Vùng Trời Dang Dỡ
Con Còng Gió Hỡi con còng gió kia ơi Mi giăng mắt biếc bên trời đợi ai Trăng vàng chưa uống mà say Biển đêm gầm thét lạc loài cánh chim Hang sâu ai giấu nỗi niềm Để con còng gió nằm im khóc thầm Ngóng tìm cát trắng trăm năm Hỏi đâu nguồn cội nợ nần xa xưa Thương đôi mắt ngọc đổ mưa Ta như còng gió lệ lùa tay đan Em đi ghềnh đá vỏ vàng Mênh man sóng vỗ dỡ dang một đời
Mùa Xuân Không Về Anh ở nơi chân trời xa lắm Mùa xuân đi hoài không đến nơi Đành nhắn cánh gió đường mây trời Hôn đôi môi đào hương dĩ vãng Anh ở nơi sương mờ liễu nhạn Hoa mai không kịp nở bao lần Đành ngắm hoa cúc dạ bâng khuân Nhớ mái tóc xưa đêm Vỹ Dạ Anh ở nơi đò trăng bến lạ Nên mùa xuân sầu quên lối về Đốt nén hương lòng vọng cố quê Đêm ba mươi gió giông viễn xứ Anh ở nơi mùa xuân say ngủ Tiếng gáy Đinh Dậu rớt đâu rồi Ngày mai mùng một cũng vậy thôi Anh vẫn ngồi chờ xuân chưa tới
Mùa Xuân Lạc Lối Từ lúc em đi mùa xuân không về nữa Đàn én bơ vơ nằm rũ cánh bên trời Hoa mai hoa đào thương sầu khóc tả tơi Còn anh chơi vơi bên ly cà phê đắng Từ lúc em đi anh bầu bạn đêm trắng Khói vàng ươm tóc dệt mộng cỏ cô đơn Tay cứ vân vê một tấm ảnh không hồn Lòng cố vùi chôn những tháng ngày kỷ niệm Từ lúc em đi cả đời anh mật niệm Cho khối tình ta im tiếng cuối đường mây Có còn nữa đâu giây phút tay trong tay Và xuân năm nay nhớ em không về nữa Từ lúc em đi hương lòng anh tắt lửa Tro bụi thời gian phong kín bao nỗi buồn Hoa đào hoa mai nhỏ sương lệ hờn tuôn Mùa xuân và em chênh vênh bạt cánh gió
Mùa Xuân Sầu Muộn Tay đang gỡ xuống những tờ lịch cuối năm Bao nhọc nhằn cũng vừa rơi xuống đất Mớ ngổn ngang đời ngược xuôi được-mất Hai mươi tám tháng chạp, xuân còn xa Năm nay không về chúc tết mẹ cha Nồi bánh chưng đứa em nào canh lửa Gót giày thô giẫm đời mòn quá nửa Bước chân còn mê mãi cõi hoang vu Năm nay không kịp gởi cánh thư Chắc cây mai vàng buồn thiu trước ngõ Con chim khách mong ai tròng mắt đỏ Và em yêu ơi xin gắng đợi chờ Năm nay anh chỉ có đôi vầng thơ Tặng em, cho chị và cha mẹ Xin hẹn lại mùa xuân năm sau nhé Nâng ly rượu mừng hạnh phúc đoàn viên
Tầm Gửi Lắm lúc nghĩ phận mình như loài tầm gửi Không biết ngày mai bám nhánh khô nào Hãy cứ mặc đời nương gió bay cao Hãy cứ ươm mơ vun chồi non hy vọng Ta hoang man giữa biển tình chao động Cuốn linh hồn lắc lẻo mấy mùa trăng Có sông nào dòng tuôn chảy vĩnh hằng Sao con tim bám víu đời tầm gửi Ta cứ bước theo định mệnh đang đợi Nên lòng trai chưa tìm ra điểm dừng Hoa tầm gửi e ấp đón chúa xuân Ta lặng lẽ đứng bên trời hiu quạnh Tầm gửi ơi có bao giờ thấm lạnh Trái tim ta băng giá lâu lắm rồi Vòng đời xoay ta đi về muôn nơi Như tầm gửi hắt hiu theo làn gió Tầm gửi ơi có bao giờ lệ nhỏ Trái tim ta khóc mướt đã bao ngày Ta cứ đi vô định dưới trời mây Thân tầm gửi nơi đâu là bến đổ
Đừng! Đừng, đừng buông tay anh hỡi Giữa dòng đời em chỉ biết tựa vai anh Bao đêm rồi không ngủ Chờ đợi giấc mộng lành Hãy ru em bằng những lời ân ái Đừng, đừng cười em si dại Em say đôi mắt anh từ phút đầu tiên Và nụ cười trìu mến an yên Em biết con tim mình vượt xa tầm kiểm soát Đừng, đừng thiêu đốt em bằng đôi môi mật ngọt Em sẽ tan chảy như tuyết băng mùa xuân Van xin anh trăm ngàn vạn triệu lần Tim em sẽ ngưng thở vì loạn nhịp Đừng, đừng yêu em tha thiết Em sống sao khi dâng trọn linh hồn Anh là chúa tể độc tôn Em xin làm con thỏ trắng nhỏ bé Đừng, đừng buông tay anh nhé Hãy dắt em đi đến cuối cuộc đời Em theo anh đi khắp nơi Dù núi cao vực sâu hay biển cả Đừng, đừng để em sa ngả Trong chén ngọc giao bôi Em yêu suốt đời mình anh thôi Anh là mặt trời là mặt trăng là vũ trụ Hãy cho em tựa vai anh ngủ Mình cùng mơ đến thiên đường Nắm tay chắp đôi cánh uyên ương Chúng ta bay vào bầu trời vĩnh cửu Anh chờ gì vườn hồng e ấp nụ Hương ngạt ngào rực lửa đón chủ nhân Hãy ôm em đừng để đêm ngại ngần Đừng xa rời nhau anh nhé
Chào Xuân Cưng ơi mình cứ lãng du Vui xuân khúc khích gió ru cành đào Mây vờn suối ngọc xôn xao Chim muông ca hát đón chào tân niên Cùng nâng chén rượu đoàn viên Dắt tay trẫy hội khắp miền quê hương Nắng hồng đôi má ửng hường Nắng nghiêng tà áo nghê thường mừng xuân
Đau! Có hoa nào tươi đẹp mãi không tàn Có trăng nào tơ vàng mãi không tan Có yêu nào sẽ không là dang dỡ Có ai chưa một lần bước lang thang Ta vất vã một đời đi tìm nhau Duyên phai màu chỉ trong một lời nói Ta tìm nhau trong phong ba bão nổi Nhưng vội vàng nói hai tiếng chia tay Tình chúng mình bắt đầu từ vòng tay Siết nụ cười ánh mắt làn hơi ấm Kết chặt môi se chỉ hồng say đắm Nhưng làm sao giử hương lửa nồng thắm Bàn tay nào níu được thuyền khơi xa Bàn chân nào đuổi kịp tình đã qua Con mắt nào thấy đời ta giẫy chết Con tim nào biêt trước giờ mỏi mệt Hai hướng đường muôn lối rẽ chia phôi Ừ, mai ta về lại với chính tôi Chúc em yêu luôn an vui hạnh phúc Dù không thể giử được em mọi lúc Nhưng tiếng thương còn vang mãi trong lòng Nếu có lần đi về ngang nhánh sông Thắp giùm ta nén nhang vòng nuối tiếc Hãy nhắn nhủ dòng nước lời vĩnh biệt Vì xưa nay nước chảy ngược bao giờ Nước chỉ đưa thuyền đi về bến mơ Nước sẽ trồi miên man trời vô định Chìa khóa nào mở được lời câm nín Bàn tay nào che kín con đường mưa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2017 22:02:21 bởi Thương Hoàng >
Tiếng Rao Đêm Giao Thừa Thắng bé ngồi co ro Đếm từng đồng chắt mót Chiều ba mươi vàng vọt Vẫn bán chưa hết hàng Tiếng rao buồn vang vang Ai bánh giò bánh ú Rơi trên thềm phố cũ Thưa thớt bóng người qua Mẹ nó bệnh ở nhà Cha chưa từng biết mặt Các em đói khóc ngất Mười ba năm tủi đời Chân rảo bước chơi vơi Chào mời từng khách lạ Bánh ế, còn nhiều quá Em no bụng Nó rầu Ngày mai biết tìm đâu Em đói bụng Tiền vốn? Mười ba tuổi chưa lớn Mang nặng gánh đôi vai Trời mưa giọt vắn dài Đôi má gầy teo tóp Chưa từng được đến lớp Đã học khắp chợ đời Đêm ba mươi rã rời Bánh cũng vừa bán hết Mua kẹo mứt mừng tết Mẹ đợi các em chờ Đôi chân sáo trẻ thơ Băng qua đường vội vã Lòng mừng vui rộn rã Tiếng còi xe thét vang Thằng bé ngày hôm qua Không còn bán bánh nữa Nó ra đi khi tuổi Đào chưa biết ra hoa Duyên trời khóc mười ba
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2017 07:17:44 bởi Thương Hoàng >
Xuân Mộng
Năm nay đào nở
Mai vàng đơm hoa
Ong bướm say ngà
Chúa xuân đã đến
Năm nay đúng hẹn
Anh về thăm em
Trăng thề khúc khích
Sao nép bên rèm
Năm nay rượu ngọt
Môi rót thơm nồng
Sóng sánh mi cong
Bão lòng ân ái
Năm nay cây trái
Trĩu quả duyên tình
Em anh đẹp xinh
Ngất ngây trời đất
Năm nay hương mật
Tình yêu vun bồi
Hạnh phúc lứa đôi
Mừng xuân phất phới
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2017 02:37:59 bởi Thương Hoàng >
Miên Tình Ta đan tóc em vào mây mộng Gọi gió bay về đưa võng hương Đính kết ngàn sao lên đôi mắt Hát khúc ru em giấc nghê thường Ta vẽ lên giấy nét chị hằng Ghẹo cả trần gian thức bâng khuâng Khi gấp em vào trong trang vở Cho dải ngân hà đen tối tăm Ta đi nghe hết những thanh âm Chim muông núi rừng và biển cả Ngữi hết mùi hương hoa cỏ lạ Không gì thơm ngọt hơn môi em Ta tìm uống hết lời ru đêm Của nhánh sông quê con đò nhỏ Của cánh mai vàng tươi trước ngõ Không gì đẹp hơn nụ cười yêu Ta gom hết những áng mây chiều Trải tím loan phòng chờ hoa chúc Vũ trụ thắp tinh cầu sáng rực Say men ái tình khắp sông ngân Ta sẽ yêu em mãi ngàn năm Dù núi non cao thôi chót vót Dù lòng đại dương trơ đáy ngót Ta vẫn cứ mãi là yêu em
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2017 01:17:10 bởi Thương Hoàng >
Xuân Tình Đầu xuân ai cũng đi chùa Riêng ta ma quỷ nửa mùa sợ tăng Bên thềm nép đợi ánh trăng Chờ gặp chị hằng xin chỉ se tơ Chay đạo hồn chẳng lên thơ Vì lỡ dại khờ sa ngã trầm luân Hoa mai nở rộ mừng xuân Còn ta héo úa trong lần yêu em Dằn lòng chay tịnh kiêng khem Hồi chuông tiếng mõ xin em đừng về Để ta ngạ quỷ si mê Vui mối duyên thề chín kiếp ăn năn Ta ngày ăn mặn tu thân Đêm cõi hồng trần tụng niệm ê a Nam mô bồ tát di đà Chờ đợi trăng ngà đêm thắp ngàn sao Chờ cho cánh gió bay cao Chờ ba ngủ ..... anh leo vào thăm em
Bến Bờ Thủy Chung Hỏi ai kéo chiếc thuyền trăng Trôi về xa tít sông ngân đợi chờ Trời sao lấp lánh như mơ Gió đâu cứ mãi ru hời duyên côi Hỏi tình bến lở bãi bồi Bờ tim sóng vỗ lạc trôi cánh lòng Ai gieo sầu nhớ mênh mông Mưa tuôn mấy hạt lệ hồng chiều hoang Hỏi biển xanh đồi cát vàng Tìm đâu ai hỡi cung đàn ái ân Chia tay dẫu chỉ một lần Là lần sau cuối mộ phần tiêu tương Ngàn năm mây khói còn vương Đôi ta vẫn sánh chung đường tình yêu
Vu Vơ Ngồi buồn tự hỏi vu vơ Tại sao tình cờ chúng mình gặp nhau Tại sao ngày đó mưa rào Trong đêm định mệnh trăng sao u buồn Cây cỏ cũng biết yêu thương Hoa đực hoa cái lẽ thường có đôi Cá trống cá mái vẫy đuôi Chim trống chim mái mớm mồi cho nhau Vịt trống vịt mái ngoài ao Nô đùa bì bõm xôn xao sân vườn Chúng mình đã từng uyên ương Nhưng thua lũ dế bên đường yêu nhau Trên trời có vạn vì sao Mình anh dưới thế nghẹn ngào vu vơ
Con Tim Anh Mù Lòa Vì Em Con mắt bên trái nhìn thấy em Con bên phải cũng nhìn thấy em Nhưng con mắt trong tim mù tịt Có lẽ từ ngày tình chết Tâm hóa lòa ngốc nghếch Nó muốn ghì chặt một bóng dáng xa mờ Và anh lưu trữ vào thơ Bằng nhịp bằng trắc ngu ngơ chung thủy Bằng những dòng suy nghĩ Viết ra trăm ngàn chữ vẫn chưa hết ý thơ Từ đó con tim buồn vu vơ Nó hay dại khờ chong đêm trắng Nó thích những nơi thinh lặng Ngồi một mình da diết đợi chờ Nó chờ gặp người thương trong mơ Nó thẩn thờ khi trời hừng sáng Nó thổn thức dõi theo cánh nhạn Chim ơi người ta yêu phương nào Và con mắt trong tim mù màu Nó chỉ biết màu đen tăm tối Có ai yêu chưa một lần lầm lỗi Mang trọng tội hay buồn thỉu buồn thiu
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu: