Vùng Trời Dang Dỡ
Ru Vầng Trăng Đợi À ơi cái ngủ mô chừ Chõng tre kẽo cọt tương tư mắt sầu Một đôi ngọc bích chao dao Rèm mi buông liễu sương thâu đợi chờ Vàng vỏ cuống lá trơ vơ Đôi dòng tuôn chảy hững hờ ngân giang Từ đâu gió đến muộn màng Tiếng chuông lỗi nhịp oán than chạnh lòng Cái ngủ mê mãi đi rong Bỏ đôi mắt biếc cô phòng quạnh hiu Khuôn ngà vóc ngọc tịch liêu À ơi cái ngủ liêu xiêu lạc đường Mau mau về ngủ mắt thương Đừng để mắt thức canh thường mông lung
Nụ Hôn Mùa Thu Giữa trời mây tím giăng giăng Khói lam hòa quyện khuôn trăng chao tình Cúc vàng hé nhụy lung linh Ngẫn ngơ hồ điệp động đình hứng thu Lá bay lơi lã vi vu Gió đưa con tạo mịt mù sơn nhai Xào xạc giẫm bước chân nai Tròn xoe ghé nụ nhớ hoài ngàn năm
Mùa Tím Thủy Chung Thu về theo gót mùa xưa Hạ đi sầu muộn lá thưa nhuốm vàng Diệp phong tô đỏ môi nàng Chiếc hôn reo gió rộn ràng trăm năm Nguyệt sương rụng mấy thanh âm Để con thỏ trắng lặng thầm ngác ngơ Tiêu sơn buông nhịp hững hờ Mùa thu đợi chờ mấy hạt thủy chung
Mùa Thu Lỗi Hẹn Thu về gió cuộn mây vàng Mưa sa mấy hạt mắt nàng tôi yêu Vân vê tà áo nuông chìu Vuốt ve suối tóc mỹ miều long lanh Bàn tay năm ngón dỗ dành Che ô má thắm ngọn ngành môi cong Mưa sa mấy hạt ngập lòng Mùa thu lỗi hẹn trời hồng duyên mơ
Ghét Ghét em ghét đắng ghét cay Ghét mái tóc dài óng mượt như tơ Ghét làn môi mọng hững hờ Ghét đôi mắt ướt sương mờ thuyền neo Ghét làn da trắng mỹ miều Ghét nụ cười thắm ghét yêu ghét hoài
Mẹ Tôi Mẹ già như lá mùa thu Vàng lay nhánh gió miên du cuối trời Ngày xưa mẹ hát à ơi Ru con giấc ngủ một đời lớn khôn Đôi vai quang gánh hao mòn Dạy con vuông tròn hiếu lễ trí nhân Đôi tay sương gió tảo tần Vá từng tấm áo manh quần giữa khuya Lối nhỏ sớm tối đi về Môi son má thắm duyên thề đánh rơi Tóc xanh héo rũ nửa vời Hoàng hôn khóe mắt rụng rơi canh tàn Mùa thu nào cũng sang ngang Thương mẹ tuổi hạc ngày càng héo hon Làm sao chữ hiếu chu toàn Đời mẹ đánh đổi cho con nên người Con thương mẹ lắm mẹ ơi Mẹ là mặt trời soi sáng thiên thu Mẹ là câu hát lời ru Mẹ là đức phật con tu trọn đời Dù cho sông chuyển núi dời Dù cho đi đến cuối trời chân mây Không ai sánh được mẹ gầy Cho con dòng sữa đong đầy yêu thương Bao la biển thái bình dương Không bằng tình mẹ thương con muôn đời
Mộng Xuân Em về dệt vải chăn tằm Nụ cười tây bắc trăng nằm mộng mơ Đàn tre trầm bổng ru hời Tiêu thanh véo vắt bên trời mây trôi Gùi sim lịm tím bồi hồi Xa xa mễnh tác đêm côi lạnh lùng Môi son chờ đợi tiếng rung Khép hờ rèm mộng tình chung hỡi chàng
Khung Cửi Mùa Xuân Hỏi cô sơn nữ má hường Vải kia em dệt tình thương bao chừng Mắt nai trổi nhịp T'Rưng Nụ cười chan chứa hoa xuân bản chiều Vành môi thanh nguyệt đáng yêu Khói lam ngọc khiết mỹ miều suối mơ
Đêm Hoang Ngọn đèn khuya lụn dần trong bóng đêm Cho nhật nguyệt đưa nhau về nguyên thủy Để nhạc yêu ru giấc xuân huyền bí Đôi tim hồng hòa nhịp điệu ái ân Đóa quỳnh hương chỉ nở rộ một lần Giữa đêm thanh ngày chúng mình tương ngộ Không trắng trong như hoa sen tịnh độ Là tình cũ vào buổi sáng hôm sau Như giông tố đến mau đi cũng mau Không kịp chào trong cái nhìn e ngại Chân bước đi mà cõi lòng si dại Nợ với duyên hay nhục dục phút giây Anh cánh gió em lạc lõng đường mây Đôi vai gầy thân cò đêm sương gió Vết yêu xưa bay về trên luống cỏ Khi thu vàng lá rụng nhớ thương nhau
Chuyện Nhà Heo Ngày sinh ta con lợn lòi sa bẫy Chân khập khiễng từng bước đi vào đời Tuổi trẻ thơ đầy sóng gió rong chơi Lúc nhớ rừng ủi khắp cùng thiên hạ Thiên Bồng Nguyên soái cũng lắm khi sa ngã Nên tâm hồn ta còn ngạ quỷ vô thường Nhưng hơn hẳn những kẻ giàu bất lương Thân lục súc nhưng không táp bừa bãi Dòng họ Trư chớ nào đâu vô loại Biết thương người gặp cùng khổ nguy nan Và lắm khi chịu ngang trái bẽ bàng Theo hầu hạ Đường tăng đi Tây Trúc Mấy mươi năm đường trần đầy cơ cực Chân bước hoài chưa thỉnh được chân kinh Ta ngẫm nghĩ - tửu sắc là tội tình? Nửa địa cầu ông nào không mê vợ! Đến ngọc hoàng còn vướng vào duyên nợ Nên phàm nhân bắt chước ngài làm theo Trư lão bị thiết bảng Tề Thiên nện mấy hèo Cái tội hiếp đáp gái nhà lành Nhưng Cao tiểu thơ còn hải đường tinh khiết Ta là lợn nên chịu nhiều thua thiệt Chê heo dơ khen thịt lợn thơm tho Khi rửng mỡ đem heo ra diễn trò Không có ta chắc loài người tiệt chủng Ta là lợn nên phải tập chịu đựng Đốt vòng đời thiêu đáy bể trầm luân Người mổ heo cười nghiêng ngả không ngừng Là con người sao thiếu lòng nhân đạo Ta là lợn đầy tính khí cao ngạo Trên đường trần chỉ mình ta với ta Vốn sợ người hơn sợ loài ác ma Ta lợn người, người lợn lòi lẫn lộn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2016 00:54:12 bởi Thương Hoàng >
Tri Kỷ
Có lúc ngỡ mình đã gặp tri kỷ rồi vỡ mộng
Trong cô đơn ta tìm lại chính mình
Ôi cái nghĩa nhân với nợ ba sinh
Những giọt nâu trầm vàng khói thuốc
Bóng thời gian trôi thầm qua dòng nước
Những mất được còn xót lại điều gì
Hằn lên khoé thương ngọc sầu bi
Tiếng chuông ngân độ trì thống hối
Trời còn chưa sáng mà đêm qua vội
Gió phiêu lưu thổi ngọn lau buồn
Thuyền duyên kiếp tròng trành sóng tuông
Cánh buồm tình tả tơi rách mướt
Trong giọt nâu trầm ta say khướt
Khói bay chếnh choáng mắt chơ vơ
Ta tìm lại bằng trắc mộng mơ
Ta và thơ muôn đời tri kỷ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2016 12:10:23 bởi Thương Hoàng >
Một Phút Tình Hóa Trăm Năm
Môi tìm môi vòng tay ân ái
Hồn si dại ngỡ rằng trăm năm
Đêm tóc rối vang lên thanh âm
Trăng tỏa sáng ngọc ngà thơm ngát
Mười ngón tay nghịch ngợm đi lạc
Trên thung lũng nguyên thủy loài người
Khi làn hơi rượt đuổi làn hơi
Tiếng thở dồn men tình vấn vít
Nụ hôn nồng tìm nhau khắn khít
Rừng khua lá cổ tích thiên đường
Hoà nhịp tìm lối mộng tơ vương
Tim ngất ngây rượu tình sóng sánh
Đôi chim quyên âu yếm kề cạnh
Hót ca vang chào đón bình minh
Môi tìm môi say đắm diễm tình
Khúc hoan ca nghìn năm hạnh phúc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2016 12:20:25 bởi Thương Hoàng >
Ngày Lễ Halloween
Những cánh dơi mang về bóng đêm
Hồn ma quái rợn người réo rắt
Những tử thi trên phố dầy đặc
Đêm Halloween trẻ thơ nói cười
Những giỏ kẹo, hóa trang xinh tươi
Trich or treat, thiên thần bé nhỏ
Công chúa Bạch Tuyết
Cô bé quàng khăn đỏ
Chú lính chì, con sói, và ác quỷ Dracula
Cô bé hoá thân thành đóa hoa
Chú nhện giăng tơ ngồi dâng kẹo
Phù thủy hiền hòa, đẹp, đôn hậu
Trìu mến thương yêu các trẻ con
Đêm trăng không sáng nhưng tròn
Trên đôi mắt vành môi rạng rỡ
Phố ma vui nhộn không ai sợ
Halloween, ngày tết thiếu nhi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2016 22:28:00 bởi Thương Hoàng >
Mùa Thu Và Nỗi Nhớ
Lá chiều rơi mây ngập ngừng nỗi nhớ
Gió dâng sầu biên biếc gọi mùa thu
Em yêu hỡi giờ này em ở đâu
Trái tương tư rụng vàng lên tròng mắt
Tay anh đặt lên bên trái se thắt
Đêm dần buông buồn bã muôn ánh sao
Vầng trăng khuyết nằm lẻ loi nghẹn ngào
Sương bơ vơ lạnh lùng hương nuối tiếc
Đông chưa về vội nói lời ly biệt
Mùa thu ơi xào xạc chín ngậm ngùi
Bao lâu rồi đời không còn gì vui
Em yêu ơi phương trời nào có biết
Đàn ngưng tiếng dây tơ chùng oan nghiệt
Xa nhau rồi còn thương nhớ mùa xưa
Chiếc lá nào rụng tím một chiều mưa
Ướt nỗi nhớ ngập ngừng gieo tí tách
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2016 11:36:22 bởi Thương Hoàng >
Giấc Mơ Tình Yêu Anh muốn dắt em đi về phía chân trời Nơi khu rừng cổ tích thủy tận Nước biển ngọt không mặn Vì môi em thơm hương mật tình chung Anh muốn đưa em đi đến nơi sơn cùng Leo lên đỉnh cao xem nhật nguyệt Nhan sắc em thật diễm tuyệt Em làm nữ chúa cai trị dải ngân hà Anh muốn cùng em đi thật xa Nơi chỉ có chúng ta và thiên đường hạnh phúc Chúng mình bên nhau mọi lúc Dù nửa bước không chia lìa Nơi chúng mình đến không còn có bình mình hay sương khuya Vì thời gian ngừng lại trong vòng tay đôi lứa Trái tim luôn thắm nồng rực lửa Ta cho nhau cả vũ trụ ái ân Ta yêu nhau đến trăm vạn nghìn lần Địa cầu sẽ nóng lên vì tuyết băng tan chảy Ta yêu nhau triệu tỷ năm mãi mãi Chuyện chúng mình hóa hổ phách tinh anh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: