Trái Me Chua/Ngọt
Sao Em Nỡ Vô Tình Với Anh! Này cô bé tóc bím lớp A2 Đôi mắt nai hoa cúc vàng rực rỡ Dù ngày xưa đôi ta không duyên nợ Nhưng bây giờ em làm vợ người ta Anh đau lòng nên về yêu thương Hoa Lan Cúc Trúc Phượng Hồng Na Thúy Giao Diễm Chinh Loan Yến Thùy Thủy Nga Nguyệt Huế Lịch Ngọc Hoài Hương Anh si tình ôm mối hận tha phương Nên yêu thêm Mỹ Mễ Anh Ấn Độ Tàu Phi Mã Thái xếp hàng dài cuối phố Sao yêu hoài ... vẫn không thể yêu em Chắc tại vì đôi mắt em đầy ghèn Tính con trai ưa khỉ khọt lí lắc Em còn nhớ cái lần mình rượt bắt Em rách quần ... anh hết dám yêu em Trăm năm nữa, ngàn năm nữa trôi êm Hai đứa mình mãi như hai thằng bạn Có yêu đâu mà ghen tuông vỡ rạn Tình nghĩa nồng thắm thiết đến thiên thu "trết mày trưa tro mày trừa" .... kakakaka!
Chung Tình San Sớt Nợ anh bao giờ cưng mới trả Cho anh xin lại chiếc quần đùi Anh cho cưng mượn lòng không vui Cưng không giặt ... lông beng lác .... chết chắc Chỉ một chiếc quần hai đứa mặc Khi anh ra đường cưng ở nhà Vắng cưng anh chẳng dám đi xa Lẩn quẩn lanh quanh choàng bao bố Hai đứa mặc chung thấy ngồ ngộ Tình nồng thắm thiết một chiếc quần Hôm nay chợt lòng thấy bâng khuâng Mình chia tay rồi ... trả anh để về cua em khác kakakaka
Hoa Mơ Nụ hoa hồng vừa hé Thơm nồng cả đôi tim Môi mềm mắt lim dim ... Chết cha ... miệng quên xúc Thơm ngát tình hoa cúc Rực rở hương hoa hồng Nhợt nhạt như hoa vông Sáng nay hoa thịt chó
Thở Mo Con thỏ rặn ì ì Chắc cũng sắp ra thi Không thi thì thứ gì Viên tròn như thuốc tể Con thỏ tay khệ nệ Khuâng giấy bút mực nghiêng Hí hoáy học ngồi thiền Rặn thơ rơi lễ mễ
Thu Cuối Cúi xuống đông mưa Ngước lên thu gió Thu cúc đo đỏ Thu mơ tuôn dòng Chiều tím thu mông Thu công bãng lãng Thu moa chạng vạng Thu mọc thu mương
Quởn Hôm nay rảnh rỗi thảnh thơi Muốn tìm người để cắn chơi giải sầu Tìm hoài chẳng biết tìm đâu Cái hàm răng giả bạn trầu trả chưa Cô trâu nằm cổ dạ thưa Trầu còn đương ngoáy nên chưa trả chàng Nghe qua nghĩ tội cho nàng Răng cỏ hai hàng lỏng lẻo đong đưa Bã trầu rơi rụng như mưa Bao nhiêu bụi đỏ cho vừa nồng cay Cô trâu nằm hỡi có hay Anh già ngứa nứu cắn ai bây chừ
Đố Biết??? Buồn buồn cắt quất thổi chơi Anh đè em nó giữa trời sờ ti Tay vặn cái núm đen sì Nghiêng vòi bơm chất lỏng gì mùi hăng Khom lưng cong đít giật phăng Em run bật bằn nhả khói phun tơ Miệng rên phành phạch ngẩn ngơ Vòng vòng anh đẩy cắt tơ quanh vườn Hai mép mướt rượt ngậm sương Vai ghì anh quất khe mương xanh rì Cỏ bay phủ mái xuân thì Kề ống anh thổi vu vi nắng chiều Cắt cỏ quất cỏ đìu hiu Thổi cỏ ít nhiều đựng một túi thơ
Mời Đùi! Sự đời không chỉ thơm tho Có khi hột mít lùi tro oan tình Chia nhau cộng hưởng ta-mình Vừa cười vừa bịt rung rinh căn phòng Dẫu sao thì cũng vợ chồng Em tha anh thứ thấm nồng gối chăn Trăm năm tình nghĩa vĩnh hằng Yêu đương một khắc chung thân trọn đời
Trẫm Nhớ Ái Khanh Hôm nay trẫm buồn như con cá chết Nẻo tâm hồn đứt đoạn mấy nhánh sông Ái khanh ơi trẫm nhớ em ngập lòng Bỏ ngai vàng theo em đi trồng sắn Em dệt vải còn anh thì săn bắn Mình hái lượm những hạt giống tình yêu Bầy con thơ giống em đẹp mỹ miều Đừng giống anh tánh ba gai lí lắc Gom sao trời làm mành sáo giăng mắc Thắp đèn trăng dạ yến chỉ đôi ta Trà ướp sen thay mỹ tửu chung ngà Đêm hoa đăng tô hồng đôi má thắm Dẹp tấu chương trẫm say mê ngồi ngắm Một tuyệt tác chờ hạ bút châu phê Nhấp giao bôi cho ngọc sánh duyên thề Sóng đam mê dìu nhau vào lối mộng Tình chúng mình ngàn năm còn vang vọng Không rời nhau như là bóng với hình Khanh - ái hậu suốt đời trẫm tôn vinh Trẫm yêu em muôn kiếp không thay đổi Bé yêu ơi xin cưng đừng nóng vội Anh chỉ mơ làm vua một phút thôi Một phút thôi mà diễm tuyệt cả đời Để quân vương yêu hoàng hậu tuyệt thế
Thi Sì Bàng Giúi chính hiệu nhà thơ Thoang Hường thì cũng lơ mơ gieo vần Dạo chơi giữa chốn hồng trần Điên điên tỉnh tỉnh trẫm mần thơ vui
Hành Quân Đêm qua trẫm ngủ nằm mơ Thấy mình phát cờ xua cuộc viễn chinh Long xa ngự giá tinh binh Cung tên đao kiếm vạn nghìn quân reo Kéo xe dẫn pháo trèo leo Lên đồi hồng thảo cheo leo thở dồn Chiến sự đủng đỉnh suối mòn Cỏ lau ngả rạp trăng tròn ngả nghiêng Thần dân ai cũng lên tiên Hoàng thượng thì cũng liên miên lên trời Giữa chừng tỉnh giấc chơi vơi Mới hay nằm mộng nửa đời đang say
Tình Yêu Mì Gói Mì gói ơi ta thương mi lắm lắm Tình mộc mạc nhưng đậm đà sắc hương Mi thương ta không ngại đêm trường Ta có mi ấm cật lòng phế thận Thơ ta bán nhưng không người mua nhận Tiền đong gạo biết tìm mô bây chừ Tiền điện nước nợ đòi .... né, ậm ừ Chỉ còn ngươi không bỏ ta hoạn nạn Khi ta đói chỉ có em bầu bạn Mái tóc vàng xoắn tít mắt xanh lơ Ta ngắm em ... em mì gói kia ơi Hứa với anh đừng rời xa cưng nhé
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2016 22:40:30 bởi Thương Hoàng >
Trẫu Tre Đừng, đừng gọi anh bằng chú Râu mới vừa nhú tuổi bốn lăm Cái tuổi hoa thích ăn no rồi nằm Hay la cà hàng rong nhà mấy chị Chồi non lún phún nên còn liếng khỉ Thích trêu ghẹo các cô vừa góa chồng Tắm sạch sẽ đầu ưa xịt nước bông Chải bảy ba thoa gel trơn láng coóng Tai nghểnh ngãng nhưng rất hay nghe ngóng Chuyện tầm phào nơi quán phở hàng cơm Chê đồ nhà dai nhách như nhai rơm Mê của lạ như dê xồm mê so đủa Vì mới lớn ham chơi hay bỏ bữa Nên đồ nhà nổi lửa cạo trụi râu Tuy ê hàm nhưng rồi có sao đâu Mấy em coi ... anh vẫn còn trâu trẻ
Câu Chuyện Chiếc Bình Ngày tân hôn vợ đem ra chiếc bình Nàng nhỏ nhẹ nói mỗi khi em khóc Vợ sẽ đổ vào bình một ly nước của sự chịu đựng khổ nhọc Khi đầy Em hết chịu nổi sẽ ra đi Ba năm trôi qua mà nước chỉ vài ly Anh chồng đáng yêu quyết định táo bạo Chờ khi vợ vắng nhà lén đổ vào thêm vào nước mưa ...trời giông bão Vì bất thình lình vợ về bắt gặp nên có câu chuyện chiếc bình Anh chồng tội nghiệp kia bao lần muốn quyên sinh Chỉ vài ly nước mà không còn răng cỏ Gãy mấy xương sườn là chuyện nhỏ Hậu quả là nàng hành hạ mỗi đêm không tiếc thương phải nhớ đời
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2016 02:56:45 bởi Thương Hoàng >
Chuyện Cái Bánh Và Cái Răng Hai ông bạn già gặp nhau Một ông vừa mất cầu thủ hàng tiền đạo Nói năng thều thào nhễu nhão Ông cho hay vì ăn bánh trung thu Vợ thương, lên mạng học rồi quậy bột trắng như sương mù Nướng cho ông một cái bánh Nhìn đen sỉ đen sì cứng hơn nước đá lạnh Âu yếm bảo chồng .... mời anh dùng bánh trung thu Ông bạn kia nghe qua cũng gật gù Bánh cứng thì ông có quyền từ chối Gãy một cái răng vì nông nỗi Yêu cho lắm giờ ăn nói khó khăn Ông bạn già cười thỏa mãn thưa rằng Vì nghe lời chỉ thiếu một tiền đạo Nếu có gan chống lại nhà lảnh đạo Cãi với nàng là mất cả đội banh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2016 02:58:01 bởi Thương Hoàng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: