Trái Me Chua/Ngọt
Vợ Đánh Hai con ma lang thang trong nghĩa địa Họ chào nhau và hỏi thăm ân cần "Này anh kia, sao anh lại bỏ thân" :Bị xe cán, còn anh sao lại chết" "Tôi té lầu nên cuộc đời chấm hết" Bỗng từ xa một bộ xương trườn, lếch Thân tả tơi hai chân bị đánh què Hai con ma hỏi sao bị tua te "Vì gớ gì mà anh phải bỏ mạng" "Hai tụi bây đúng là ma khốn nạn Nhìn cho kỷ ông mày sống nhăn răng Tao như vầy là vị vợ quá hăng Bả dần tao tội ăn nhậu điếu đốm" Hai con ma nghe xong liền phát ốm!
Cô Dâu và Chú Rể Sau tiệc cưới, động phòng, lăn ra ngủ Bỗng chú rể giật mình lúc nửa đêm Vì cô đâu cười hô hố hom hem Rất bực mình "chồng hỏi vợ sao thế" Cô dâu bảo vừa nhớ lời mẹ kể Chuyện ngày xưa lúc em chưa lấy chồng Mẹ em bảo "em vừa xấu vừa ngông Tửng như em thì có chó mới lấy"
Sợ Vợ Mình ơi xin đánh nhẹ tay Đánh mạnh tôi chết lấy ai thương mình Cửa nhà con cái tội tình Heo cúi gà vịt một mình ai lo Lấy ai cắt cỏ nuôi bò Áo quần ai giặt thơm tho cho mình Cơm nước củi lửa linh tinh Chén bát ai rửa ... tội mình mình ơi Giẻ rách cũng có một thời Lau chùi đồ vật cho người đó thôi Tôi mệt tôi nghỉ một hồi Cớ sao mình đánh tả tơi như vầy Có đánh thì đánh bằng cây Chớ nên đánh thẳng bằng tay đau mình Đừng để bên trọng bên khinh Hai mông cứ đánh thật tình đi cưng Bị đòn mà tôi vui mừng Thương cho roi vọt ... đừng ngừng mình ơi
Cho Vay Tiền Một bà vợ đã nói với ông chồng Rằng chán kiếp không công như con ở Cho ông biết là ông đừng tưởng bở Rằng các thứ từ nay tính nằng tiền Chuyện cơm nước thì ba chục ngàn nguyên Giặt quần áo, ủi láng thêm bốn chục Chuyện vợ chồng là một trăm mỗi lúc Ông đừng hòng lánh thủ tục "đầu tiên" Ổng trả bà để khỏi nghe than phiền Từ ăn uống đến dọn dẹp nhà cửa Trời vào đêm ông lăn lộn nghiêng ngữa Muốn chuyện "kia" nhưng thiếu ba mươi ngàn Bà ra giá cho mỗi lượt tình tang Một trăm ngàn giá cứng không thêm bớt Ông tiu nghỉu ... dằn lòng ... xin ... trớt quớt Nên giận bà ... lăn ra ... ngáy khò khò Gần nửa đêm tiếng sột soạt rõ to Ông hỏi bà làm gì sao không ngủ Bà soi đèn ... lục tìm giỏ trong tủ Kiếm cho ông ... vay đở ba mươi ngàn Và thế là ... bắt đầu chuyện tình tang .....
Giờ Tý Không Linh Mình ơi "tình báo" ngủ chưa Ngoài kia gió mát đong đưa trăng tình Canh ba giờ tý rất linh Em ru con ngủ chúng mình ... tò te Thằng con kéo gỗ kéo xe Tưởng rằng nó ngủ ... ai dè tỉnh queo Sờ ti rồi lại mè nheo Dỗ dành mãi chán ... chán phèo chồng thăng Canh ba giờ tý chị hằng Ngồi bên song cửa than rằng khổ ghê Chồng con nằm ngủ ngô nghê Gọi chồng không nỡ ... trăng thề lỡ duyên Nước lòng róc rách mạn thuyền Nửa khuya lạc lõng ... chim quyên chạnh lòng Có chồng mà cũng như không Nhờ vả không được ... lấy chồng mà chi
Làm Sao? Làm sao mặc kệ làm sao Bây giờ mặc kệ làm sao thì làm Làm sao ai biết thì làm Bây giờ mặc kệ ai làm làm sao Làm sao cũng chẳng làm sao Thế nào cũng chẳng thế nào thế thôi Làm sao thì cũng làm rồi Bây giờ mặc kệ làm thôi cứ làm Làm làm rồi lại cũng làm Sao sao rồi cũng chẳng sao làm làm Làm sao ai biết thì làm Bây giờ mặc kệ ai làm làm sao
Chuyện Kinh Tế Xứ cờ hoa đang lâm cảnh túng thiếu Chuyện bán buôn mua thiếu chịu rất nhiều Một ngày kia có người đến khách sạn Đặt trăm đồng, chọn phòng đón người yêu Ông chủ mừng lấy tiền trả hàng thịt Ông hàng thịt trả nông trại một trăm Ông chủ trại trả tiền nợ thức ăn Ông chủ chợ trả tiền thiếu ... "vui vẻ" Thời đại gì mà chỉ có một trăm lẻ Mà trả hoài lòng vòng đến mấy nơi Cô "gái" kia cầm tiền chạy một hơi Đến khách sạn trả tiền phòng hôm trước Ông chủ cười như của mất tìm được Đặt một trăm ngay ngắn vô hộc bàn Người thuê phòng chê khách sạn không sang Xuống đòi tiền ... lấy một trăm đi mất Chuyện như đùa nhưng lại là chuyện thật Chỉ một trăm cả thành phố nợ nhau Cũng một trăm hết thiếu ai xu nào Xứ cờ hoa làm kinh tế như thế
Bà Vợ Dạy Chồng! Ông chồng già dỡ hơi than với vợ Rằng miền quê đang sống rất thiệt thòi Người thành phố họ sống rất nổi sôi Mỗi lượt "yêu" được vợ trả trăm cứng Nhìn ông chồng đang hí hửng giở chứng Bà phì cười xếp quần áo cho ông Góp hành trang tiễn ông xa ruộng đồng Lên thành phố làm người văn minh mới Bà bảo ông chịu khó đứng chờ đợi Bà cũng xếp quần áo để theo ông Bà cũng sẽ bỏ miền quê ruộng đồng Ra thành phố để xem cách ông sống Tuổi đã cao nhưng ông còn mơ mộng Mỗi một năm xuân thu chỉ nhị kỳ Hai trăm cứng làm sao đủ thu chi "Người thành phố" như ông làm sao sống!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.08.2015 00:38:06 bởi Thương Hoàng >
Ông Chồng Đãng Trí Một ông chồng vào cửa hàng mua váy Tặng vợ yêu ngày sinh nhật của bà Người bán hàng hỏi số đo vòng ba Ông trả lời là không còn nhớ rõ Nhưng mỗi tối ông hay uống rượu đỏ Và xem phim trên tivi mới tinh Màn hình phẳng rộng đến 50 inches Bà đi ngang ...tivi mất ... vì mông bà che khuất
Ông Chồng Thề Độc Có ông chồng suốt ngày xỉn rồi say Bà vợ giận định quay về nhà mẹ Ông năn nỉ và xin lỗi mau lẹ Hứa từ nay bỏ hẳn thói rượu chè Ông thề độc nên bà vợ tạm nghe "Tôi còn nhậu là tui làm con chó" Vài hôm sau đi chợ về đến ngõ Thấy ông say đang lăn lếch dưới sàn Bà nỗi giận nện ông tội nói ngang Thề độc rồi ... làm càng ... say với xỉn Ông hít hà ... vuốt ve ... "mình thương ... đừng nóng tính" "Vì rằng anh đã giữ vẹn lời thề" "Nên sáng nay ... phải làm thịt con chó ... nhậu"
Hối Hận Muộn Màng Anh chồng làm biếng kêu than Xin trời thương xót cho chàng thảnh thơi Làm vợ để được ăn chơi Shopping, chưng diện ... đã đời thì thôi Thượng đế suy nghĩ một hồi Ngài làm phép chuyển đổi dời gái trai Anh chồng chịu kiếp đi hài Làm thân con gái một ngày xem sao Sáng sớm con khóc nhao nhao Gà vịt heo qué ồn ào ngoài sân Cơm nước củi lửa rần rần Cong lưng quần quật tấm thân mệt đừ Cơm trưa cơm tối ngất ngư Nhà cửa chợ búa mỏi nhừ đôi chân Tắm con dỗ ngủ đắp chăn Chồng đòi tú tí ... chồng "mần" cả đêm Một ngày làm vợ chẳng êm Nên xin thượng đế cho làm con trai Làm thân con gái khổ hoài Nên hứa thương vợ cả ngày lẫn đêm Ông trời cười ruồi nỗi niềm Ông cũng muốn giúp nhưng làm sao đây Phải chờ chín tháng mười ngày Vì ngươi đã lỡ có bầu đêm qua .....
Sống Ở Đời Người ta thường nương nhau để sống Nên có chuyện nông nhau để sướng Người ta phải thương nhau mà sống Nên họ cũng thông nhau mà sướng
Cô Gái Và Thiền Sư 2 Có cô gái tìm thiền sư để hỏi Cớ vì sao anh chồng thích trăng hoa Chê đồ nhà, mê đắm vợ người ta Vị thiền sư nghe xong rồi im lặng Lấy chiếc bánh đưa cô gái trao tặng Bảo cô ăn và hỏi muốn ăn thêm Cô gật đầu vì thích vị ngọt mềm Ngài hỏi cô: chắc giờ con đã hiểu?! Cô gật đầu và tỏ vẻ khó chịu Vì nghĩ chồng hảo ngọt mê đàn bà Vị thiền sư rót mời cô chung trà Ngài ôn tồn bảo cô đừng nghĩ quấy "Chuyện hảo ngọt thì ta chưa được thấy Nhưng vì con ăn nhiều nên to thây Cả ba vòng đều núc ních mỡ đầy Hỏi làm sao mà chồng con không chán" Cô nghe xong ... chửi thiền sư cà chớn
Nỗi Khổ Đần Ông Khi đi làm chẳng ngại lương không cao Nhưng về nhà thì sợ lương không câu Sợ các bà câu trộm nhà người khác Nên các ông suy nghĩ hói cả đầu
Lãng Nhách Đôi tình nhân yêu nhau bị ngăn cấm Nên hẹn nhau cùng nắm tay quyên sinh Chọn thắt cổ để giữ vẹn chữ tình Nhưng mua nhầm dây dỏm dây đứt té đau điếng Họ hẹn nhau cùng nhau cho giật điện Phích trung quốc nổ tung ... người không sao Họ chán nản chọn tông xe ... dù sợ đau Gặp ổ gà, xe bể bánh, họ thoát chết Họ lại chọn thuốc ngủ vì mỏi mệt Đưa nhau vào khách sạn nốc cả bình Nằm trằn trọc ngắm sao trời lung linh Lại thuốc giả ... nên cả hai sống khỏe Một năm sau cô dâu gần sắp đẻ Họ tổ chức một tiệc cưới linh đình Họ vui mừng vì đã thôi quyên sinh Họ cười tươi đưa nhau vào hoa chúc Nhưng chuyện đời quả thật là vô phúc Khi chú rể lấy dép ném trần nhà Giết con muổi đang bay gần bay xa Xi măng dõm, vữa bông, trần xập ... họ chết
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2015 07:32:54 bởi Thương Hoàng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: