ThueSach.vn - 
Ảo Tưởng Hôn Nhân (Tử Tô Thủy Tụ): "
Giang Yến Ni  là cô gái độc thân xinh đẹp, giỏi giang, được nhiều người theo đuổi.  Nhưng vì lối sống phóng khoáng, không người đàn ông nào gắn bó lâu dài  với cô, cho dù cô đã mơ về một mái ấm gia đình. Ai sẽ đi cùng cô đến hết  cuộc đời, chính bản thân Giang Yến Ni cũng không biết được...."       
Thuê Sách Ảo Tưởng Hôn Nhân(Tử Tô Thủy Tụ)        
       Cuộc sống của cô gái trong Ảo tưởng hôn nhân là minh chứng rõ ràng cho  định nghĩa tình yêu: Tình yêu nghĩa là tôi tìm, anh trốn; tôi ném, anh  nhặt; tôi cười, chưa chắc anh đã cười; tôi khóc, anh đứng nhìn tôi khóc     
  Giang Yến Ni là cô gái độc thân xinh đẹp, giỏi giang, được nhiều người  theo đuổi. Nhưng vì lối sống phóng khoáng, không người đàn ông nào gắn  bó lâu dài với cô, cho dù cô đã mơ về một mái ấm gia đình. Ai sẽ đi cùng  cô đến hết cuộc đời, chính bản thân Giang Yến Ni cũng không biết được.     
  Thẩm Anh Nam - một phụ nữ li hôn, toan tính gây dựng lại cuộc sống cho  mình, rồi cuối cùng lại tái hôn với chính người chồng cũ. Còn Đổng Du là  cô gái trong sáng nhưng yếu đuối, tự ti. Sai lầm khi lựa chọn gắn bó  với một người đàn ông ích kỉ, chuyên quyền và ngoại tình, cô đã phải  gánh chịu bao thất vọng và đau đớn ngay từ những ngày đầu bước vào cuộc  sống hôn nhân.     
  Chân thực và sắc nét, tác phẩm dường như không hề nương nhẹ khi phê phán  những cố tật của phần đông phụ nữ, đồng thời miêu tả không ít những  cảnh huống ê chề, thất vọng mà họ rơi vào. Nhưng đọng lại sau cùng vẫn  là sự đồng cảm với khát vọng yêu thương và mong mỏi hướng về hạnh phúc  luôn khắc khoải trong tâm tư mỗi người. Cho dù hành trình tìm kiếm hạnh  phúc trong tình yêu, hôn nhân của họ trải qua biết bao thăng trầm, hỉ nộ  ái ố, nhưng với nỗ lực và khát khao không ngừng, bạn đọc vẫn tin tưởng  rằng rồi hạnh phúc sẽ đến với họ.           
Sách Hay Cùng Thể Loại:    Nhật Ký Lấy Chồng (Nhân Hải Trung)        
       Trích Đoạn:       Năm mười hai tuổi, ước mơ của Đa Đa là đứng đầu khối về kết quả học tập,  lúc lên sân khấu nhận phần thưởng cười rất tươi, ước mơ của Y Y là sau  này lớn lên sẽ lấy một ông chồng giàu có.     
  Năm mười tám tuổi, ước mơ của Đa Đa là thi đỗ vào trường đại học tốp  đầu, sau khi tốt nghiệp được phát triển tài năng, ước mơ của Y Y vẫn là  lấy một ông chồng giàu có.     
  Năm hai mươi hai tuổi tốt nghiệp đại học, Đa Đa – người thực hiện thành  công mọi ước mơ đã được vào làm việc ở công ty UVL – một công ty mà  nhiều người hằng mơ ước. Còn Y Y thì sao, sau mấy năm tìm hiểu với một  triệu phú bất động sản, cuối cùng đã đạt được như mong muốn, dắt tay  người đàn ông của mình vào lễ đường, không phải đi làm ngày nào mà  chuyển từ tháp ngà này sang tháp ngà khác một cách hết sức thuận lợi.     
  Đầu bên kia điện thoại có phần ồn ào, rõ ràng là Y Y đang đi shopping,  bên tai còn vang lên tiếng chào rất lịch sự của cô nhân viên phục vụ. Đa  Đa thở dài, “Cậu lại đi mua đồ à?”.     
  “Chuyển mùa mà!”. Y Y cười khúc khích, “Cậu đang ở đâu vậy?”.     
  “Vẫn đang ở công ty, muốn tìm cậu nói chuyện”.     
  “Được thôi! Được thôi!”, Y Y hồ hởi đáp lại, “Tớ đợi cậu ở chỗ cũ nhé?”.     
  Chỗ cũ mà Y Y vừa nói nằm ở trung tâm thành phố, ngay bên cạnh Mai Long  Trấn, là cứ điểm hoạt động quen thuộc của bọn họ, vì thế hẹn đi hẹn lại  đều là một địa điểm.     
  Đa Đa không thích lái xe ở khu vực trung tâm thành phố, đặc biệt là giờ  tan tầm, tắc nghẽn cả ba cây số, lãng phí xăng dầu, càng lãng phí thời  gian. Vì thế cô đỗ xe ở bến tàu điện ngầm gần công ty nhất, sau đó ngồi  tàu điện ngầm - phương tiện giao thông tiện lợi nhất.     
  Trong tàu điện ngầm, người đông như kiến, hành khách mặt mày căng thẳng,  người thì cắm đầu vào chiếc điện thoại di động, người thì ngồi đọc báo  nghiêm túc, những người không có việc gì làm thì hờ hững ngắm những tấm  biển quảng cáo bên ngoài. Các đôi tình nhân thì hoàn toàn khác, người  đông đến mấy cũng thân mật tay trong tay, lúc nói chuyện ghé sát vào tai  nhau, giống như những cặp song sinh dính nhau.     
  Đa Đa rất ít khi đi tàu điện ngầm, bình thường cô cũng không có cơ hội  rỗi rãi như thế này, vì thế lúc này cô ngồi ở chiếc ghế cuối cùng nhìn  ngắm một cách thích thú.     
  Trong tàu điện ngầm rất ấm, ngồi lâu cũng thấy buồn ngủ. Cô đổi tư thế  ngồi, đặt túi xách lên trên đầu gối, tiếp tục kiên nhẫn chờ đợi bến mình  cần xuống.     
  Có người giơ các tờ báo được gấp cẩn thận với đủ màu sắc khác nhau, đi  từ hết toa này đến toa khác để rao bán, còn có một đứa trẻ mười mấy tuổi  bước đến chỗ từng người để phát tờ rơi quảng cáo, rất nhiều người khua  tay từ chối, chỉ trong nháy mắt đứa trẻ đó đã lại gần chỗ Đa Đa.     
  Bên tai vang lên tiếng thông báo đã đến điểm dừng, Đa Đa ngồi trong toa  tàu cuối cùng, vội vàng chuẩn bị đứng dậy. Đứa trẻ phát tờ rơi quảng cáo  đã bước đến trước mặt cô, gương mặt đen sạm, nhìn vào mắt cô, đôi mắt  đó khá sáng, chỉ có điều ánh mắt có phần lẩn tránh, chỉ trong nháy mắt  đã lướt nhìn cô một lượt từ đầu đến chân.       
ThueSach.vn
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.04.2014 15:42:20 bởi snoogy >