Mai em về, không còn anh ra đón
-Trường Phi Bảo-
Tặng: PNT Mai em về, không còn anh ra đón,
Sau mỗi trận đường dài, sau mỗi chuyến đi xa
Giọt mồ hôi dù đổ áo, thấm da
Có mỏi mệt cũng chẳng người chăm sóc
Nắng tối mặt, gió dẫu làm rối tóc
Chân bết bùn, áo lấm bụi phong sương
Anh không còn để chảy tóc soi gương
Em xinh mấy cũng khó bằng cô ấy
Mai em về, đâu còn ai đứng đấy
Góc phố buồn, con đường thiếu niềm vui
Ngọn đèn vàng hiu hắt chút ngậm ngùi
Bước chân đơn nghe hồn mình rét mướt
Em còn giữ nơi tim lời hẹn ước
Anh nhẫn tâm bôi xóa tình trăm năm
Mai em về chỉ một bóng âm thầm
Cố gượng cười sao mây mù che mắt
Mai em về giấu giọt buồn trong vắt
Vào cuộc tình côi cút đáng thương
Kỷ niệm đằng như tách cà phê không đường
Môi chưa nhấp đã nghẹn ngào, tê tái
Mai em về anh không còn trở lại
Mái nhà quen nghe bao chuyện tâm tình
Annh lại đón cô gái khác vào tim mình
Chỉ có thế mà bầu trời sụp đổ
28-5-2005