Trái Me Chua/Ngọt
Trái Me Chua/Ngọt Anh và bé hai nhà chung xóm nhỏ Lối đi về đường qua ngõ nhà em Anh nghịch ngợm, hái me chọc ai thèm "Yêu anh nhé", sẽ cho cưng tất cả Bé rượt anh, không kịp, vờ té ngã Anh vỗ về, "thổi bùa" ... chữa vết thương Bé nũng nịu, khóc dối bắt anh thường Chân bé đau, bé đền anh phải cõng Giữa trưa hè, bé cùng anh giành võng Anh nhường bé, và sửa giọng hát ru Tiếng ầu ơ ... hương gió thoảng mùa thu Võng đong đưa, tay nhành lá phe phẩy Mắt bé thiếp là mồ hôi anh chảy Nhưng thương bé ... nào e ngại gì đâu Miệng ngọng nghịu nắn nót câu ví dầu ... Dáng thơ ngây như thiên thần bé nhỏ Trò gia đình anh về đan nhẩn cỏ Cưới bé về, cô dâu nhỏ dễ thương Khăn lá mít, đeo xâu chuổi mận hường Áo dài son kết vòng hoa mắc cở Chú rể còm tay vụng về bở ngỡ Dắt vợ hiền chào lối xóm trẻ con Tiền lá ổi, mừng cưới, túi căng tròn! Tiếng bi bô chúng mình chào quan khách Suốt nhiều năm anh bận lo đèn sách Rời quê nhà thân trôi nổi lênh đênh Theo dòng đời chuyện ngày xưa lãng quên Bận áo cơm ... chưa về thăm chốn cũ Một sáng nào tim đập dồn thác lũ Bước trên đường sương phủ gót chân quen Thoáng xa xa, dáng nhí nhảnh, tóc đen "Bé" tươi cười, chào "anh", "anh" mạnh giỏi Vẫn nghịch ngợm tay xoè ra "bé" hỏi Đi xa về ... chắc có quà cho em Anh thẩn thờ ... mặt tiu nghỉu lắm lem Vì xe dằn ... đánh rơi, xin lỗi nhé Vòng sau lưng, tay rút nhanh mau lẹ Chụp hộp quà, hóm hỉnh ... "bé" gạt "anh" Ừ ... thì tính ... chọc "em" rồi dỗ dành "Bé" mĩm cười ... không đưa thì "anh" chết! Câu chuyện lòng đột nhiên dừng ... chấm hết Vẳng xa xa, tiếng trẻ gọi mẹ ơi! "Bé" có chồng! tim "anh" bỗng nghẹn lời Trách hờn bé ... sao mê me "thèng" khác! Ai không thích đoạn kết trong hối tiếc thì xem đoạn kế tiếp! Câu chuyện lòng cũng vừa đến hồi kết "Anh" và "bé" mõi mệt với đàn con Dáng ốc tiêu nhưng lại đẻ sòn sòn Trò gia đình ... ấy thế mà vui nhỉ hahahahaha, buồn buồn viết mà chơi, chọc quý anh chị em vài thang thuốc bỗ ngữa!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2014 04:01:07 bởi Thương Hoàng >
Xe Đạp Tình Yêu "Bé" tan trường về "Anh" theo nối bước Áo dài tha thướt Vương vấn hồn "Anh" Dưới tàn cây xanh Nheo nheo mắt điệu "Bé" cười nũng nịu "Anh" theo bé à .....? ....ừ thì ..... Ngại nhà "bé" xa "Anh" theo bảo vệ Vì đường rất tệ Không ai che dù Trời chỉ âm u Chẳng mưa sao ướt? Lập nhiều mưu chước Nên "bé" cho theo Lên xe "anh" đèo Đi đau chân lắm Vòng eo tay nắm Ôm chặt "bé" nghe! Giả vờ thắng xe Cho nên ngã gấp Lưng "anh" "bé" đập Mặt mịn lông măng "Bé" giận dỗi rằng "Anh" không thương "bé" Muốn làm cho té Ý đồ gì đây? "Anh" cười thơ ngây Thì xin lỗi đó Vì chiếc môi đỏ "Nó" hớp hồn "anh" Rồi theo dỗ dành "Anh" bao kem chuối Đừng lo chúi nhủi "Bé" ngồi đòn ngang Chở đi ăn hàng ... Vừa mệt vừa đuối Đạp lên dốc núi Miệng thở phì phào "Bé" hỏi làm sao? "Phẻ" re nè "bé"! Có cơn gió nhẹ Thổi tà áo bay Nụ hôn ngất ngây Lên làn tóc rối Tim non nhức nhối Hương bưởi hương chanh ......................... Thời gian trôi nhanh "Bé" giờ khôn lớn Rất hay "cà chớn"! Bắt đền môi xưa Cành trúc đong đưa Nụ hôn theo gió Anh cài trước ngõ Khi ngang nhà em!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2014 04:01:55 bởi Thương Hoàng >
Phá Phách Ai cũng có một thời thơ dại Chạy nhảy vui đùa rất thơ ngây Mọi nhà đều có vườn trái cây Không tham, nhưng phá...thế mới khổ Những củ sắn non vừa mới nhổ Kẻ rượt người chạy lố nhố đê Tuổi trẻ nghịch ngợm chốn làng quê Lâu lâu hái trộm dăm trái ổi Vừa chạy vừa ăn cười sôi nổi Bắt dế bẫy chim tắm suối trưa Tạt lon năm mười rồi dầm mưa Tuổi trẻ hồn nhiên là thế đó! Cánh diều bay cao trời lộng gió Chở bao mơ ước nhỏ vờn mây Giữa màu xanh mướt, rừng, cỏ, cây Đồng lúa chín vàng hương thơm ngát Những chiều hối hả tìm trâu lạc Buổi sáng đủ mười, giờ chín con Về nhà ... e cũng phải no đòn Vì người bắt cột, trâu ăn lúa! Quê hương thướt tha thềm tơ lụa Sông nước hiền hoà lượn quanh thôn Có những đồi sim tím lịm hồn Có những buổi chiều ... phá hơn quỷ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2014 04:02:41 bởi Thương Hoàng >
Tập Đếm Một ngày mông lung Nhớ nhung ai đó Hai ngày má đỏ Khi anh nhìn em Ba ngày lắm lem Trong vùng thương nhớ Bốn ngày than thở Sao chảnh thấy ghê Năm ngày lê thê Muốn nhìn thấy nhỏ Sáu ngày hái cỏ Kết nhẫn kim cương Bãy ngày chận đường Đưa thư rồi chạy Tám ngày tê dại Biết đọc hay chưa Chín ngày trời mưa Bé không đến lớp Mười ngày nơm nớp Chẳng thấy bé đâu Một phút âu sầu Mình yêu bé khác
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2014 04:03:17 bởi Thương Hoàng >
Tập Đếm Tiếp Theo Mười một quay lại Tập trung "bé" khác Mười hai nhút nhác Bẻn lẻn làm quen Mười ba "chịu đèn" Tấn công dồn dập Mười bốn tấp nập Tặng "bé" quả mơ Mười lăm giả vờ Hôm nay "anh" ốm Mười sáu cốm rốm Nhớ "bé" ... bệnh thôi! Mười bãy bồi hồi "Bé" rủ đi chơi Mười tám chơi vơi "Bé" theo "anh" khác Mười chín nhếch nhác Ủ rủ âu sầu Hai mươi phát rầu "Bé" về ..... xin kẹo Phút tươi rồi héo Biết tìm kẹo đâu Sợ "bé" càu nhàu .......Lỡ cho bé khác
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2014 22:59:21 bởi Thương Hoàng >
Viên Kẹo Thơ Ngây Tay vân vê kẹo me Miệng vỗ về lúng liếng "Bé" ơi cắn một miếng Còn lại dành cho "anh" "Bé" tròn xoe mắt xanh Hổng thèm...ghét "anh" lắm Vì tay kia còn nắm Biết cắn vào đâu đây Môi hồng chạm ngón tay Tim đập dồn khó thở Nụ hôn đầu chớm nở Trên đầu ngón tay thương Còn đọng đôi hạt đường "Bé" nhìn như đắm đuối Cong môi thêm lần cuối "Bé" vét sạch hồn anh Tình chúng mình tuổi xanh Nuôi lớn từ viên kẹo Me bé tí bé tẹo Nhưng xao xuyến dạt dào Ôi môi thỏ má đào Hãy trả "anh" hơi thở Vì tim anh tan vỡ Theo chiếc hôn "bé" rồi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2014 04:05:12 bởi Thương Hoàng >
Mối Duyên Ba Bề Ta miên man trong tâm vùng biển xoáy Chao đảo tình cuốn lạc khoái đam mê Chốn bồng lai chìm đắm quên lối về Giữa thanh tân ba bề duyên cao thấp Trăng e thẹn ôm suối tình lẩn nấp Bên đá thề nằm nhấp nhú ven khe Cỏ lau xanh mượt mà gió le te Cá giữa dòng vượt bờ kè hoá kiếp Phù sa trơn thấm tình duyên phu thiếp Phỉ đôi bờ ôm giấc điệp trùng lai Nước ba đào dâng sóng lấp sương mai Đò gối chăn đêm lạc loài ghé bến
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2014 02:39:08 bởi Thương Hoàng >
Độc Mộc Đêm khuya độc mộc tù mù Ôm con lạch nhỏ vi vu chống chèo Cỏ hoang rêu phủ cồn leo Đôi bờ vách dựng đá trèo triền đê Sương đêm hạt đẩm lề mề Phù sa trơn trợt đi về ngõ quen Hồ tù nước đục sò đen Ngụp lặn mấp máy phận hèn cò con Thương người khu động đương son Chủ không thơ thản héo hon hao gầy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2014 02:40:22 bởi Thương Hoàng >
Tuyết Bồng Lai Đêm nằm mộng mị liêu trai Thi nhân lạc bước bồng lai một tòa Tuyết lê trắng mượt đôi hoa Đào nguyên cỏ phủ mượt mà viếng thăm Sơn son cửa đỏ nguyệt nằm Véo von chim hót con tằm phun tơ Một lần hạ bút đề thơ Mực tàu chưa ráo bơ phờ ngổn ngang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2014 02:41:04 bởi Thương Hoàng >
Hạt Mít Lùi Tro Lỡ ăn hạt mít lùi tro Cả đêm vợ cấm chẳng cho nằm gần Ruột sôi sùng sục rần rần Ráng kiềm ráng nén cắn răng chịu đời Họng khô cổ ngứa tơi bời Muốn ho .... e ngại .... xả hơi bất ngờ Chân co chân duổi cứng đơ Thân gồng tay nắm bịt hờ cửa sau Bùi bùi tròn hạt đỏ màu Trăng trắng tinh bột xôn xao đêm trường Nhắn ai đã có người thương Tránh xa hạt mít khi nường gần bên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2014 02:42:16 bởi Thương Hoàng >
Ghẹo Nguyệt Một nửa rèm tơ khép lại rồi Đợi người môi mộng đến mà thôi Một nữa chiếc hôn nồng trao khẽ Vai sánh kề vai quyện lứa đôi Nếm chén men tình đầu lưởi rung Nhịp tim dồn dập hơi thở chùn Mật ngọt dâng trào trong tia mắt Say trọn đêm này nỗi nhớ nhung Bàn tay siết chặt một bàn tay Chân co chân duổi trời đất quay Vượt suối trèo đèo bao gian khổ Lên đỉnh vu sơn hồn ngất ngây Hai nửa rèm tơ khép lại rồi Buông mành sáo phủ đêm dần trôi Đâu đây còn quyện mùi da thịt Nhớ người nhớ mãi đến không thôi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2014 23:00:49 bởi Thương Hoàng >
Vùng Tuyết Trắng Một đôi tuyết ngọc điểm hoa hồng Một bầu nhựa sống giữa mùa đông Một đôi gối mềm mời quân tử Ru giấc xuân nồng thích hay không Một nữa vành trăng khép đôi bờ Một đầm lau sậy khẽ buông lơ Một vùng mây trắng hương thơm ngát Vua chúa dân thường đều mộng mơ Một bờ môi mộng khẻ rung rung Một làn hơi thở núi chập chùng Một vòng tay ôm bờ vai nhỏ Nhịp nhàng hòa quyện mảnh tình chung
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2014 23:02:35 bởi Thương Hoàng >
Khe Suối Trăng khuya hai mảnh tô hô Đồi hồng cỏ mượt lỏa lồ đêm thu Một khe nước chảy êm ru Qua hòn sỏi nhỏ tù mù khói sương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2014 02:44:14 bởi Thương Hoàng >
Đợi Em Trang Điểm Tíc tắc đồng hồ Kim quay ngồ ngộ Mỗi giờ chuông đổ Tiếng thật vui tai Kim ngắn kim dài Chạy vòng khung kính Quả lắc xúng xính Trái phải đong đưa Dù nắng hay mưa Giờ hẹn anh tới Bé cho anh đợi Mút chỉ mùa thu Đầu tóc rối bù Bé lo trang điểm Mím môi cười mỉm Vẽ trái tim son Thắt bín cỏn con Viền xanh mắt ướt Áo dài tha thướt Má đỏ hây hây Kim ngắn xoay xoay Thêm một vòng nửa Dang tay trước cửa Hỏi bé đẹp không Trố mắt anh trông Chà chà ... xinh nhỉ Nhìn lại thật kỷ Bé anh đấy à Giờ như thiên nga Khi xưa vịt đẹt Phấn son tô trét Bé đẹp thẩn thờ Dù phải đợi chờ Nhưng anh rất thích
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2014 02:45:02 bởi Thương Hoàng >
Tắc Kè Hoa Giữa sa mạc mênh mông Có một loài bò sát Chân sải dài trên cát Tên gọi tắc kè hoa Thân đa sắc ngọc ngà Đổi màu tuỳ trạng thái Như một người con gái Biết hờn giận vu vơ Khoát áo nâu hững hờ Khi người yêu lỗi hẹn Màu vàng xanh nghèn nghẹn Mỉm cười tha cho anh Khi nũng nịu dỗ dành Làm hòa chiếc môi nóng Da chuyển ngũ sắc óng Đầu lưỡi dài vuốt ve Đôi mắt đẹp tròn xoe Ướt át chiều nhung nhớ Gom thương khâu duyên nợ Dệt tình may áo yêu Đừng chọc hay đừng trêu Em nằm vạ cho biết Đừng nói lời tha thiết Với ai ngoài em nghe Dù em hay khóc nhè Cũng vì thương anh đó Trái tim em bé nhỏ Chỉ có bóng hình anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2014 02:46:38 bởi Thương Hoàng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: