Vùng Trời Dang Dỡ
Má Hồng Bạc Phận Khóe môi cong đêm vũ trường lơi lả Sóng sánh tình cợt nhã mắt liêu trai Suối tóc huyền buông liễu rũ trang đài Da ngát hương bao chàng say chống chếnh Khách anh hùng mong đợi thuyền ghé bến Thăm đào viên lạc cảnh chốn bồng lai Tòa thiên nhiên trắng toát động man khai Cửa sơn son nép đôi bờ sương khói Ánh đèn mờ lập lòe đêm chăn gối Em là thỏ trước những gả thợ săn Họ mặc tình thỏa sức vùi xác thân Em gượng cười lả lơi, đau, chua xót Nuốt men cay thắt nghẹn lòng đắng đót Lệ cầm thương vàng vọt khóe mi sầu Chôn tủi hờn che kín những niềm đau Đóa trà mi rách đời muôn vết cứa Buồn se sắt khối nhụy tàn hương rữa Lấm bụi trần ngọc nát mấy ai thương Một mai kia mồ xanh cỏ ven đường Lệ nào rơi cho má hồng bạc kiếp
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2014 02:58:41 bởi Thương Hoàng >
Hạt Cát Vô Tình Gió chiều nay thổi hạt cát chênh vênh Bay lang thang vào nỗi buồn đôi mắt Cố nén lòng trong niềm đau se sắt Chị ru hồn về cõi mộng trời mơ Mười tám tuổi còn chưa hết dại khờ Chị vượt biển ra đi tìm hạnh phúc Nhánh sông tình rẽ chia thành đôi khúc Chị lấy chồng, sinh nở được hai con Bỏ gương lược chị chôn vùi phấn son Bận việc nhà lo tròn phận người mẹ Dù vợ chồng chưa hề lời nặng nhẹ Nhưng cảm tình phai lạt trước thời gian Hai mươi bốn năm, duyên tình lỡ làng Chị ra đi mà lòng không ái ngại Nghĩa tào khang nay xin dành trao lại Chị rời nhà, túi rỗng giữa đêm đen Vốn cứng cỏi không nhờ cậy thân quen Chị vươn lên từ bàn tay sỏi đá Giọt lệ xưa giờ trở thành xa lạ Chị không khóc, dù chỉ một lần thôi! Theo năm tháng... đời chị lại có đôi Chỉ là bạn, người yêu, và room-mate Có cần đâu tờ hôn thư bằng giấy Ký xong rồi cũng xé lúc bỏ nhau Có những chiều gió khơi lại niềm đau Chị nhớ thương tìm về trong dĩ vãng Dòng lệ xưa tưởng chừng như khô cạn Hạt cát vô tình ... vương mắt chiều nay!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2014 03:01:39 bởi Thương Hoàng >
Một lần ân ái tình cũng trăm năm Một đêm buồn tâm hồn hoang khắc khoải Lạc bước tình lạnh lẽo suốt cô miên Giọt nâu trầm lắng đọng đáy ưu phiền Khói tương tư cháy vàng tim thương nhớ Gọi ái ân thuyền đôi lần cách trở Bến mong chờ trăng úa nét thanh tân Duyên hững hờ in bóng nước phù vân Mùa đông xưa đượm buồn vương khóe mắt Gió heo may cuốn sầu thương se sắt Vòng tay nào siết chặt chiếc môi hôn Hai con tim hòa chung nhịp đổ dồn Trời vỡ tung trên da nồng khao khát Gió chiều nay cuốn trôi về hạt cát Tạ lỗi người duyên tình lỡ trăm năm Con tim đau run lỗi nhịp tơ cầm Một lần yêu là trọn đời luyến nhớ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2014 03:02:47 bởi Thương Hoàng >
Mộ Lá Me Sầu Em tự hỏi mình quên nhau bao giờ Khi chúng ta không còn thương, lo lắng Khi nụ hôn nhạt nhòa trên môi đắng Khi em về đường lạnh lẽo vắng anh Lá me gầy vương sầu lên tóc xanh Trăng đêm nay tròng trành như muốn khóc Giọt lệ khô rời khóe mi đơn độc Rớt vào hồn những tan vỡ chua cay Còn đâu nữa bờ môi nồng đắm say Em cứ ngỡ ... anh yêu là vĩnh viễn Tình em trao vẫn chưa hề lay chuyển Nhưng tim anh thuộc về ai khác rồi Gió lạnh hờn xé nát trái tim côi Đường em về lẻ loi buồn hiu hắt Vết thương lòng trăm năm còn se sắt Lá me sầu đắp vuông mộ tình ta
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2014 03:03:33 bởi Thương Hoàng >
Duyên Kiếp Hạt tương tư rụng rơi vào đáy cốc Nén nỗi sầu trăng khóc biệt tình ta Lệ thương đau mây trắng giăng nhạt nhòa Cuốn em trôi rất xa tầm tay với Đường tình yêu rất gần nhưng không tới Vì đôi ta lỡ bước nghịch đời nhau Anh đi về chôn chặt một niềm đau Trái tim côi từ đây xin khép kín Em vu quy ôm tình sầu câm nín Xác pháo hồng cứ ngỡ xác thân em Trời kéo mây lệ hoen ướt mi mềm Vĩnh biệt em muôn đời ta chia cách Rượu đắng tình xót thương màu hổ phách Say đêm này cho trọn nỗi nhớ nhung Dẫu mai này không ai sánh bước cùng Trái tim anh thuộc về em muôn kiếp
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2014 03:04:39 bởi Thương Hoàng >
Môi Đào Trinh Nguyên Những chiều nghịch ngợm thơ ngây Bắt con sâu nhỏ trên cây mít nài Giả vờ xin bé nắm tay Hỏi rằng bé có thương hoài anh không Bé cười nói khổng là không Đem sâu nhát bé, hỏi không thật à Bé sợ tím tái làn da Nũng nịu hờn dỗi "méc cha" bây giờ Trò chơi hai đứa dại khờ So môi đo miệng mộng mơ thuở nào Bé thấp nên khiễng chân cao Choàng vai bá cổ ngọt ngào nụ hôn Đôi bờ trống ngực đổ dồn Lim dim mi mộng ngõ hồn tâm tư Thẹn thùng len lén trao thư Hẹn "anh" tan lớp ... ngôn từ dễ thương Lúng liếng đôi má hải đường Đôi môi hoa thẹn, nguyệt nhường khóe cong Nụ cười e ấp sen hồng Hoa cài bím tóc phập phồng nhớ thương Đêm về xao xuyến vấn vương Nhớ đôi mắt ngọc môi đường buông lơi Nhớ mùi bồ kết chơi vơi Hương bay ngào ngạt ru hời giấc mơ "Anh" về viết vội bài thơ Tôn vinh môi mộng ngẫn ngơ cánh sầu Xa rồi cái thuở có nhau Xa rồi hương vị môi đào trinh nguyên Trăm năm ôm ấp niềm riêng Nhớ đôi môi mộng cô miên lạc loài
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2014 03:05:15 bởi Thương Hoàng >
Thương Hoàng
Môi Đào Trinh Nguyên
Những chiều nghịch ngợm thơ ngây
Bắt con sâu nhỏ
trên cây mít nài
........................................
Trăm năm ôm ấp niềm riêng
Nhớ đôi môi mộng
cô miên lạc loài
Thương Hoàng ơi ! Bài thơ Môi Đào Trinh Nguyên hay quá hà , PEARL đọc mà mê mẫn luôn á . Hoài niệm về một thuở thơ ngây đầy kỷ niệm của mối tình đầu thật dễ thương , đầy xúc cảm làm PEARL nhớ lắm cái thuở ban đầu ấy ...Mời Thương Hoàng cùng PEARL hoài niệm lại cái thuở ban đầu lưu luyến ấy nha ! Chúc Thương Hoàng kỳ nghỉ cuối tuần tràn ngập niềm vui nha ! Em Về Tìm Lại Thơ Ngây Em về tìm lại thơ ngây Nụ hôn ngày ấy đắm say tình đầu Soi gương mặt nước dưới cầu Hàng cau đơm trái vẫy chào đón em. Bao nhiêu tình cảm đan xen Bấy nhiêu kỷ niệm chợt len lén về. Bên nhành mít trái sum sê
Bắt sâu anh nhát…em trề môi cong. Thương anh rồi...có sợ không ? Dỗi anh giận cả chiều đông lạnh lùng. Nhớ sao giây phút ngại ngùng Mùi hương con gái thơm lừng quanh anh. Nụ hôn ngây ngất ngọt lành Trên que kem lạnh , tình xanh chớm hồng. Em về giữa nắng Hạ hong Bóng anh phiêu bạt tang bồng nơi đâu ? Riêng em ôm một niềm sầu Nhớ anh hoài niệm tình đầu ngây thơ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2014 09:44:53 bởi PEARL >
Cám ơn Pearl nhiều nghen, bài thơ Em Về Tìm Lại Thơ Ngây rất dịu dàng, dễ thương, và rất hay .... chắc Thương Hoàng phải một lần về tìm lại thơ ngây, Chúc một đêm an lành!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2014 03:06:57 bởi Thương Hoàng >
Giọt Buồn Con Gái Giọt lệ khô trên vành môi chua chát Nở nụ sầu hương ngát giữa cô miên Lá ưu tư đơm kết trái muộn phiền Sao em khóc cho lòng thêm đắng đót Tiếng nấc khan nghẹn ngào đau chót vót Nén hận tình vàng vọt trái tim côi Chết theo anh khi anh bước đi rồi Xin đành lỗi câu hẹn thề duyên kiếp Đời không may cho vẹn tình chàng thiếp Nên từ lâu hồ điệp mộng không thành Kỷ vật nay trao gửi lọn tóc xanh Còn đẫm ướt những giọt buồn con gái Em thôi khóc xin anh đừng trở lại Em sẽ quên những ngang trái lỡ làng Trách trời già sinh chi phận hồng nhan Cho em yêu, vội vàng, nên cam khổ!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2014 03:07:27 bởi Thương Hoàng >
Bé Tập Xe Ngày xưa bé tập xe Gót sen hồng bỡ ngỡ Chúm chím cười rạng rỡ Những vòng quay đầu đời Pê đan trượt chơi vơi Anh vội vàng nâng đỡ Ngực phập phồng hơi thở Khi má áp kề môi Nụ hồng phấn tinh khôi Lúng liếng đòi anh dắt Vết chân mòn trên đất Mồ hôi ngọt da mềm Trời chiều chìm vào đêm Bé về nhà đi nhé Nụ hôn đầu phớt nhẹ Thơm bông lúa đầu mùa Những khi trời đổ mưa Bé không đến tập nữa Lòng anh như thiêu lửa Nhớ bé yêu mất rồi Theo tháng năm dần trôi Bé xưa giờ khôn lớn Môi nũng nịu cong cớn Bắt anh đèo đi chơi Bánh xe quay vòng đời Bé bây giờ làm mẹ Những chiều mưa rớt nhẹ Có nhớ ngày xưa không?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2014 03:08:05 bởi Thương Hoàng >
Thương Hoàng
Bé Tập Xe
Ngày xưa bé tập xe
Gót sen hồng bỡ ngỡ
Chúm chím cười rạng rỡ
Những vòng quay đầu đời
...............................
Bánh xe quay vòng đời
Bé bây giờ làm mẹ
Những chiều mưa rớt nhẹ
Có nhớ ngày xưa không?
Chào Thương Hoàng , Rất thích đọc thơ của Thương Hoàng dù là thơ vui hay buồn , dễ thương hay sâu sắc , đối với PEARL, cũng đều hay . Bài thơ Bé Tập Xe dí dỏm xen lẫn tình cảm nhẹ nhàng của tuổi ô mai , PEARL lại có dịp lên con tàu thời gian , trở về thời cấp sách . Cảm ơn Thương Hoàng nhiều nha ! Hôm nay , PEARL mời Thương Hoàng đọc bài thơ mà PEARL vừa mới viết , để cùng nhau tận hưởng hương vị ngọt ngào còn sót lại ( ít nhất là trong bài thơ này) của thuở tóc để chỏm nha! Chúc Thương Hoàng ngày vui tươi và đêm ngon giấc nha ! ( Thương Hoàng cũng vui tính quá há , có cả một trang thơ vui nữa ...biết rồi nha ...hihihihihi ) Ngày Xưa Dấu Ái
Nhớ lắm kỷ niệm xa
Thưở xưa còn cấp sách
Nhà chúng mình chung vách
Mảnh sân nhỏ phân hai .
Mỗi bận bé học bài
Lén nhìn qua song cửa
Dáng anh như lần lựa
Muốn sang rồi… lại thôi.
Nhớ những lúc lên đồi
Anh ngắt nhành sim tím
Bé quay đầu…cười mĩm
Đóa hoa cài …khóm cây.
Vòng xe lăn đều…quay
Áo trắng bay lã lướt
Hơi thở anh thườn thượt
Anh thua rồi , bé ơi!
Chắc là anh mắc nợ
Bé đỏng đảnh , nghịch ngầm
Những lúc bé vô tâm
Nét buồn vương …anh dỗi!
Ừ ! Tại anh không nói
Bé vờ chẳng từng hay
Tóc hờn xõa vai gầy
Sương mù che ngang mắt.
Một chiều mưa dằng dặt
Nhìn qua chiếc rèm thưa
Bóng anh đã về chưa
Cồn cào trong nỗi nhớ.
Cô bé hay mắc cở
Nũng nịu và khóc nhè
Đợi anh dưới vòm me
Bao ngày…anh không đến.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.07.2014 02:01:39 bởi PEARL >
Giấc Mộng Nghê Thường Môi mộng hồng đào ngát hương chín Trong vườn ân ái mộng thần tiên Bờ vai điểm tuyết suối ngọc tuyền Mi cong mắt biếc như sao sáng Hai nửa mảnh hồng thơ lai láng Mười tháp bút ngà họa trời mây Quyện tòa thiên nhiên đất cuồng quay Tâm hồn khít khao hòa nhịp thở Môi tìm bờ môi duyên mắc cở Mắt đắm mắt say nợ ba sinh Da nồng thơm ngát ngọc trung trinh Trời đất giao hoan tình chàng thiếp Vòng tay ái yêu từ muôn kiếp Xuân tiêu dạ khắc hương gối chăn Lạc chốn bồng lai tắm sông hằng Nồng thắm sương khuya men quyến rũ Sao thôi lấp lánh chìm giấc ngủ Bóng ngà chênh chếch đắp uyên ương Giường hoa say sưa khúc nghê thường Hai kẻ vụng về đêm tóc rối
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2014 03:09:50 bởi Thương Hoàng >
Đợi Bước Em Về Có hạt cát lăn dài trong nỗi nhớ Xót thương lòng rạn vỡ nước chênh vênh Ôm cánh sầu ngập hồn côi bồng bềnh Thả cô miên trăng lập lòe tậm tịt Anh nhớ em râm ran từng thớ thịt Đắng đót lòng chi chít những niềm đau Nén tương tư trong dạ thắt gan bào Thoáng bóng em hiện về nơi đáy cốc Vẫn kiêu sa vun trăng đầy dáng ngọc Khóe môi cười đắm đuối trái đam mê Đôi bích tuyền sóng sánh liễu sơn khuê Nước hồ thu nhận chìm thuyền quân tử Rượu cạn bầu giữa đêm trường cô lữ Em đi rồi cùng ngôn ngữ tình yêu Anh khắc khoải đêm đơn lạnh cô liêu Chờ một lần bước sen hồng quay gót
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2014 03:10:19 bởi Thương Hoàng >
Ghé Quán Thơ Một lần ghé quán lá tranh Mời nhau bằng trắc trăng thanh dệt vần Bầu rượu lục bát trong ngần Cùng nhau đối ẩm tương lân hữu tình Hòa niêm kết điệu thương linh Hồn tuôn chảy ý tôn vinh ca từ Tròn tròn con chữ lắc lư Vuông vuông nghiên mực tâm tư trải lòng Tím chiều biên biếc nét cong Gởi người thi hữu đôi dòng hỏi thăm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2014 03:11:09 bởi Thương Hoàng >
Tình Yêu Vĩnh Cữu Vớt sao đêm chảy dài trên suối tóc Rót trăng vàng ủ mật ngọt yêu đương Lay gió mây, trời tấu khúc nghê thường Tay trong tay dạo chơi vườn tình ái Hỡi em yêu là người hay ma quái Khóe môi cười đắm đuối trái đam mê Ta - lãng tử, phút chốc hóa ngô nghê Trước giai nhân, phủ phục chờ lệnh tiễn Mắt phượng hoàng như hoa vườn ngự uyển Đôi ngọc đào lúng liếng nước hồ thu Dáng thướt tha như liễu rũ sương mù Ta vì em, chịu trầm luân muôn kiếp! Chén quỳnh tương cùng giao bôi chàng thiếp Thề bên nhau dù trăng khuyết trăng tròn Luôn có đôi lúc xuống biển lên non Mãi yêu nhau không xa rời nữa bước
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2014 03:12:00 bởi Thương Hoàng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: