Vùng Trời Dang Dỡ
Anh Van Em Sao anh hoài im lặng Ừ chẳng biết nói gì Vì sao nước biển mặn Ừ thì em nói đi Sao anh ngồi quạnh quẻ Ừ cũng đã quen rồi Vì sao trăng đơn lẻ Ừ em nói anh nghe Sao anh nhìn bóng tối Ừ màn đêm vậy mà Vì sao sao lấp lánh Ừ em hỏi ngân hà Sao anh còn chưa ngủ Ừ đêm cũng sắp tàn Vì sao núi chót vót Ừ em hỏi quan san Sao anh không nhìn em Ừ trời vừa hừng sáng Vì sao tình chạng vạng Ừ em hỏi bình minh Sao anh cứ lạnh thinh Ừ mùa xưa đã chết Vì sao anh mỏi mệt Ừ em hỏi chính mình Sao anh ... xin đừng hỏi Mùa đông chết thật rồi Ừ nói cũng vậy thôi Ừ van em đừng hỏi
Tình Chết Theo Mùa Đứng trên sườn dốc lạnh Mùa đông vừa qua đời Lá tang thương rét buốt Trong tôi một kiếp người Vách núi cao sừng sững Thoai thoải ngàn vết châm Bàn tay nào run rẩy Bờ môi nào hờn căm Rít từng làn khói trắng Đốt mấy nhịp thời gian Cháy bùng lên ngày tháng Tàn tro hương bẽ bàng Tôi thả hồn thơ thẩn Quanh co gốc thông già Đi tìm vết tích cũ Đóa dã quỳ hôm qua Đường về gần mà xa Bước lòng đi không tới Đường về nhà độc lối Chân rẽ muôn hướng đời Ừ mùa đông đã chết Trên hố mắt xanh xao Vết cứa nào rỉ máu Tôi hỏi mình vì sao
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2018 06:36:48 bởi Thương Hoàng >
Thương Về Quê Mẹ Đêm nay bảo táp ngoài khơi Thương về quê mẹ rối bời ruột đau Bình minh ơi hỡi đến mau Nắng lên biển lặn ghe tàu an yên Đêm nay giông tố khắp miền Thương anh thương chị bên hiên vỏ vàng Co ro rét mướt lo toan Cho cha cho mẹ cho con quên mình Đêm nay mưa lũ mưu sinh Thương em lầm lủi lội sình kiếm ăn Tiếng rao khản cổ vai oằn Canh tàn loe loét dấu chân mỏi mòn Đêm nay đường phố héo hon Đèn khuya lẻ bóng Saigon thương ai Đêm nay lối nhỏ rạc rày Nhớ về quê mẹ dặm dài xót xa R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2018 13:30:02 bởi Nguyệt Hạ >
Ngủ Đi Em Những chiều tím gió thổi cát Bay đến chân trời mộng mơ Như đôi tình nhân đợi chờ Đưa nhau lên non xuống bể Nàng cát trắng luôn e lệ Nép mình vào ngọn hùng phong Trao yêu thương hương thắm nồng Chiếc hôn môi hoa vừng nở Chàng gió mát tim rộng mở Ôm vào lòng cát trinh nguyên Trời kết tóc đất se duyên Muôn sao thắp đèn hoa chúc Gió cát bên nhau hạnh phúc Nắm chặt tay cùng du hành Như bướm vờn hoa lượn quanh Khu vườn ái ân thơm ngát Chuyện ngàn năm tình gió cát Như chúng mình không rời xa Dù giông tố hay phong ba Chúng ta thề yêu muôn kiếp Anh ru em từng giấc điệp À .... ơi .... ông trăng .... thì tròn Lối cũ .... đi mãi .... sẽ mòn Tim anh vẫn còn yêu em À .... ơi .... hãy ngủ đi em!
Say Tình Thôi nín đi em đừng hờn dỗi Đêm sắp tàn rồi ngoảnh lại đây Cho làn môi ướt mảnh vai gầy Cho trăng yêu đương say nghiêng ngả
Đêm Phu Thê Xích lại đây ngước nhìn anh đi em Cho trăng vàng hôn lên dòng ngọc bích Vỗ cánh yêu say mật lạc cổ tích Rúc ríc nhau xua giá lạnh mùa đông Mái đầu xanh kề vai thắm nụ hồng Đôi tay nâng chiếc cầu vòng nguyên thủy Giây phút đó tình lên ngôi tuyệt mỹ Hai tâm hồn rực lửa tan sông băng Xích lại đây cho tiếng lòng vang ngân Thánh thót cung uyên ương ru hành khúc Dệt thành muôn ý thơ tràn hạnh phúc Hai mảnh gỗ ghép đời nhau đóng thuyền Đêm nay trăng soi sáng một kỳ duyên Từ tiền kiếp đến ngàn sau vĩnh cửu Ly giao bôi rót đầy hương quyến rủ Thắp vương miện lấp lánh dạ phu thê
Giếng Ngọc Thủy Chung Trăng vàng soi sáng Cổ Loa Bóng xưa thấp thoáng nhạt nhòa thời gian Mỵ Châu tên gọi của nàng Công chúa Âu Lạc đoan trang mỹ miều Lầm tin vào kẻ vờ yêu Mỵ Châu nuông chìu trao hết con tim Trọng Thủy ra sức kiếm tìm Đánh tráo chiếc lẩy móng kim quy thần Triệu Đà tức tốc khởi quân Vây chặt thành cổ muôn phần hiểm nguy An Dương Vương chẳng nghĩ suy Chở con bôn tẩu thành trì ngổn ngang Nhớ lời thệ ước đá vàng Lông ngỗng rải khắp dọc đàng tìm nhau Vua cha gạt lệ dâng trào Trãm nàng bên biển dạt dào sóng xô Qua rồi giấc mộng cơ đồ Ôm thân người ngọc mơ hồ tiếc thương Hủy mình giữa phút canh trường Còn đâu Trọng Thủy vô thường thế nhân Vì ai đánh cắp nỏ thần Mối duyên chàng thiếp châu trần vỡ đôi Hồn nàng thương lệ ngọc hồi Bên giếng Trọng Thủy ngàn đời chưa tan
Lời Thầy Dạy Con
Khi thầy giơ ngọn roi lên cao Là sẽ đánh xuống rất khẽ Không ai nỡ làm đau con trẻ Chỉ dạy từng bước trong bài học làm người Khi các con đau một thầy đau mấy mươi Khi các con quỳ chân thầy đi không vững Từng phút giằng xéo tâm hồn buông thững Nhìn các con biết cúi đầu nhận lỗi lệ thầy rơi mừng vui Thầy dạy các con những điều đơn giản thôi Biết yêu quê hương non sông gấm vóc Biết nhớ ơn người nông phu trồng ra lúa thóc Biết thờ kính ông bà phụng dưỡng mẹ cha Các con như những cánh diều bay cao vươn xa Gặp ngày bão lộng đứt chỉ Thầy rèn luyện ngày đêm không ngừng nghỉ Dạy các con lướt gió an toàn Khi những con chim ưng còn non Cha mẹ chúng thả xuống từ vách đá chót vót Tuy lòng dạ se cắt đắng đót Nhưng phải nén kìm nhìn chúng tự vỗ cánh bay lên Ngày mai khi xa trường sẽ nhớ quên Người đưa đò trên dòng sông phấn trắng Nhưng các con sẽ không bao giờ quên những lời nói sâu lắng Thầy nắn nót từng câu dạy các con cách ở đời Có loài hoa nào mãi xinh tươi Ngày kia thầy sẽ rụng rơi về lòng đất Các con hãy nhớ vì đường mật Kiến tham ăn chết nhưng các con sẽ sống vì bài học đầu đời Những chiếc roi giơ cao quất vào khoảng trống chơi vơi Răn dạy các con thầy học từ thầy mình khuôn đúc Đạo đức làm người phải ghi khắc mọi lúc Vì ngày kia các con sẽ vượt sông đưa đò R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2018 13:30:40 bởi Nguyệt Hạ >
Thương Hoàng
Nhớ
Em về cọng cỏ biết cười
Núi non biết hót
những lời chim muông
Em đi cọng cỏ biết buồn
Sông hồ thút thít
cạn nguồn chơ vơ
Còn ta thắt thỏm đợi chờ
Mùi hương năm cũ
hững hờ bay xa
Thương
Em về cọng cỏ ra hoa
Bướm ong ve vãn
loang xa hương nồng.
Em đi cọng cỏ hanh hong
Vàng hoa mấy độ
khoảng không gieo mình.
Còn anh thơ thẩn, chênh chinh
Thương về kỷ niệm
thình lình vụt bay.
PEARL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2018 15:47:28 bởi PEARL >
Nhốt Anh Hãy nhốt anh vào đôi mắt xanh Đễ muôn đời tim son tắm mát Trong biển tình sóng xô dào dạt Thuyền hoa chúc chở đầy trăm năm Hãy nhốt anh vào đôi môi trầm Ướp hồn thơ say sưa đắm đuối Nối nhịp tim yêu thanh xâu chuổi Đính duyên trời thắp sáng sao mơ Hãy nốt anh vào đêm đợi chờ Siết ghì trong vòng tay hạnh phúc Mười ngón tay đi khắp châu lục Tìm khai hoang thiên địa chung tình Hãy nhốt anh vào cõi ba sinh Thêm trăm vạn nghìn lần yêu nữa Trao cho nhau ái ân hương lửa Cháy bập bùng mau mạch yến oanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.05.2018 03:06:05 bởi Thương Hoàng >
Em về chất ngất men say Thuyền môi chao đảo ngất ngây sóng tinh Dắt nhau về cõi ba sinh Tát biển thái bình loan phụng sánh đôi Em về sõi hóa ngọc hồi Chiếc hôn còn thắm ngàn đời chưa phai
Thương Hoàng à,
Hôm nay, PEARL lật lại topic thơ của Thương Hoàng, đọc mà nghe cả một vùng trời kỷ niệm hiện về. Còn đây những bài thơ họa những ngày đầu tập tành làm thi sĩ. Giờ đã qua thật rồi...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: