[PREVIEW] Giá Lại Có Một Người Như Em (Lâm Phỉ Nhiên)

Tác giả Bài
snoogy
  • Số bài : 53
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 30.05.2013
[PREVIEW] Giá Lại Có Một Người Như Em (Lâm Phỉ Nhiên) - 12.04.2014 16:28:54
ThueSach.vn - Giá Lại Có Một Người Như Em (Lâm Phỉ Nhiên): "Tôi chưa bao giờ cho phép người kể chuyện nhắc tới hai cụm từ "Chim Cánh Cụt” và "Gấu Bắc Cực”, bởi vì… tôi sợ mình sẽ nhớ tới em, sẽ nhớ tới hình ảnh em gắng gượng nhếch khóe môi kể chuyện cười cho tôi nghe khi nước mắt sắp lã chã rơi dưới ánh mặt trời đổ lửa… ..."

Thuê Tiểu Thuyết Giá Lại Có Một Người Như Em



Từ khi em ra đi, tôi trở thành một người đàn ông bất cần. Tôi làm những chuyện mà tôi cứ ngỡ cả đời này mình sẽ không làm, yêu một người từng nói cả đời này sẽ ở bên cạnh, nghe những câu chuyện cười nhạt nhẽo về Gấu Bắc Cực và Chim Cánh Cụt…"Gấu Bắc Cực cô đơn đứng ngây người trên tảng băng, nó buồn chán nhổ đám lông trên người mình, một sợi, hai sợi, ba sợi…

Cuối cùng nhổ đến một cọng cũng chẳng còn, nó chợt kêu to: Lạnh quá! Thế là sau đó, Chim Cánh Cụt cũng bắt đầu nhổ những sợi lông trên người mình, khi toàn thân nhẵn nhụi, nó quay sang nói với Gấu Bắc Cực: Đúng là lạnh thật!” Tôi chưa bao giờ cho phép người kể chuyện nhắc tới hai cụm từ "Chim Cánh Cụt” và "Gấu Bắc Cực”, bởi vì… tôi sợ mình sẽ nhớ tới em, sẽ nhớ tới hình ảnh em gắng gượng nhếch khóe môi kể chuyện cười cho tôi nghe khi nước mắt sắp lã chã rơi dưới ánh mặt trời đổ lửa…Giống như câu nói quen thuộc: "Mất đi rồi mới biết quý trọng!”, giống như những tình tiết cường điệu trong phim thần tượng mà em vẫn luôn yêu tha thiết…

Không thấy em nữa, tôi mới nhớ em nhiều như vậy. Tôi lật nhào thế giới, chỉ vì cái bóng đổ ngược của em.


Sách Hay Cùng Thể Loại:
Mãi Mãi Là Bao Xa (Diệp Lạc Vô Tâm)



Trích Đoạn:

Một ngày trước đó mấy tháng, Lăng Lăng đã đọc truyện cười trên mạng cả tối, đọc đến váng hết cả đầu, khi đứng dậy suýt nữa thì ngã, may có Uông Đào ở phía sau đỡ.

Khi nhìn thấy Uông Đào, Lăng Lăng đã sững người một lúc lâu rồi mới định thần lại và nói lời cảm ơn. Uông Đào nhìn thấy vẻ hoảng hốt của cô nên thấy lo ngại: “Cô không sao chứ? Có cần tôi đưa cô về không?”. Lúc đó cô mệt tới mức không nói nên lời. Uông Đào đã coi sự im lặng của cô là lời đồng ý, và đưa cô về tận khu ký túc xá.

Kể từ hôm đó, Uông Đào lặng lẽ theo đuổi cô, giúp cô bổ túc môn vi tính, rồi ngày ngày dạy cô học tiếng Anh. Uông Đào đã không gây cảm tình với cô bằng sự lãng mạn giả tạo, mà mang lại cho cô cảm giác an toàn bằng sự quan tâm chu đáo và tình cảm ân cần. Chính cảm giác an toàn khi ở bên Uông Đào đã khiến cô chấp nhận tình cảm của anh.

Cô nhớ rất rõ, ngày cô nhận lời yêu anh là một ngày có những bông tuyết nhỏ bay bay, những bông tuyết tinh khiết rơi xuống đất, rồi trong nháy mắt hòa lẫn với bùn đất. Cũng chính hôm ấy, lần đầu tiên cô nhìn thấy Trịnh Minh Hạo của những lời đồn thổi. Đúng là trăm nghe không bằng một thấy, anh thực sự rất đẹp trai, chả trách mà rất nhiều nữ sinh của trường Đại học T lại si mê anh như thế.

Trịnh Minh Hạo nhìn thấy vẻ ngơ ngác của Lăng Lăng, nên đã trả lời thay cô: “Chúng tôi đã gặp nhau nhiều lần rồi, nhưng vì tôi rất bình thường, nên không dễ dàng để lại ấn tượng cho người khác”.

Hai người bạn cùng phòng của Trịnh Minh Hạo đùa anh: “Đừng có khiêm tốn nữa. Cậu, nửa người trên thì có lỗi với tổ quốc, nửa người dưới thì có lỗi với nhân dân. Cậu không biết điều đó sao?”.

“Đã bảo cậu từ trước rằng đừng có tới mà dọa người ta, thế mà cậu cứ nhất định đến. Bị tấn công rồi chứ gì?” Cao Nguyên phụ họa theo.

Uông Đào mím môi, không nói gì, gắp một miếng thức ăn to tướng cho vào miệng.

ThueSach.vn