Những vần thơ lang thang...
Độc ẩm
Độc ẩm cho ta được chìm say
Năm năm tháng tháng ngày lại ngày
Một ly não nuột trăng chếnh choáng
Hai ly chống chếnh gió nghiêng lay
Bèo trôi nước chảy khung trời ấy
Nguyệt tận hoa tàn ở nơi này
Bao giờ biển nước hòa làm một
Bán cầu Nam Bắc một tầm tay...
Trả anh em trả một lần
Giữ làm chi nữa...mình cần nữa sao
Ngỡ là một giấc chiêm bao
Câu thương câu nhớ thuở nào còn đây
Trả anh hết cả tháng ngày
Yêu thương đắm đuối mê say một thời
Cũng tình yêu một kiếp người
Giờ đây gói lại mảnh đời trả nhau
Kiếp này em chẳng giữ đâu.
Nếu còn duyên phận kiếp sau lại đòi...
tội nghiệp anh ... mắc công đòi ...
cho em trả gấp ... đôi bồi kiếp sau ...
( bạn làm thơ hay ... dễ thương quá ... cho Tình viết hai câu tặng nè )
Cảm ơn bạn tranthaotinh đã vào topic của mình, mình cũng mới viết thôi bạn ạ, nghĩ sao viết vậy thôi mà, chúc bạn ngày cuối tuần vui vẻ!
bây giờ học chữ ... thờ ơ ...
mai sau khỏi nợ ... hửng hờ kiếp sau !!
{ tặng bạn hai con bồi ...}
[tube]https://www.youtube.com/watch?v=_mdfCnelt_I[/tube]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.04.2014 18:09:02 bởi 100nammunggiotle >
Anh không là kẻ thờ ơ ...
nên anh thua cuộc ... Nàng Thơ suốt đời !!
Thân chào các bạn! Cảm ơn các bạn ghé thăm, PSTN chưa đáp lễ trọn vẹn thật là đáng trách, nhưng vì PSTN đang bân chút công chuyện nên gửi vào đây môt bài thơ làm cũng lâu tặng một người bạn
Tặng một người bạn mang tình đơn phương! Đơn phương sâu nặng trong lòng
Anh về với mỗi căn phòng lạnh hoang
Người ta êm ấm bên chàng
Còn anh nửa gối võ vàng đêm khuya
Sao trời từ thuở xa kia
Không sai Tơ Nguyệt se về cho anh
Giờ anh duyên phận không đành
Khóc than thành chiếc lệ mành rưng rưng
Đâu hay nàng vẫn lạnh lùng
Anh càng đau đáu tình chung của mình...
...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2014 00:06:15 bởi Phong sương tuyết nguyệt >
Trả anh em trả một lần
Giữ làm chi nữa...mình cần nữa sao
Ngỡ là một giấc chiêm bao
Câu thương câu nhớ thuở nào còn đây
Trả anh hết cả tháng ngày
Yêu thương đắm đuối mê say một thời
Cũng tình yêu một kiếp người
Giờ đây gói lại mảnh đời trả nhau
Kiếp này em chẳng giữ đâu.
Nếu còn duyên phận kiếp sau lại đòi... Nợ! Chẳng vay sao trả người ơi. Nợ tôi! Tôi nợ ! ai đòi? Đòi ai? Bến mê tôi lạc lối rồi Rừng mơ! Người đứng cho tôi bẽ bàng. Chỉ vì một chút đa đoan Nợ hồng nhan để, hồng nhan nợ mình Trả, vay, vay ,trả nghĩa tình Ai nợ ai ? Hỏi! là mình hay ta? Đắng lòng cau bổ mười ba. (1) Cam lòng vậy bởi vì ta nợ người (1) yêu nhau cau sáu bổ ba Ghét nhau cau sáu bổ ra làm mười Ca dao Bổ làm mười ba còn trên cả ghét (Không phải bí vần đâu nhé. Bổ làm mười ba số lẻ, số xui, và rất khó chia thế mà ghét quá nên vẫn chia đuộc)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2014 21:31:33 bởi nguyễn thế duyên >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: