Vùng Trời Dang Dỡ
Em Cần Anh Anh hãy ngồi xuống đây Chỉ một giây phút thôi để em tựa bờ vai ấm áp Để trái tim em tìm nơi trú bão táp Một góc nhỏ thắm nồng trong trái tim anh Hãy để em nhìn vào đôi mắt xanh Vào mái tóc bồng mây lãng tử Sóng mắt giao thoa tâm hồn em anh chế ngự Em yêu anh từ tia chớp trinh nguyên Hãy cho em những giây phút thần tiên Làn môi mọng thơm bồ đào mỹ tửu Hơi thở em chờ môi anh chiếm hữu Để tim mình nối nhịp bằng xâu chuỗi những chiếc hôn Đôi tay em sẽ si dại bồn chồn Ôm lấy anh như thuyền và biển cả Sóng trào dâng xô lòng em chao ngả Em chờ đắm lên hoang đảo da thịt anh đến thiên thu Khép mắt đi nghe em cất tiếng ru Tình đôi ta bằng lời yêu trầm tấu Em sẽ đính lên môi anh những ngôi sao bắc đẩu Chở chúng mình về thiên đường ái ân Ngồi xuống đây ghé môi em đi anh Một phút thôi nhưng sẽ là vĩnh cửu Em chỉ xin một góc nhỏ trong tim anh trú ngụ Bài ca hạnh phúc vang mãi suốt trăm năm
Tìm Nhau Làm Chi Em tìm làm gì sau thời gian dài ngăn cách Than sỉ nguội lạnh tự bao giờ Men đắng đót nung anh thành nhà thơ Làm thơ tình nhưng câu yêu em viết hoài chưa tròn ý Mình nông nổi, hai cá tính biệt dị Hoa tường vi không nở trên sa mạc khô cằn Mình không yêu sao lo lắng bâng khuân Dẫu có lần sát vai kề má tựa Tình giẫy chết khi chưa thành hương lửa Mầm chồi non héo úa giữa mùa xuân Tiếc gì nhau ... tìm lại chi một lần Duyên bẽ bàng càng nhìn thêm chua xót Tiếng yêu xưa bây giờ nghe đắng đót Xin từ nay, hãy xa nhau từ đây Đừng tìm anh cho khóe mắt nồng cay Khơi tro tàn chút tình hờ duyên cặn
Về Đi Em Nhé Hạ ơi thu đã sắp về Anh nghe gió chớm não nề lá đau Nắng thưa cuống nhạt phai màu Vàng son một thuở môi đào về đâu Mỗi mùa ta lại nhớ nhớ nhau Em ơi em hỡi về mau anh chờ
Buồn Tàn Thu Giữa hai mùa hạ thu là nhung nhớ Chiếc lá vàng khóc biệt mấy chồi non Giữa hai mùa đông xuân là băng giá Giữa hai trái tim yêu đau mỏi mòn Những cánh chim nối nhịp cầu Ô Thước Chở tóc rối về đậu trên vai mềm Gió vô tình vuốt sợi ngâu chạm tim Giọt dỗi hờn lăn dài xâu chuỗi ngọc Ơ kìa, lạ quá! Mắt ta ráo hoảnh nào đâu có khóc Chiếc lá vàng rơi mọc lên nỗi buồn Hạt tím hoàng hôn phủ lấp màn sương Nhìn ta gục ngả chân trời si dại Em đã ra đi, ra đi mãi mãi Như nước dòng sông trôi đi không về Bao mùa lá chết tim vẫn sầu mê Mấy độ não nề hanh hao chiếc bóng
Trẫu Tre Đừng, đừng gọi anh bằng chú Râu mới vừa nhú tuổi bốn lăm Cái tuổi hoa thích ăn no rồi nằm Hay la cà hàng rong nhà mấy chị Chồi non lún phún nên còn liếng khỉ Thích trêu ghẹo các cô vừa góa chồng Tắm sạch sẽ đầu ưa xịt nước bông Chải bảy ba thoa gel trơn láng coóng Tai nghểnh ngãng nhưng rất hay nghe ngóng Chuyện tầm phào nơi quán phở hàng cơm Chê đồ nhà dai nhách như nhai rơm Mê của lạ như dê xồm mê so đủa Vì mới lớn ham chơi hay bỏ bữa Nên đồ nhà nổi lửa cạo trụi râu Tuy ê hàm nhưng rồi có sao đâu Mấy em coi ... anh vẫn còn trâu trẻ
Anh Yêu Em Đến bao giờ em mới hiểu Anh yêu em nhiều bao nhiêu Dù cho non mòn biển cạn Còn một hơi thở còn yêu Khi mặt trời kia tắt bóng Khi ánh trăng vàng nhạt phai Khi không còn ngày mai Trái tim còn đập còn yêu Nếu một ngày gió đi mất Mây lụi tàn trên cầu sương Nếu một ngày là vô thường Dù dạt nơi đâu vẫn yêu Yêu trăm năm không thay đổi Như đá sỏi tình thiên thu Hàng đêm anh sẽ hát ru Bài ca hạnh phúc yêu mãi ngàn năm
Nỗi Nhớ Mùa Thu Đêm nay anh chợt nhớ em Ngồi đếm tiếng sóng bên thềm lá rơi Nhạc lòng trỗi khúc chơi vơi Vàng thu nối nhịp duyên đời xanh xao Nắng hồng theo gió lên cao Bắt cầu chở nhớ bay vào tim anh Tình ơi sao nỡ đoạn đành Thương nhau không trọn mộng lành vỡ đôi Anh ngồi đếm ngọn sầu rơi Hắt hiu niềm nhớ tình đời chia phôi
Mùa Thu Lá Chết Trăm Năm Có giọt lệ nào không run thành tiếng nấc Có đôi môi nào chưa nếm trái uyên ương Có đêm đen nào sẽ không là đêm trường Có cuộc tình nào mãi ấm êm hạnh phúc Thì anh cứ đi, đi đi đừng ray rức Thân phận đàn bà như những chiếc áo hoa Có người khoác lên khi người khác cởi ra Tùy duyên bao lâu sẽ mặc nhiều hay ít Đêm nay trăng sáng nhưng lòng em rã rít So phím dây chùng tậm tịt mấy đường tơ Đừng trách gì nhau khi tình đã hững hờ Những lời yêu thương hằn in sâu góc khuất Ta không may mắn gọi nhau tình thứ nhất Cũng không mặn nồng là tình cuối thiên thu Cuộc đời của em như cát bụi phù du Trong cơn lốc xoáy đường tương lai mờ mịt Chuyện của chúng mình ngày mai thành cũ rít Ta sẽ bận bịu việc gia đình, chăm con Nhan sắc đàn bà theo năm tháng hao mòn Nhưng nơi góc khuất em chờ anh trọn vẹn Mỗi mùa hạ thương tiếng ve sầu ngào nghẹn Nếu còn nhớ nhau xin nhặt cánh phượng hồng Góc khuất xa nào em chênh vênh ngóng trông Khép cánh cửa lòng giữa mùa thu lá chết
Tình Già Em hỏi anh em già anh có còn yêu không Môi thôi hồng da đồi mồi xấu lắm Đôi mắt mờ nụ cười không tươi tắn Hãy nói rằng mình yêu mãi nhé anh Mái tóc dài sẽ xơ xác kém xanh Bờ vai ngoan co ro vì gió buốt Tay em run chẳng cầm được gương lược Hứa nghen anh đừng bỏ em một mình Em sẽ già nụ cười không còn xinh Nhan sắc kia nhạt phai theo ngày tháng Nhưng anh yêu, yêu hoài không biết chán Em mà già anh cũng chẳng trẻ đâu Lắm lúc vui cũng có khi hờn nhau Khi vấn vít như vợ chồng mới cưới Khi ngoảnh mặt giấu lệ sầu tức tưởi Khi môi kề mình bẽn lẽn trao nhau Già thì già vẫn yêu thì đã sao Ta yêu nhau bằng nhịp tim chân thật Rót cho nhau lời uyên ương ngọt mật Ta yêu nhau tình trẻ mãi không già
Tự Nhủ Cây kia đứng giữa lâm tòng Cớ sao lại phải cong vòng tấm thân Nghĩ mình cũng đấng nam nhân Cớ sao cam chịu muôn phần đắng cay Có cong ắc có thẳng ngay Hôm nay đắng đót ngày mai ngọt lành
Mưa Biển Đồi dương nhịp gió chuông reo Hòa cùng tiếng sóng trăng leo bãi sầu Hỏi người còn mãi nơi đâu Nghịch mùa trái nhớ giọt ngâu chạnh lòng
Gió Lạnh Mùa Thương Ai gieo sầu nhớ giữa trời Khói tương tư thảo chơi vơi đắng lòng Bồng bềnh vân tảo đơm bông Nhớ sao là nhớ hương đồng cỏ xưa Ai gieo sầu nhớ trái mùa Vàng thu lá đổ chuông chùa nhớ em
Nhớ Quê Con đò chở gió trôi xuôi Lòng ai nặng trĩu bùi ngùi ngóng quê Chao ôi cái nhớ dầm dề Đường xa thăm thẳm ngày về nao nao
DC Biệt Ly Trời DC ngái ngủ trong màn sương Lát nữa thôi đường mây chia muôn ngã Ai biết trước đêm trên vùng đất lạ Phút xum vầy sẽ vui mãi không tan Cánh gió nào chở nỗi nhớ bay ngang Đan tóc ai khẽ khàng chiều tiếc nuối Những chòm mây vờn quanh như dòng suối Biết bao giờ trở về nơi chốn đây
Tiếc Đêm đêm thao thức bồi hồi Có người trăn trở đứng ngồi nhớ ai Đèn khuya hắt bóng ngả dài Trăng treo chênh chếch rạc rài lá thu Tình xưa sương phủ mịt mù Tơ vương mấy đoạn người chừ nơi mô
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: