Trái Me Chua/Ngọt
Đố Con Gì Con gì đầu cổ đỏ lừ Giữa đêm bì bạch ngất ngư mổ mồng Khi thì ngổng cứng xù lông Khi thì rụt cổ nhấp mông đạp đều Khi thì giương cựa ra chiêu Khi thì phòng thủ mục tiêu trả đòn Đá cao đá thấp đá lòn Đá gà tiêu khiển lại còn thắng thua Những ai nắc nẻ cười đùa Bây giờ xấu hổ mình vừa nghĩ bây ....
Vua Chăn Lợn Hôm nay trẫm nghe long thể bất an Vì long sàn nệm hơi nằm cảm lạnh Vua không ngai đâu có người hầu cạnh Nên tự bò đi kiếm viên Motrin Trẫm một mình sa giá đi viễn chinh Giữa hai miền Austin và Dallas Con ngựa già hí vang trong gió cát Mười năm trời rong ruổi nghiệp mã ngưu Sáng lâm triều, trưa salad liên tu Tối lai rai canh củ, dăm trái chuối Sống thanh nhàn nên chẳng lo luồn cúi Yến tiệc xong rỉ rả xem phim tàu Trẫm kết nhứt là cái gã họ Bao Hiệu Thanh Thiên mặt đen như lọ nghẹ Rất oai phong không sợ phường ông kẹ Xử thiên tử phạm pháp như thứ dân Trẫm phấn chí việc nảy mực cầm cân Nên thăng đường xử thằng hai gà chết Là đằng ông nhưng mang tội mất nết Dám trêu ghẹo cung nữ xấu và già Nó giảo biện rằng họ là đàn bà Cũng một thời đóa hoa tươi hương sắc Qua năm tháng thì ai cũng già ngắc Sợ họ ế nên tế độ chúng sanh Nghe nó nói dù tội chứng rành rành Tình và lý biết xử sao cho trọn Nên phán quyết cho bị cáo tự chọn Tù chung thân với nguyên cáo nó dê Hoặc phải chịu cẩu đầu trãm cái mề Tước ngón nghề cho đi làm thái giám Thằng gà chết mặt mày như đưa đám Nó bằng lòng chịu chung thân lưu đày Đang uy vũ thì nghe vợ nhéo tai Trẫm giật mình đi sắt chuối trộn cám Nuôi cái lũ bầy tôi mùi hôi hám Chờ non tạ là trẫm sẽ xuất chuồng Vua gì mà sống cuộc sống thảm thương Hết heo qué, con khóc la khát sữa Chạy lo toan việc trong nhà ngoài cửa Đêm tối trời bị cung nữ hành hung
Hai gà chết cũng chính là cữu trùng
Là chính trẫm người kính nể nhưng không sợ vợ Sợ hoàng hậu cực dung nhan nham nhở Nên cam đành việc triều chánh trẫm lo
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2016 23:05:36 bởi Thương Hoàng >
Xin Được Làm Chó Quả đất này là tuy rất to lớn Nhưng không một chổ cho ta được dung thân Suy cho cùng thì mình cũng là nhân Là con người nhưng sống thua con cún Chó ho khan vợ sốt vó trong bụng Ta khạc ra máu không người hỏi thăm Nó có chăn ấm nệm êm để nằm Ta bơ vơ nơi đầu đường xó chợ Ta cưới về người đàn bà làm vợ Chó may mắn, có phước được nàng hầu Ngày ba bữa thịnh soạn hơn cao lâu Còn ta lăn vô bếp khui đồ hộp Ta kéo cày như trâu nên thân gầy teo tóp Để kiếm tiền nuôi vợ và thú cưng của nàng Nó được ẳm bồng cưng như cục vàng Ta co ro một mình trong xó tối Ta chán cái nhà tự hỏi: mình làm gì nên tội Thề dốc lòng quyết chí bỏ đi hoang Ta giận vợ và con cún lông vàng Nên ra đi với hai bàn tay trắng Đi lòng vòng giữa trời đang trưa nắng Túi rỗng tiền bụng đói kêu ro ro Cổ cháy khan nên tấp vô bến đò Vốc nước sông ráng cầm hơi giải khát Gã bảo vệ mặt dữ dằn hung ác Cấm thằng ta không được phép đến gần Vô gia cư thì cũng là nhân dân Chắc họ sợ kẻ cùng đường trộm vặt Rảo đôi chân nghe lòng buồn se sắt Ghé công viên tìm chổ trú qua đêm Nhưng ghế đá đông người chật như nêm Các tình nhân mãi mê chuyện âu yếm Nhìn bải cỏ bị con buôn lấn chiếm Thôi thì đành vất vưởng qua phố phường Ngủ vĩa hè sợ cảm lạnh nhiễm sương Nên cùng đường phải quay về nhà cũ Ta ngồi đó bên mái hiên ủ rũ Cả thành phố không một chỗ dung thân Thượng đế ơi còn gì là công bằng Sao con người sống thua loài cầm thú Ông trời phán: Kiếp trước mi là chủ Tham nhậu nhẹt ăn thịt chó lu bù Nên kiếp này phải sống như ở tù Thua con chó ... có gì là xấu hổ Ta bây giờ cũng đâu còn có chỗ Vì bà trời giống như vợ nhà ngươi Cưng con chó còn hơn cả ông trời Kiếp lai sinh, xin được làm con chó
Người Máy vs. Đàn Ông Khi thế giới này tràn ngập người máy Vợ không cần đàn ông chồng thành kẻ dư thừa Khi đi đâu có người máy đón đưa Nhà hư dột người máy sẽ sửa chữa Người máy mà: rất giỏi việc củi lửa Đến nấu cơm, rửa chén, và giặt đồ Hát ru con xập xình stero Vụ đấm lưng thì nó là số dzách Luôn chỉnh chu không bao giờ hôi nách Nhớ ngày lễ và sinh nhật các bà Được lập trình có remote từ xa Bấm vài nút là nó làm khối việc Nhưng đêm về các bà thấy hơi tiếc Vì người máy nên chẳng có cái kia Mà cái kia thì chỉ như cái chìa Cái chìa khóa mở ổ khóa hạnh phúc Nên các ông đừng vội vàng căm tức Vì sau cùng đàn bà cần đàn ông Họ nhõng nhẽo và thích được ẳm bồng Chỉ có chồng mới làm được việc đó Thế cho hay ta chẳng phải đồ bỏ
Bệnh Gì Bỗng dưng "ấy" lại đen thui Cô ba khăn áo lui cui tìm thầy Thầy thuốc này quả mát tay Qua loa thầy phán thế này là xong: Về nhà lấy cục xà phòng Rửa sạch cái mông trắng ngay tức thì Ngày sau phải nhớ khi "đi" Nhớ chùi giấy sạch, vứt đi bao bì Những bao dùng đựng than chì Nó làm đen "ấy" chẳng gì phải lo
Mùng Tám Tháng Ba Ai bài mùng tám tháng ba Đàn ông làm việc đàn bà ngồi chơi Cơm dưng hầu nước mời xơi Đấm lưng giặt ủi rụng rời tay chân Ngày thì quần quật tấm thân Đêm về còn bị kéo cần câu tôm Kéo từ chạng vạng đầu hôm Tôm hùm tôm sú lom khom giật hoài Ngày mai mùng chín biết tay Đây nằm nhũng nhẽo cả ngày cho xem
Mùng 8 Tháng 3 Hôm nay mùng tám táng ba Chị em phụ nữ nhận hoa ngập nhà Ngày mai mùng chín tháng ba Chị em, phụ nữ xin toa mua liền Thuốc "khẩn" cần đến vài viên Cần dầu xoa bóp vùng miền da thâm Da thâm thì chắc do bầm Mà bầm thì chắc bị đâm hơi nhiều Tháng ba mùng tám tình yêu Chị em phụ nữ nhận nhiều hoa tai
Ngày Tám Tháng Ba Mắc Toi Ta chán ghét ngày tám tháng ba Ta chán ghét những chị đàn bà nông nổi Ta có làm chi nên tội Họ đem ta ra bán giữa chợ đời Họ rao hàng như các chị bán cá tươi Dăm ba người ồn ào một con phố Họ sờ nắn, trả giá Như bầy ông vỡ tổ Mặc ta ngồi trong rọ với tấm thân lõa lồ Mặt chị nào cũng dầy phấn sáp thô Môi đỏ choét như dưa lê vừa cắt Chuyện nhà mình đang rối rắm bế tắc Chuyện nhà người bàn tán như tôm tươi Suy cho cùng ai cũng là con người Mà làm người thì ai không đắc tội Ta nhiều lần suy tư rồi tự hỏi Họ bán ta đắp đổi được mấy hào Nhà có xập thì cũng ráng giữ bờ rào Hành hạ nhau chi những lời cay nghiệt Tám tháng ba cả đời ta hối tiếc Quên bó hoa đau khổ đến tột cùng Trên Facebook hoa chia sẻ tặng chung Nhà hết gạo cũng đua đòi tặng vợ Hoa hồng đỏ giá mắc đến hết cở Chưng ba ngày vứt sọt rác chỗng chơ Sao không tặng lon sữa cho con thơ Cân gạo buổi chiều cho ấm bếp Chỉ một ngày mà ta muốn chết khiếp Nếu một năm ba trăm sáu lăm ngày tám tháng ba ... Các bà không cần kêu nhị tỳ ... ta sẽ tự chôn ta Cũng chỉ vì lỡ quên mua một bó hoa Mà ta hôm nay phải ngồi giữa chợ Chắc họ mua ta về làm tôi tớ Để chị đàn bà có tiền mua hoa tự tặng mình Có hoa chị vui không? hoa có xinh?
Thế Giới Nghịch Đảo Tại sao lại gọi đàn bà Trong khi họ lại rất là đàn ông Họ giỏi hơn các ông chồng Cái việc ăn nhậu ngồi không cả ngày Họ cũng thành thạo bạc bài Hút sách trai gái lai rai chuyện thường Có động dành cho quý nương Có sàn nhảy nhót các nường mua vui Suy đi nghĩ tới nghĩ lui Đàn bà chỉ thiếu dùi cui lòng thòng Tại sao lại gọi đàn ông Trong khi họ phải bế bồng chăm con Quanh năm bếp núc mỏi mòn Giặt đồ chẻ củi héo hon thân gầy Ngày thân trâu ngựa kéo cày Đêm còn hầu hạ bóp tay bóp mình Cũng vì cái nợ ba sinh Cả đời cam chịu khối tình kiếp nao Chẳng phải môi đỏ má đào Đàn ông thừa thải cây sào một gang Thế giới anh biến thành nàng Còn nàng chuyển giới ngang hàng quý ông Phái yếu môi đỏ má hồng Ngày nay cưới vợ làm chồng các cô Phái mạnh mặt nám da thô Ngày nay làm vợ, làm bồ mấy anh Thế giới nghịch đảo xạch xành Sợ nhầm "đồng loại" thôi đành đi tu
Đời! Cuộc sống bây giờ như nhà xí Hôi hám dơ bẩn, ai cũng vào Bước vào đang lúc bụng đau Bước ra khoan khoái, ai sau mặc đời! Thơ tôi tưng tửng viết mà chơi Ai khen ai chê thì cũng mặc Gặp thời mạt pháp thật-giả-thật Lắm kẻ đạo đức hay ra vào
Chó Mực Đi Kiện Có một ngày chó mực xuống âm ty Lệ sầu bi vắn dài xin cầu cứu Rằng một đời nó trung thành với chủ Phút sau cùng gặp bợm nhậu mệnh chung Diêm Vương nghe hai tai ngài lùng bùng Hỏi con mực rằng ở trên dương thế Thịt động vật nhiều vô số kể Heo bò gà tôm cá ... sao chẳng ăn Ngài truyền mực phải kể lại ngọn ngành Sao người đời mê ăn món thịt chó Mực đang khóc, gạt lệ xin kể rõ Từng chi tiết làm thịt cầy ra sao Thưa Diêm Vương: họ thèm nhậu bất kể giờ giấc nào Mấy ma men lôi thần ra chọc tiết Đem cạo lông thui lửa rơm vàng nghiếc Mùi thơm phức họ sắt nhỏ chặt to Nào dừa khô, xả, lá cách, lá mơ, đậu phộng rang trên lò Hành phi, ngũ vị hương, tiêu, hành, tỏi, ớt Nào rựa mận, dồi trường, hầm mụt măng, nướng, kho, xào kể không ngớt Thêm tiết canh, lòng chưng trứng vịt muối thơm lừng Diêm vương nuốt nước bọt kêu mực ngừng Quát hắc bạch vô thường lôi nó ra mần thịt Ngài phán ngưu đầu mã diện ra chợ đong vài lít Đế Gò Đen đem về nhấm thịt cầy Mực ngửa mặt tru thấu tận trời mây Thịt ta sao ngon lạ kỳ Diêm Vương cũng khoái huống chi người thường Gục đầu giữa điện thảm thương Mực sủa vài tiếng đoạn trường cờ tây Hắc cẩu bổ tỳ lai rai Bổ tâm huỳnh cẩu ve chai khề khà Kiếp sau ráng làm người ta Không làm con chó giữ nhà thiệt thân
Ư Thung Sáng điểm tâm tô phở Bánh trắng ngậm formol Lát thịt bò thơm giòn Lợn xề người hô biến Giá đổ mập xiểng liểng Hút hoá chất cả đêm Mì chính giả nêm thêm Nước lèo không có xương toàn cốt phở Ngò quế oằn mình sợ Thuốc tăng trọng đêm qua Tẩm màu xanh mượt mà Mùi vị thơm nghi ngút Ly cà phê nâu đục Một giọt đắng miên man Chợ Kim Biên đầy hàng Mua bi nhiêu cũng có Trái cây chín ửng đỏ Giú hoá chất sáng nay Tươi rói quầy trưng bày Tặc lưỡi mình trán miệng Trưa cơm tấm hạt nhuyễn Gạo cao su đầy nồi Trứng gà nhựa, thịt ôi Bì thối nhuộm trắng toát Uống thêm ly nước mát Bột hóa chất tẩm màu Hạt nhựa làm trân châu Khen thay mấy chú chệt Chiều lai rai rượu nếp Cồn và nước đây mà Cơm chiều xong thành ma Ung thư bác sĩ phán
Nhảm Hôm nay chẳng biết viết gì Loay hoay cắm cúi viết gì gì đây Hôm nay mình viết gì đây Loay hoay cắm cúi gì đây viết gì Viết gì chẳng biết viết gì Còn bạn bạn đọc cái gì nơi đây
Đám Đ...! Người ta nói đám cưới là đám đ ... đờ đờ am đam sắc ... đám gì đây? đám gì cho trong sáng thơ ngây Ừ thì ... đám ... đám đàn đúm liên hoan vậy Là đàn ông đúm đàn bà đưa đẩy Một năm mười hai tháng Ba trăm sáu lăm ngày Chỉ một ngày thất tiết cả hai Mà ... vợ chồng cả đời sung sướng
Chúc Con Sinh nhật con gái Tía chẳng có quà Cũng chẳng có hoa Chỉ có giấy bút Mượn đôi dòng mực Chúc con gái ngoan Như hoa cúc vàng Luôn luôn rực rở Lớn rồi đừng sợ Kiếm bồ đi con Tía già mỏi mòn Chờ mong bồng cháu Nhớ lựa cao ráo Tránh mấy thèng lùn Và những thèng khùng Nó quánh con chết Con nhớ giữ nết Không được bạc bài Cặp kè hút sách Bỏ nhà theo trai Lời khuyên quá dài Tía đây đi ngủ Tiền bạc trong tủ Đừng đụng nghe chưa Có dặn cũng thừa Con ngoan hạng nhất Hôm nay sinh nhật Chúc con thật vui
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: