Người Con Gái Đến Đời Anh Sau Em
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 7 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 92 bài trong đề mục
Trường Phi Bảo 24.10.2005 23:33:04 (permalink)
0


Người con gái đến đời anh sau em!*
Trường Phi Bảo
Tặng:PNT


Người con gái đến đời anh sau em!
Chắc đẹp lòng anh từ buổi gặp đầu
Em biết thế và em tự hiểu
Ở trong anh, hình cô ấy đậm sâu.

Khắc cốt ghi tâm một lời anh hay nói:
"Anh cần chân thật hơn bao giờ hết..."
Chắc tại em tự đưa mình vào giả dối
Để suốt cuộc đời không được có anh

Người con gái ngự lòng anh chắc rất chân thành
Cô ấy thánh thiện, nhu mì, nho giáo
Đâu như em một con người mục nát
Gian dối, ngông cuồng, mà bướng bỉnh làm sao

Anh đã chọn lựa rồi, em mất quyền ước ao
Đành chúc cho anh và người ấy hạnh phúc
Ta qua đời nhau cũng chỉ là một lúc
Xin anh đừng làm khổ người con gái đến sau.

(5-8-2004)

*ý thơ của Đoàn Ngọc Thu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2006 12:20:42 bởi Trường Phi Bảo >
#1
    Trường Phi Bảo 25.10.2005 03:56:42 (permalink)
    0
    Anh và Cô ấy...
    -Trường Phi Bảo-
    Tặng: PNT

    Em được tin anh và người con gái ấy
    Bắt đầu tình yêu trong một chiều lá đổ
    Mắt em hờn dỗi chẳng còn ai dành dỗ
    Để giọt lệ buồn cay đắng con tim

    Để cho mình em về nơi đó im lìm
    Con đường ấy mấy mùa chung ngỏ đợi
    Vì chút yếu lòng nên anh xa vời vợi
    Bỏ lại tình em một thoáng ngỡ ngàng

    Em đơn côi trong bóng tối mơ màng
    Giá được chết đi, mà anh thay đổi
    Giá được lòa đi trước sự thật phũ phàng
    Thì chẳng bao giờ sầu khổ riêng mang

    Thật xót xa khi duyên số dỡ dang
    Tàn nhẫn lắm anh mới yêu cô ấy
    Người con gái từng một thời làm bạn
    Chia sớt luyến thương từ những ngày đầu

    Em được tin báo, nhà anh mai đón dâu
    Cô gái ấy sẽ cùng anh chung mộng
    Tấm thiệp hồng của một chiều gió lộng
    Bóp nát hồn em, bóp nát nhớ mong...

    (5-8-2004)





    #2
      Trường Phi Bảo 25.10.2005 23:00:21 (permalink)
      0
      Em chẳng bao giờ tồi tệ thế đâu anh
      Trường Phi Bảo
      Tặng PNT

      Em chẳng bao giờ tồi tệ thế đâu anh
      Thích xen vào đời tư, thích lục tìm quá khứ
      Những gì thương yêu anh trao người con gái ấy giữ
      Dù có mặn nồng em cũng chẳng quan tâm

      Bởi trước em kỷ niệm vẫn âm thầm
      Ta đã có một thời yêu say đắm
      Dù bây giờ anh đem lòng gởi gắm
      Trái tim mình cho người con gái kia

      Ở trường đời em chẳng học phép chia
      Nên suốt đời cứ nhân hoài nổi nhớ
      Chia nồng ấm với người thà em chọn dang dỡ
      Chọn xa anh để giữ lại tình đầu

      Thật dại khờ anh chẳng hiểu nổi đâu
      Mà hiểu làm chi khi em anh không còn nhớ
      Bởi cô gái ấy giờ như hơi thở
      Đâu lý do gì anh trăn trở về em

      Đừng hoài nghi hay trách cứ_ buồn thêm
      Em vẫn yêu anh nhưng không hề tồi tệ
      Dĩ vãng bọn mình, anh yên lòng,em chẳng kể
      Cho bất kỳ ai, chỉ giữ lại riêng mình

      Em sẽ vui lắm nếu như anh chung tình
      Với cô ấy quả là điều diễm phúc
      Em chẳng ghen hờn, khi anh tìm thấy hạnh phúc
      Chỉ mong rằng...hạnh phúc đó đừng xa

      9-1-2005





      #3
        Trường Phi Bảo 26.10.2005 01:11:00 (permalink)
        0


        Gửi Người Đàn Bà Thông Minh
        Trường Phi Bảo


        Gửi tặng cho người đàn bà thông minh
        Một tình yêu của người bạc phứơc
        Âu cũng là nỗi lòng kẻ tới trứơc
        Đánh đổi thanh xuân để nhận lấy dại khờ

        Tôi không may mắn có đựơc giây phút đợi chờ
        Ngoài tình chồng nghĩa vợ
        Tôi không có thừa quyền che chở
        Giông tố đời anh và hạnh phúc riêng mình

        Phải thú thật là chị quá khéo léo, thông minh,
        Sự thuần khiết đã làm anh gục ngã
        Cái tinh tế sâu sắc hồn anh quá
        Nên bứơc chân lãng tử, vì chị -phải chịu dừng

        Tôi thua cuộc, tôi cúi đầu im lặng
        Phần thưỏng cho người chiến thắng là bổn phận trên vai
        Chị làm mẹ các con anh...,niềm khao khát bao ngày
        Mà bản thân tôi bấy nhiêu lần ao ước

        Tôi thèm muốn những thứ chị có đựơc
        Nhưng chỉ tìm thấy toàn chua chát đắng cay
        Thôi đành chia tay
        Với tình yêu một đi không trở lại

        Người đàn ông cao ngạo, tôi sẽ còn nhớ mãi
        Dẫu thăng trầm hằn những vết chân chim
        Mong chị cảm thông nếu biết tôi kiếm tìm
        Suốt thiên thu một bóng mờ quá khứ

        25-10-2005
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2006 12:23:33 bởi Trường Phi Bảo >
        #4
          Trường Phi Bảo 27.10.2005 23:35:12 (permalink)
          0
          Nhơn Quả
          -Trường Phi Bảo-
          Tặng: CMN

          Buồn lắm em, khi biết anh phản bội...?
          Thành thử Chị hận mình không giữ nổi trái tim đàn ông
          Trái tim tham lam, ích kỷ đến cuồng ngông
          Nhiều dục vọng và tàn nhẫn hơn ai hết!

          Chị từng nghĩ, rồi đây mình sẽ chết
          (Nếu vắng anh đời còn ý nghĩa chi?)
          Nhưng em ơi, đời vẫn còn thi vị
          Bởi nhờ anh chị thành thi sĩ bất ngờ

          Chẳng háo danh mà rao bán vần thơ
          Chị chỉ chìm trong cảm xúc vô bờ
          Nhớ anh lắm, dẫu nhớ qua hơi thở
          Nên thơ chị buồn, người ta đọc cũng kém vui

          Họ cảm thông, em chớ có ngậm ngùi
          Món nợ tình chị coi như đã trả
          Anh đã nhận những khổ đau vật vã
          Để chị trưởng thành, chị mạnh mẽ với đời

          Em đừng day dứt, vì lỡ yêu anh rồi
          (Chị không trách và chẳng hờn ai cả)
          Duyên trăm năm chị không đành định giá
          Chỉ mong em yêu anh nhiều hơn chị...Thế thôi!

          Ngày cưới em, chị đứng xa mỉm cười
          Aó cô dâu bay phất phơ trứơc ngõ
          Hình ảnh của em, mà chị ngỡ hình ảnh chị đó
          Để rồi khóc thầm ...mơ tưởng tới kiếp sau

          Em người tới trước, chị biết nói thế nào
          Khi chính chị kẻ tới sau bất hạnh
          Qủa báo Tình Yêu, giọt nứơc mắt em chậm
          Trong khi chị vui cười bên hạnh phúc tranh giành


          #5
            Trường Phi Bảo 30.10.2005 01:31:20 (permalink)
            0
            Phận bạc
            -Trường Phi Bảo-
            Tặng: CNM

            Chị đây cũng đành lòng mang phận bạc
            Đi suốt cuộc đời cũng không trách em đâu
            Dẫu là anh yêu em có đậm sâu
            Có nồng nàn hơn cả thời yêu chị

            Em đừng hiểu nhầm "Tình yêu" chị bố thí
            Chị chẳng dư dã gì mà tặng của quý cho em
            Cái suốt đời thiên hạ mãi đi tìm
            Là một nửa này trộn lẫn một nửa kia

            Nên chị vui khi anh tìm thấy em kìa
            Bởi em trong sáng và dịu dàng hơn chị
            Mạnh mẽ, khôn ngoan dễ được chú ý
            Chị có ghen hờn thì rốt cuộc vẫn đau

            Thà chịu nhìn nhận rồi dễ dàng buông nhau
            Trong anh ấy chị còn đáng hoài niệm
            Biết rằng buồn khi cuộc tình đem liệm
            Bỏ lại tro tàn một quá khứ khó tin

            Người đàn bà nào chẳng ích kỷ riêng mình
            Sao với chị, anh không làm chị hận
            Và với em chị không hề căm giận
            Bởi tình yêu đẹp phải biết sồng vì nhau

            Em đừng đa sầu khi nghĩ mình tới sau
            Mà đa cảm với tình thơ ý mộng
            Món nợ thi nhân trả hoài, trả chửa xong
            Dù tới sau, hay trước chị tin anh yêu em thật lòng

            Hứa với chị đi em "em sẽ mãi thủy chung,
            Sẽ yêu anh muôn kiếp... chẳng đổi dời"
            Chị hy sinh cho em hạnh phúc trọn đời
            Chỉ thầm mong anh hạnh phúc trong những ngày sắp tới

            16-5-2005
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2005 18:55:41 bởi Trường Phi Bảo >
            #6
              Trường Phi Bảo 31.10.2005 23:51:38 (permalink)
              0
              Em biết rồi, anh đừng mong giấu em
              -Trường Phi Bảo-

              Em biết rồi, anh đừng mong giấu em
              Chuyện hôm qua, anh và cô gái ấy
              Bí mật hôn nhau nơi thánh đường chiều thứ bảy
              Chứng nhân sự phản bội có đức mẹ đồng trinh

              Em thấy hết, anh đừng cố biện minh
              Tình yêu em, anh không còn xứng đáng
              Ô cửa sổ thánh đường là phiên tòa kết án
              Hai người âu yếm nhau sự thật đã phơi bày

              Liếc mắt đưa tình, trìu mến, đắm say
              Mọi cử chỉ em đều trông rõ rệt
              Cô ấy làm anh phải lòng mê mệt
              Nên anh mới vội quên ngày tháng của đôi mình

              Đàn ông mà trời sanh vốn đa tình
              Em có trách cũng lỡ làng duyên kiếp
              Mong anh yêu cô ấy bằng tình yêu mãnh liệt
              Mong cô ấy yêu anh, tha thiết đến trọn đời

              Hạnh phúc chúng ta giờ rạn nứt rồi
              Chén nước đổ đi, khó hốt đầy khôn khéo
              Đau khổ lắm mới chẳng đành níu kéo
              Một trái tim không thuộc về mình

              6-5-2003

              #7
                Trường Phi Bảo 02.11.2005 00:12:39 (permalink)
                0
                Cũng Một Mẫu Chuyện Tình
                -Trường Phi Bảo-
                Tặng: PNT

                Thôi thì chẳng còn gì để mất nữa
                Moị đau khổ đều lắng diụ từ đây
                Trong lòng ngươì con gái thơ ngây
                Tình yêu đó như chưa lần tồn tại

                Người về đi và đừng nên trở lại
                Đoá hoa yêu đã tàn héo trong bình
                Hãy xem như vừa khép câu chuyện tình
                Buồn tẻ nhất...ít người mong đợi nhất!

                Người đừng tới như một tên hành khất
                Tìm kẻ giàu lòng bố thí dăm vaì xu
                Tôi thương người nên tặng cả thiên thu
                Gia sản cuộc đời, ngươì cần...Tôi cho hết!

                Giờ phá sản, tôi hoàn toàn rỗng tuyếch
                Mọi vui buồn đều theo gót ngươì xa
                Trái tim tôi không còn phút hát ca
                Và sự sống chết dần trong ảo tưởng

                Câu chuyện tình về hai kẻ tầm thường
                Chằng còn gì để mà viết tiếp nữa
                Bởi bên ngươì còn một ngươì ở giữa
                Gia sản đời mình người lại tặng cho ai

                Ngươì con gái hạnh phúc là tìm được vòng tay,
                Bờ vai và tình yêu đáng tin cậy
                Em bất hạnh muôn đời không tìm thấy
                Dẫu chẳng còn gì để mất nữa ngaỳ Mai

                2-7-2005

                ***Đã đưa vào tv***
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2005 21:22:52 bởi BĂNG NGUYỆT >
                #8
                  Trường Phi Bảo 05.11.2005 02:05:59 (permalink)
                  0
                  Có Bao giờ...
                  -Trường Phi Baỏ-

                  Có bao giờ anh nghĩ tới em
                  Cô gái quâỵ rơi chiếc giày đêm ấy
                  Mười hai giờ đêm, em vẫn còn nhún nhảy
                  Chẳng sợ lời nguyền bà tiên ban cho

                  Chẳng phải Lọ Lem cần một hoàng tử
                  Chẳng phải người điên đang tập tễnh yêu đâu
                  Mà là cô gái của những nổi âu sầu
                  Thèm ca hát dù lòng đang đau khổ

                  Có bao giờ anh trách cho định số
                  Anh gần em mà cũng rất xa em
                  Muốn nói yêu nhưng đêm chẳng êm đềm
                  Những ú ớ cứ làm môi chai cứng

                  Rồi vũ hội dấy lên niềm chưng hửng
                  Cô gái quâỵ vẫn nhảy điệu một chân
                  Một chân còn cứ chôn chặt bản thân
                  Mắt tình tứ đang nhìn anh tư lự

                  Em đọc được trong mắt anh giận dữ
                  Sự cợt đùa đến thế..là thôi..
                  Anh cho em một cô gaí máat rồi
                  Cười với khóc chỉ lòng em hiểu thấu

                  Nhưng có một lần em biết mình trót giấu
                  Giấu hình anh tận đáy tim... rõ đau
                  Thầm van vaí -Anh, xin một lần hiểu nhau
                  Nổi khát khao làm trái tim bốc cháy

                  (28-7-2004)
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2005 17:41:20 bởi Trường Phi Bảo >
                  #9
                    tulipdenus 05.11.2005 07:15:20 (permalink)
                    0

                    Trích đoạn: Trường Phi Bảo

                    Cũng Một Mẫu Chuyện Tình
                    -Trường Phi Bảo-
                    Tặng: PNT

                    Thôi thì chẳng còn gì để mất nữa
                    Moị đau khổ đều lắng diụ từ đây
                    Trong lòng ngươì con gái thơ ngây
                    Tình yêu đó như chưa lần tồn tại

                    Người về đi và đừng nên trở lại
                    Đoá hoa yêu đã tàn héo trong bình
                    Hãy xem như vừa khép câu chuyện tình
                    Buồn tẻ nhất...ít người mong đợi nhất!

                    Người đừng tới như một tên hành khất
                    Tìm kẻ giàu lòng bố thí dăm vaì xu
                    Tôi thương người nên tặng cả thiên thu
                    Gia sản cuộc đời, ngươì cần...Tôi cho hết!

                    Giờ phá sản, tôi hoàn toàn rỗng tuyếch
                    Mọi vui buồn đều theo gót ngươì xa
                    Trái tim tôi không còn phút hát ca
                    Và sự sống chết dần trong ảo tưởng

                    Câu chuyện tình về hai kẻ tầm thường
                    Chằng còn gì để mà viết tiếp nữa
                    Bởi bên ngươì còn một ngươì ở giữa
                    Gia sản đời mình người lại tặng cho ai

                    Ngươì con gái hạnh phúc là tìm được vòng tay,
                    Bờ vai và tình yêu đáng tin cậy
                    Em bất hạnh muôn đời không tìm thấy
                    Dẫu chẳng còn gì để mất nữa ngaỳ Mai

                    2-7-2005


                    LÀM LẠI TỪ ĐẦU

                    Tôi nín lặng nghe em hờn giận trách
                    Biện minh gì dù tôi lỗi chi đâu
                    Mối tình đầu đã trót lỡ thương đau
                    Đày đọa chi cho tan lòng nữa chứ?

                    Tôi biết em buồn, em đau, em hoài quá khứ
                    Giấc ngủ chập chờn in dấu chân tôi
                    " Một lần thương là yêu đến trọn đời..."
                    Tôi cũng thế có đâu nào khác...

                    Nhưng em ơi cuộc tình khi tan nát
                    Thì con tim tôi cũng chết lâu rồi
                    Nay bỗng dưng đau khổ bồi hồi
                    Khi thấy em lệ sầu ảm thảm

                    Em biết không tôi giờ điềm đạm
                    Vì chân quen lại lạc hướng đường về
                    Lãng khách khi xưa trót dở câu thề
                    Cho phận má hồng sớm lợt nhòa môi thắm

                    Chút hơi tiều tụy con tim suy đắm
                    Tôi sẽ là màu của nắng ngày mai
                    Là sao trời lấp lánh cõi thiên thai
                    Là bờ vai ghánh cùng em chua xót...

                    Rồi vườn xưa sẽ xanh thơm trái ngọt
                    Giếng bên thềm thơm trắng hoa cau
                    Cuộc đời buồn ta lại có nhau
                    Cùng sống dậy đắp xây tình ấm

                    Mọi gió mưa đẩy đưa vào sâu thẳm
                    Gió và Trăng sẽ mãi mãi xum vầy
                    Em sẽ cười ta tay nắm bàn tay
                    Và em nhé, ta cùng dạo phố...
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2005 07:16:52 bởi tulipdenus >
                    #10
                      Trường Phi Bảo 05.11.2005 17:09:35 (permalink)
                      0

                      Trích đoạn: tulipdenus

                      LÀM LẠI TỪ ĐẦU

                      Tôi nín lặng nghe em hờn giận trách
                      Biện minh gì dù tôi lỗi chi đâu
                      Mối tình đầu đã trót lỡ thương đau
                      Đày đọa chi cho tan lòng nữa chứ?

                      Tôi biết em buồn, em đau, em hoài quá khứ
                      Giấc ngủ chập chờn in dấu chân tôi
                      " Một lần thương là yêu đến trọn đời..."
                      Tôi cũng thế có đâu nào khác...

                      Nhưng em ơi cuộc tình khi tan nát
                      Thì con tim tôi cũng chết lâu rồi
                      Nay bỗng dưng đau khổ bồi hồi
                      Khi thấy em lệ sầu ảm thảm

                      Em biết không tôi giờ điềm đạm
                      Vì chân quen lại lạc hướng đường về
                      Lãng khách khi xưa trót dở câu thề
                      Cho phận má hồng sớm lợt nhòa môi thắm

                      Chút hơi tiều tụy con tim suy đắm
                      Tôi sẽ là màu của nắng ngày mai
                      Là sao trời lấp lánh cõi thiên thai
                      Là bờ vai ghánh cùng em chua xót...

                      Rồi vườn xưa sẽ xanh thơm trái ngọt
                      Giếng bên thềm thơm trắng hoa cau
                      Cuộc đời buồn ta lại có nhau
                      Cùng sống dậy đắp xây tình ấm

                      Mọi gió mưa đẩy đưa vào sâu thẳm
                      Gió và Trăng sẽ mãi mãi xum vầy
                      Em sẽ cười ta tay nắm bàn tay
                      Và em nhé, ta cùng dạo phố...

                      Trái Ngang
                      -Trường Phi Bảo-

                      Tôi chẳng dám mơ một ngày anh tới
                      Cuối con đường nơi mình đánh mất nhau
                      Tình đầu không vẹn anh về với tình sau
                      Trời tươi nắng chợt nhiền tràn giông bão

                      Tâm hồn tôi rồi cũng đầy thiểu não
                      Bởi luyến thương theo xác pháo ngập đường
                      Tại vì đâu lòng chưa hết vấn vương
                      Tôi sang ngang bởi chán chường, tuyệt vọng

                      Thôi anh ạ, tiết trời đã vào đông
                      Đan áo ấm khoác vai chồng lặng lẽ
                      Ôi, hạnh phúc của những người vợ trẻ
                      Được yêu chồng nhưng không đá vọng phu

                      Cố quên anh, dẫu năm tháng lời ru
                      Thời con gái nhỡ nhàng nên tưởng tiếc
                      Giá có thể được câm mà điếc
                      Để chẳng bao giờ nghe tha thiết tình yêu

                      Tôi nào dám về lối cũ xanh rêu
                      Con đường ấy mang quá nhiều kỷ niệm
                      Tôi sợ lắm...Tôi sợ sẽ buồn thêm...
                      Nếu vô tình bắt gặp ngày xưa đó

                      Người ta yêu nhau khi mùa xuân chạm ngõ
                      Người ta phụ nhau khi ai đó thay lòng
                      Thời gian buộc tôi đứng bên bờ dĩ vãng
                      Tôi buộc hồn mình vào viển cảnh trái ngang

                      5-11-2005
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2006 20:18:36 bởi Trường Phi Bảo >
                      #11
                        Trường Phi Bảo 07.11.2005 01:25:40 (permalink)
                        0
                        Không Đề
                        -Trường Phi Bảo-
                        Tặng T...

                        Anh có tên trong danh sách...
                        Những người đàn ông đa thê
                        Đêm qua em nằm mơ, nguyệt lão mách thế
                        Nước mắt rơi mưa sầu chớp bể
                        Nhẽ nào mình xa nhau, nhẽ nào mình phụ nhau

                        Người đàn bà nào lại tới sau
                        Rồi lại người đàn bà nào anh dắt tay vào thương nhớ
                        Chắc sẽ có người đàn bà vì anh ngừng hơi thở
                        Thêm một người đàn bà mang trắc trở làm hành trang

                        Tất cả đàn bà trên thế gian
                        Đều đua nhau vụng ăn trái cấm
                        Trái yêu đương ngọt đắng
                        Mà con tim đa tình_ anh gậm nhấm niềm thương

                        Có cả em người đàn bà thích soi gương
                        Thấy trài đất vốn tròn giờ méo
                        Thấy tình yêu anh nhỏ như chiếc kẹo
                        Em thấy mình dần nhạt nhẽo trong anh

                        Thế rồi anh lướt qua nhanh
                        Em hụt hẫng bởi không đành chia cách
                        Nhưng phần số đã định trong danh sách
                        Em người đàn bà không có chồng - là anh

                        5-11-2005



                        #12
                          Trường Phi Bảo 08.11.2005 02:24:49 (permalink)
                          0
                          Những điều ngược lại
                          -Trường Phi Baỏ-
                          Tặng: PNT

                          Giá trên đời có muôn ngàn phép lạ
                          Em chỉ cầu xin một phép cho riêng mình
                          "Úm ba la....tình chết lại hồi sinh"
                          Trong lạnh giá vẫn còn nghe hơi ấm

                          Giá trên đời tồn tại điều chân thật
                          Thì em nguyện lòng: anh mãi yêu em
                          Dù vật đổi sao dời vẫn thủy chung ngọt mềm
                          Tình anh đó một bờ vai vững chãi

                          Giá trên đời không có chi thừa thãi
                          Trong tình yêu đừng có nghĩa ít _ nhiều
                          Dẫu anh xa em để bên người con gái khác
                          Em cứ tin rằng anh chẳng đổi thay

                          Nhưng trên đời đâu đo được lòng ai
                          Phép lạ cầu xin ví như huyền thoại
                          Anh đi qua đời em rồi anh không trở lại?
                          Nên một người trông ngóng một người thôi.

                          Chẳng tìm được chân thật, em cay đắng bờ môi
                          Về với đời khóc tình anh rộng rãi
                          Góp nhặt hạnh phúc từ em đem trao người con gái
                          Đau khổ naỳ, em biết nhuợng cho ai

                          (5-8-2004)
                          #13
                            Trường Phi Bảo 12.11.2005 00:07:04 (permalink)
                            0
                            Không đề
                            -Trường Phi Bao-

                            Khi vầng trăng khép lại còn một nửa
                            Trái tim em cũng khuyết đi một phần
                            Chẳng còn đâu anh đủ đầy ân cần
                            Niềm thiết tha trong tình đôi lứa

                            Một người chán, bỏ một người nơi cửa
                            Để theo chân cùng hạnh phúc xa xôi
                            Hạnh phúc gần tầm tay cứ cho là vô nghĩa
                            Nắm bắt những gì không thuộc về ngày mai

                            Đau lòng lắm nhưng naò nhận mình sai
                            Bởi tình yêu nơi anh khô cằn như sa mạc
                            Trong khi em chỉ giọt nước mỏng manh
                            Không thể làm mưa cho dời anh thấm ướt

                            Em biết phải làm sao khi không còn yêu được
                            Khi không thể cùng anh bàn chuyện tương lai
                            Cái thưở ban đầu đâu lường trước đắng cay
                            Nguyệt lão buột sai- dây tơ hồng ngang trái

                            Anh ra đi khoác vai người con gái
                            Em chẳng đủ sức nào níu giư.. đành thôi!
                            Hạnh phúc bao năm chợt chua chát, đắng môi,
                            Một người chán, nên một người câm lặng

                            Và chỉ thế! Biển sẽ không còn mặn
                            Gừng hết cay, em rồi cũng lạnh lòng
                            Tình yêu đầu cuồng nộ đến nổ tung
                            Còn xót lại đống tro tàn năm tháng

                            29-7-2004
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2006 21:35:22 bởi Trường Phi Bảo >
                            #14
                              Trường Phi Bảo 13.11.2005 00:53:28 (permalink)
                              0
                              Có lẽ
                              -Trường Phi Bảo-

                              Có lẽ nào anh sẽ chán ghét em
                              Người con gái như là câu thách đố
                              Tâm tư buồn vui chẳng bao giờ thổ lộ
                              Ngay cả với người sắp trao gởi yêu thương

                              Có lẽ nào... rồi mỗi đứa một phương
                              Con đường tình chẳng cùng nhau song bước
                              Hơi thở loãng tan để lại vết xước
                              Bụi thời gian đã gậm nhấm cô đơn

                              Có lẽ trong anh sẽ dấy những giận hờn
                              Khi bí mật lòng em còn đầy ắp
                              Khi chính em tự cho hồn ẩn nấp
                              Sự thực- ảo em hỗn hợp vào nhau

                              Có lẽ nào em đối diện đớn đau
                              Nỗi tuyệt vọng nghìn đời không lý giải
                              Để rồi đây có lẽ anh xa mãi
                              Một ngày chợt buồn sẽ nói "chia tay"
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2006 21:25:52 bởi Trường Phi Bảo >
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 7 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 92 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9