Trái Me Chua/Ngọt
Vu Vơ Nỗi Buồn Ngồi buồn bứt một sợi lông Nhìn trời nhìn nước mênh mông nỗi buồn Bứt lông còn thấy buồn hơn Lông chưn bứt trụi buồn ôi là buồn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.08.2015 23:58:23 bởi Thương Hoàng >
Địa Lý Học Giờ địa lý học trò A thắc mắc Dạ thưa cô tại sao có nước ÁO ...mà không có nước quần Hay sợ che mất Cu Ba ... nên con mãi phân vân Có nước Áo rồi sao ta còn thấy Haiti được Cô trả lời, giọng trầm buồn dài não nượt Vì nước quần che lấp Mông Cổ thôi Nước Haiti con vừa thấy đây rồi Chắc là do nước Áo kia quá mỏng
Mệt Mệt mỏi mỏi mệt mệt rồi Mệt rồi mệt mỏi mệt thôi mệt hoài Mệt hoài mỏi mệt mệt dài Mệt dài mệt mỏi mệt ngày mệt đêm Mệt đêm mỏi mệt mệt thêm Mệt thêm mệt mỏi mệt tim mệt tình Mệt tình mỏi mệt mệt mình Mệt mình mệt mỏi mệt sinh mệt phù Mệt
Mệt Quá, Nghỉ Thở Chút! Sự đời ai cũng "ấy" thôi Vui "ấy", buồn "ấy", "ấy" ôi "ấy" hoài "Ấy" từ sáng sớm ban mai "Ấy" trưa "ấy" xế cho ngày tháng quá "Ấy" chiều "ấy" tối tà tà "Ấy" khuya nửa giấc "ấy" da "ấy" dùi "Ấy" tới rồi lại "ấy" lui "Ấy" qua "ấy" lại lui cui "ấy" mà Chuyện "ấy" trong cõi người ta Ngàn năm còn "ấy" ... "ấy" à "ấy" ơi Sáng "thở" chiều "thở" con người Khi hết "thở ấy" đi đời nhà ma
Chán Chán chường chán nản chán rồi Chán cơm chán thịt chán xôi chán chè Chán nhà chán cửa chán xe Chán hoa chán cỏ chán hè chán thu Chán đêm sương khói tù mù Chán ngày nắng cực đạo ù tu keo
Sò Lông Hôm nay ra quán nhậu sò lông Tách khe bên trong thớ thịt hồng Húp húp nước ngọt tràn ra mép Khượi khượi ghé môi sướng tê lòng Ông già chín mươi hay trai trẻ Cũng ngồi quán cóc cạy sò lông Thứ dân vua chúa khó qua ải Lông lông hai mép thịt hồng hồng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2015 05:28:47 bởi Thương Hoàng >
Núi Đôi Đôi bầu tuyết lê hạt đính hồng Vừa để nuôi con vừa chiều chồng Thiên tử thứ dân ai cũng muốn Gối mộng đêm thu ru giấc nồng Người thời dưa hấu người mướp hương Người bưởi người cam người quít đường Bầu nhỏ bầu to đều sữa trắng Người mềm người rắn chồng vẫn thương
Chúc Tết Lẳng lặng mà nghe nó chúc nhau Chúc nhau nạo vét cống thoát mau Phen này ông quyết đi buôn gỗ Thiên hạ bao nhiêu đứa đóng tàu Lẳng lặng mà nghe nó chúc giàu Bằng cấp nhiều quá biết để đâu Phen này ông quyết đi buôn giỏ Thiên hạ vứt rác khỏi càu nhàu Lẳng lặng mà nghe nó chúc sang Cả họ làm quan sướng cả làng Phen này ông quyết buôn lòi tói Thiên hạ cột quà biếu ngổn ngang Bắt chướt người ta ngó mênh mông Hà Nội mùa này ngập như sông Hỏi các ông nghè có hay biết Hay là việc nước chẳng phải ông Cụ Tú Xương mà sống lại chắc đạp tui lòi phèo ..... kakakakaka
Chữ Với Nghĩa! Bây giờ chữ nghĩa lấm lem Bây giờ chữ nghĩa ai thèm học đâu Chỉ học mánh khóe làm giàu Chỉ học luồn cúi quơ quào của hôi Cái học con chữ hổng rồi Cấp bằng chỉ để gói xôi chợ đời Đứa dốt chỉ biết ăn chơi Nhưng làm lãnh đạo rạng ngời như ai Rất giỏi trù dập nhân tài Bôi trơn lấp liếm không ai sánh bằng Xã hội ông hóa ra thằng Còn thằng lại hóa lằng nhằng làm ông Chữ nghĩa hỏi có chán không Học hành cho lắm ... chổng mông kêu trời
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2015 00:35:07 bởi Thương Hoàng >
Vợ Mình Mình Kính! Đàn ông phải biết thờ bà Vợ mình mình sợ mới là trượng phu Đàn ông thuộc phái nam tu Vợ mình mình sợ hợp gu hợp tình Đàn ông phải biết trọng khinh Vợ mình mình sợ vợ mình mình thương Không vợ sẽ ngủ đầu đường Cơm hàng cháu chợ thê lương hồng trần Không vợ sẽ không thành nhân Công ơn giáo dưỡng ân cần khó quên Không vợ trôi nổi lênh đênh Rày đây mai đó lềnh bềnh nổi trôi Đàn ông kính vợ đúng thôi Vợ là chủ tể cả đời của ta Sợ vợ vui cửa vui nhà Nể vợ đắc thọ đến già an vui Khi thương thì bế lên đùi Khi sợ để vợ leo ngồi lên đầu Được vậy thì mới sống lâu Trường thọ niên vạn mày râu phải tường
Chuyện Rắn Săn Chim Có hai vợ chồng Đêm khuya thinh thít Con gì rục rịch Nhúc nhích trong chăn Chắc là con trăn Không thì rắn hổ Phùng mang chực mổ Con chim chích chòe Con gì ngo ngoe Trườn vào hang động Vừa sâu vừa rộng Thăm thẳm âm u Con gì to đù Vừa đâm vừa thọt Tiếng kêu oét ót Tiếng rên hừ hừ Vài hiệp có dư Như người phát sốt Hâm hấp thiêu đốt Lắc cột gầm gừ Con gì lắc lư Đổ ầm sùi bọt Cái chuyện châm chọt Vợ chồng thế thôi Con rắn ham mồi Con rắn ngủ rồi Chẳng còn nhúc nhích Chẳng còn loi nhoi Con rắn vừa chết Truyện này chấm hết Xem xong cấm cười Bò lăn bò lết
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2015 02:36:57 bởi Thương Hoàng >
Rắn Ngồi buồn chơi gió giỡn trăng Kể tên loài rắn trắc bằng lom khom Cạp Nia sàn gạo nấu cơm Hổ Mang khuân vác ơm đờm cực thân Đuôi Chuông rung gió vang ngân Cạp Nong, Choàm Quạp ẩn thân hại người Chà Vi, Ri Cóc biết bơi Hổ Mây bay bỗng lên trời cao xanh Hổ Ngựa, Hổ Chúa, Hổ Hành Liu Điu, Hổ Lửa, Mai Gầm, Lằn lưng Trâu Lỗ, Ráo mép thẳng thừng Lục Xanh, Lục Đỏ xin đừng mó tay Hổ Mèo, Hổ Bướm nọc đầy Hổ Trâu, Hổ Đất gang tầy mạng vong Hổ Chuối, Khô Mộc, Trăn, Trun Rắn Rồng, Bông Súng đì đùng vui tay Nghe tên xách dép chạy dài Mảng Xà mồng đỏ là loài hiểm nguy Ngồi buồn chẳng biết làm gì Viết vè về rắn ... tí ti giải sầu
Chân Tình Chân tình chẳng biết mọc nơi đâu Chẳng có bàn chân lại hói đầu Không đi không bước không chạy nhảy Trườn tới trườn lui làm dính bầu Không xương không cốt mà cứng đầu Chẳng nệ vắn dài chuyện nông sâu Lớn bé hẹp rộng đều vừa khít Chân tình dùng mãi cũng thâm nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2015 23:52:04 bởi Thương Hoàng >
Rắn Ngồi buồn chơi gió giỡn trăng Kể tên loài rắn trắc bằng lom khom Cạp Nia sàn gạo nấu cơm Hổ Mang khuân vác ơm đờm cực thân Đuôi Chuông rung gió vang ngân Cạp Nong, Choàm Quạp ẩn thân hại người Chà Vi, Ri Cóc biết bơi Hổ Mây bay bỗng lên trời cao xanh Hổ Ngựa, Hổ Chúa, Hổ Hành Liu Điu, Hổ Lửa, Mai Gầm, Lằn lưng Trâu Lỗ, Ráo mép thẳng thừng Lục Xanh, Lục Đỏ xin đừng mó tay Hổ Mèo, Hổ Bướm nọc đầy Hổ Trâu, Hổ Đất gang tầy mạng vong Hổ Chuối, Khô Mộc, Trăn, Trun Rắn Rồng, Bông Súng đì đùng vui tay Nghe tên xách dép chạy dài Mảng Xà mồng đỏ là loài hiểm nguy Ngồi buồn chẳng biết làm gì Viết vè về rắn ... tí ti giải sầu
Ai Ngoan Nhất Nhà Có ông cụ đến thăm nhà con gái Gọi cháu ngoại ra để ông cho quà Hỏi bọn trẻ ai người ngoan nhất nhà Ai là người biết nghe lời của mẹ Ai ngoan nhất ông thưởng túi hạt dẻ Cả bọn trẻ trố mắt rồi lắc đầu Dạ thưa ngoại, chúng cháu không ngoan đâu Túi hạt này ông phải thưởng cho bố Chưa bao giờ dám làm mẹ phẩn nộ Công việc nhà một tay bố liệu lo Trể một phút ăn đòn như trâu bò Thế cho nên bố là người ngoan nhất
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: