BÌNH MINH SÁNG NAY
trieuam 29.03.2014 20:43:17 (permalink)
0
BÌNH MINH SÁNG NAY 

Bình minh lên xóa nhòa cơn sóng 
Dạt trời mây, hôn má thơm nồng
Em có nghe nắng sớm về không 
Nghe trời đất giao hòa trong nhịp thở 

Đời mông mênh nơi khung tình bỏ ngõ 
Lời yêu thương gởi phía trời xa xăm 
Từ trong gió có tiếng ai thì thầm 
Ngẩng lên đi, phía chân trời tươi sáng 

Đi đi em, lắng nghe trái tim mình
Nhiệt huyết đó cùng mộng mơ tuổi trẻ 
Trải lòng ra để tâm thức lắng nghe 
Trời đất rộng và lòng người cũng rộng 

Theo bình minh đi về phía trời hồng 
Hãy quên đi những mặc tưởng mùa đông 
Ngàn mây xám cũng sẽ rồi xa mãi 
Trả lại em bầu trời thật sáng trong 

TA 140314


__

#1
    trieuam 29.03.2014 20:45:44 (permalink)
    0
    NGỦ TRƯA 

    Trưa an trú giữa vầng tâm thức 
    Tàn tích xưa tuế nguyệt rêu phong 
    Mắt nhắm lại tâm lòng gợi mở 
    Hỏi nhân gian bến giác thực hư 

    Trời nắng đổ lòng người an trú 
    Kiêu hãnh đời in dấu thạch cung 
    Lời từ ái gửi về nơi giấc ngủ 
    Mộng còn về huyễn hoặc như như 

    TA140316
    #2
      trieuam 29.03.2014 20:48:31 (permalink)
      0
      ĐÔI MẮT BÌNH MINH 

      Sớm cao nguyên mơn man làn tóc rối 
      Nắng mai hồng níu bước chân đi 
      Anh nghe gió thầm thì qua nhịp thở 
      Nhìn sang đi, ngôi nhà nhỏ trên đồi

      Là hoang sơ, là điêu tàn đổ vỡ 
      Một góc xưa dang dở cả khung hình
      Tay dụi mắt, chừng không tin, bỡ ngỡ 
      Lạ lùng chưa, căn nhà gỗ đơn sơ 

      Cầu thang chừng oằn mình run rẩy 
      Đón chân anh ghé đến hiên nhà
      Giàn hoa kia giờ trơ còn gốc 
      Tiếng phong linh khô khốc gọi người 

      Dấu thời gian bủa khắp muôn nơi 
      Mặc cho sớm yên bình đến lạ
      Ở nơi đây, khiêu khích giữa trời 
      Tàn tích của một thời yên ấm. 

      Anh tò mò, cầm lấy tay nắm 
      Hoen gỉ rồi, cửa mở bung ra 
      Ánh nắng sớm tràn khắp ngôi nhà
      Bụi phủ bám, nhện giăng khắp chốn 

      Tinh tế sao từng góc nhà nhỏ gọn 
      Chủ nhân kia chắc hẵng đã từng 
      Yêu nghệ thuật đến chừng táo tợn 
      Phá cách này những sớm ban mai. 

      Nhắm mắt lại, ngỡ chừng như thấy 
      Dáng kiêu sa nàng đứng ở đây 
      Sớm mai hồng, tà váy trắng ngất ngây 
      Đang khẽ hát nhịp bình nguyên yêu mị 

      Mùi hương cỏ mơn man khắp chốn 
      Tóc nàng bay, thơm lắm mai hồng
      Lũ chim nhỏ véo von hòa điệu
      Phong linh kia cũng nhảy múa đệm vào 

      Bình yên nắng, bình yên đến ngọt ngào 
      Anh bỗng đạp thanh gỗ nào run rẩy 
      Nên nàng chợt quay lại nhìn anh
      Đôi mắt to, đen láy, rất chân thành 

      Một nụ cười thanh thoát như mây 
      Khẽ gật đầu, nàng chào anh thì phải 
      Một cơn gió lùa vào nhà rất mạnh 
      Tiếng cửa sổ đập ầm, giật bắn cả tim 

      Anh dụi mắt, không gian vẫn lặng im 
      Ban công nắng vẫn trơ hình gỗ mục 
      Nàng đâu rồi, chẳng còn chút tăm hơi 
      Chỉ con mèo đi ngang đang đứng ngó 

      Nó nhìn anh, và anh nhìn nó 
      Khoảnh khắc này, như cả thế kỷ qua 
      Và nó đi, thong thả " rất mèo" nha 
      Chẳng vội vã, chẳng sợ anh tý tẹo 

      Anh bước ra, ngắm bầu trời trong veo 
      Hít hương sơm căng tràn lồng phổi 
      Thong thả thôi, anh bước xuống chân đồi 
      Vẫn còn nhớ bài hát kia. Rất lạ ! 

      TA140323


      __________________

      #3
        trieuam 29.03.2014 20:52:06 (permalink)
        0
        AN NGHỈ NHÉ HAI

        Ừ thì sáng nay cũng về cát bụi 
        Phận làm người ai biết ngày mai
        Thôi, an nghỉ, không còn đau khổ 
        Hết buồn vui, cự cãi với người 

        Dẫu đã biết, nhưng lòng vẫn lạ 
        Thấy nao nao khó tả trong lòng 
        Một lời kinh lẩm nhẩm trong tâm 
        Yên nghỉ nhé, cõi vĩnh hằng xa quá

        Chung quanh đây gửi lời từ tạ 
        Tiễn đưa người lời cuối mênh mông 
        Kể từ nay chẳng vướng bụi hồng 
        Sẽ vui mãi cõi trần không vướng bước

        Nén tâm nhang gửi về muôn hướng 
        Pháp hộ quan xin dẫn lối cho người
        Về phương sáng hoa nắng đẹp tươi 
        Lồng lộng gió ở nước trời diệu vợi ...

        TA140323 
        R.I.P Nguyễn Văn Tài 
        #4
          trieuam 29.03.2014 20:54:15 (permalink)
          0
          BẦU TRỜI THÊM 1 VÌ SAO 

          Người ta bảo nếu có còn cổ tích 
          Những vì sao chẳng phải tiểu hành tinh 
          Được phản chiếu bởi vầng dương cháy đỏ 
          Để nơi đây ta thấy được dáng hình 

          Nếu có còn cổ tích, còn niềm tin 
          Ta sẽ thấy bầu trời bao la ấy 
          Những linh hồn đã thoát hết khổ đau 
          Đang bay lượn tự do, chẳng âu sầu 

          Khi một người thân rời xa cõi tạm 
          Linh hồn kia đến với trời cao 
          Vẽ khung tranh diệu vời lấp lánh
          Dõi theo ta ở chốn ba đào 

          Ngày hôm nay, ngân hà lại thêm sao
          Ở chợ đời vắng thêm một kẻ 
          Nơi góc đêm trời khuya vắng vẻ 
          Ta ngắm trời, cười với một vì sao. 

          TA140324
          #5
            trieuam 29.03.2014 20:58:31 (permalink)
            0
            MỜ MỊT 

            Có những nỗi buồn nghẹn đắng trong tim 
            Nơi cuộc sống tầm thường đến tội 
            Những con người giẫm lên nhau lầy lội 
            Quên mặt nhau năm tháng vô hồn 

            Ngày tháng ba khung trời chưa mở lối 
            Vẫn mù sương dốc cuối đời mình 
            Đêm vô ngôn đêm cứ lặng thêm 
            Buông sương giá phủ lòng mình. Lạnh quá ! 

            Có những người chạy quanh đầy vội vã 
            Mất hút tình thân mệt lả bản thân mình 
            Một phút chốc, ngó quanh đời buồn tênh 
            Đánh dấu hỏi, hỏi sao đời nghiệt ngã 

            Có những khi cao xanh cũng hú họa 
            Khiến loài người rơi nhiều cảnh lâm li 
            Để khổ đau họ ngoảnh mặt bỏ đi 
            Mất niềm tin vô cùng nơi trần thế 

            Có nhiều khi lừa mình, đời chẳng tệ
            Cố lên đi, cũng sẽ có lối ra
            Sớm mai thôi, nắng xua màn đêm giá 
            Ngã rẽ đời, ta lại gặp chính ta. 

            TA140325
            #6
              trieuam 29.03.2014 21:10:17 (permalink)
              0
              25/26-03-2014
              Vầng dương đã sáng phía trời đông
              Ta nắm tay nhau, đón trời hồng
              Thêm ngày mới nữa, thêm vui nhé
              Bạn đồng ý không, đồng ý không 

              Trời xa sông trăng đà đi ngủ
              Biển nghiêng đêm ru giấc mộng lành
              Thời và khắc chuyển giao Đông Tây nhé
              Ở cực đầu Đông, nắng thơm nồng

              Gửi về mộng ấy chút nắng khuya
              Xua tan giá lạnh mưa rào đầu hôm
              Phương Tây đêm phủ, mộng thêm lành
              Mai ta lại gặp, lại cùng ngẩn ngơ
              #7
                trieuam 29.03.2014 21:14:37 (permalink)
                0
                SÔNG NGÂN

                Suỵt ! 
                Này, lại đây, nắm lấy tay tôi 
                Im lặng nhé, con đường còn diệu vợi 
                Ta cùng đi, phía nắng cuối trời 
                Bước chân qua dãi ngân hà sáng trôi 

                Đừng nghĩ suy, đừng hỏi gì, bạn nhé 
                Một ...Hai... Ba thả lỏng, buông lơi 
                Bước thật nhẹ, cùng tôi. Thật khẽ ! 
                Lên ngàn sao, muôn vẻ dáng hình 

                Hòa vào nhé, vũ trụ mông mênh 
                Ngắm sông ngân bắt qua cầu lục địa 
                Đẹp như tranh, lam lam hồng sáng tía 
                Bạn thấy gì, hay đã hóa thành sao ? 

                Suỵt ! 
                Bạn có nghe tiếng gió thì thào 
                Gom nhân ảnh mây trời nao nức 
                Vén màn đêm cho ta cùng thao thức 
                Ngồi ở đây, hòa vào giữa Sông Ngân 

                TA140326


                ________________

                #8
                  trieuam 29.03.2014 21:18:55 (permalink)
                  0
                  ĐOM ĐÓM LÊN TRỜI 

                  ( tặng chị Donghuong Tonnu -Inou)

                  Có người con gái, tim tím hiền hòa đất cố đô 
                  Sông Hương, Núi Ngự rất nên thơ 
                  Nàng hay lặng lẽ cùng sông núi 
                  Khuya gom ánh đêm bỏ vào chai 

                  Thương ai, nhớ ai những đêm dài 
                  Tròn cùng năm tháng lời thơ nhỏ 
                  Rơi nhẹ vào lòng, rất nhẹ thôi
                  Để ánh sao đêm đậu mắt nai 

                  Đêm nay, nơi ấy mưa tầm tã 
                  Giăng kín đầy trời, gột núi sông 
                  Rồi trong tịch lặng, trời đất mở 
                  Đom đóm lên trời, đón hừng đông 

                  TA140327
                  #9
                    trieuam 29.03.2014 22:01:29 (permalink)
                    0
                    CHÀO NGÀY MỚI 

                    Những sớm mai trên lưng đồi rất lạ 
                    Đón tia nắng như ôm cả không gian
                    Gửi bình minh đến biến cả, núi ngàn
                    Chào ngày mới bên dòng đời hối hả 

                    Bạn nghe không, bản tình ca nền nã 
                    Hương gió thơm lan tỏa khắp nơi 
                    Hãy dậy đi, đón lấy ông mặt trời 
                    Đón sinh khí tung tràn theo nhịp thở 

                    Xin chào ngày mới đang qua ngõ 
                    Núi kiêu hùng nằm trọn giữa biển mây
                    Tay đón nắng, lòng người cũng đang say 
                    Bình minh đó, này bạn ơi, thấy chứ ?

                    TA140327
                    #10
                      trieuam 29.03.2014 22:26:31 (permalink)
                      0
                      Chợ Đời 

                      Chộn rộn phố, chộn rộn những kiếp người 
                      Cánh chim nhỏ ngơ ngác, bầu trời lạ 
                      Người qua nhau, những bước chân vội vã 
                      Người đi tìm, bản ngã của chính ta 

                      Hồn quay quắt, lạc mất mình đâu đó 
                      Chẳng bỏ buông, cứ ôm cả vào lòng 
                      Tìm đâu đó khoảnh mơ nào thực có 
                      Mê mê hồ, tất cả hóa hư không 

                      TA140328
                      #11
                        trieuam 29.03.2014 22:30:23 (permalink)
                        0
                        LỜI MẸ THIÊN NHIÊN 

                        Núi đã cháy khúc huyền ca bi tráng 
                        Đá tan dần theo gió bụi thời gian 
                        Ta lắng nghe bản tình khúc tuyệt ngàn 
                        Đón cái lạnh của hoàng hôn lan tỏa 

                        Trải lòng ra, này Đất Trời - Biển Cả 
                        Này Núi Sông đang quyện gió lung linh 
                        Nơi phù vân bạn có thấy chính mình 
                        Đang tan chảy về cội tình mục ruỗng 

                        Mây ngập ngừng rồi tan về muôn hướng 
                        Mảnh linh hồn theo nắng cuối bay đi 
                        Trên vách núi còn một chút sân si 
                        Cũng sẽ mất khi màn đêm buông xuống 

                        TA140329
                        #12
                          Chuyển nhanh đến:

                          Thống kê hiện tại

                          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                          Kiểu:
                          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9