sầu kể lể Để hồn em nộ cuồng thác trầm luân Vết thương đau nhung nhớ thêm nghìn lần Em lắng nghe tâm hồn mình thổn thức Trút mưa đi dội sạch ngày ray rức Buồn trôi hết bao nỗi nhớ chơi vơi Cứa tim mình thoi thóp nghẹn buốt lời Em hành hạ mình Quên anh khổ sở Khi xa anh không đoạn đành sao nỡ Đời đâu cho những gì em chờ mong Bàn chân đau giẫm tình chôn đáy lòng Đắp vong hờn trái tương tư rét mướt
Nỗi Buồn Không Tên Thành phố này hôm nay chắc buồn lắm Gã không còn lưu dấu bước chân hoang Mây cũng trôi nhưng lạt phai sắc vàng Đời của gã sang trang hồi ký mới Cũng không biết may rủi đang đón đợi Gã lại khoác ba lô cuộc hành trình Con ngựa hoang thích dong ruỗi chiến chinh Hí vang trời những đêm khuya lạnh vắng Không có gã trời mây chiều vẫn nắng Tím hoàng hôn loang phủ khắp ngõ tim Gió hờn ai mà lặng lẻ im lìm Chú chim di sầu ai quên vỗ cánh Thoáng ngậm ngùi viết đôi dòng chao chạnh Bánh xe đời đưa gã cuộc gian nan Không nun lửa làm sao thử được vàng Đi thì đi, sợ gì những lao khổ
Ngựa Hoang Vó câu lướt gió lưng đèo Đứng trên triền dốc cheo leo giữa trời Ngựa hoang đạp cước tơi bời Mây xanh nước biếc nửa đời đợi trông Đá xanh vắt vẻo chênh chông Nghe cơn gió bấc chạnh lòng nhớ quê Cỏ nào cũng mọc xanh đê Cỏ lạ não nề nên chẳng lan hương Ngựa hoang rũ bước đêm trường Hí vang nửa kiếp tha phương lạc loài
Tơ Tình Vương Vấn Mắt em mộng thắm nửa vời Màu huyền mơ ảo nửa đời phù dung Thuyền tình khua sóng chập chùng Đường tơ mấy đoạn ngại ngùng khuôn trăng
Sự Đời Chữ đời khó viết bạn ơi Công danh sự nghiệp nhất thời mà thôi Ngày nay đạo đức suy đồi Lên xuống mấy hồi ... thằng cũng như ông Học chi cho nó nhọc công Biết chạy lòng vòng bằng cấp bao la Đứa khôn thì phải chăn gà Kẻ ngốc thì cứ tà tà bay cao Chữ nghĩa rên siết hồn đau Bằng thật bằng giả như nhau khó lường Chữ nghĩa rên siết thảm thương Hơn thua ganh tỵ mái trường lệ rơi
Nguyệt Thố Hạ buồn phượng đỏ sang ngang Nàng thu vội khoác áo vàng đêm qua Lung linh dưới ánh trăng ngà Em tôi rực rỡ một tà áo xanh Cà phê giọt đắng hương thanh Khói thơm lan tỏa mộng lành đêm thu
Đợi Chờ Khế vàng năm khía đong đưa Như sao lấp lánh song thưa gió lùa Khế xanh chín quả sao tua Đợi chàng quân tử sang mùa đón dâu
Hương Mộng Khế xanh hương thoảng đam mê Đợi chờ quân tử vân vê lá cành Phải duyên thì hái cho nhanh Để lâu phai sắc mộng lành vỡ đôi
Hương Yêu Hoa khế tim tím sao mơ Rụng vào suối tóc thẩn thờ môi anh Đèn trăng lấp lánh long lanh Ru làn mi mộng dỗ dành đêm xuân Tay tiên năm ngón ngại ngần Nâng chén Châu Trần hạnh phúc trăm năm
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: