Trái Me Chua/Ngọt
Nhát Kiếm Vô Tình Ôi cỏ tu ơi ta thương mi lắm Mới ngày nào hạng mã dầy công Sáng nào cũng ngẩng cổ xù lông Gáy ó o làm kim chon mít ướt Khóc sướt mướt Ngày hôm nay mi đi trước một bước Bỏ lại ta bơ vơ trên cõi đời Ôi chỉ vì một phút ham chơi Người ta lia đao mi hồn lìa khỏi xác Đàn bà chi mà độc ác Hết ôm ấp rồi đè đầu cưỡi cổ mấy phen Từ sáng sớm đến tối đen Chẳng tiếc thương mi nhũn thân cạn sức ói mửa Thậm chí khi bụng mang dạ chửa Cũng cưỡi ngựa ra chiến trường xông pha Mi giờ đã là bóng quế hồn ma Hãy hiện về ịn cho nó chết! Cuộc đời ta kể như chấm hết Nằm ca bài ca con cá thành con khô Mi rũ xác đáy hoang mồ Ta rã bành tô nuốt hận Đã lai kinh mấy bận Nhưng lận đận đường công danh Mộng không thành Khỏi tịnh thân Cưỡi vân hầu nộp bài thi cửa khác Làm đại nội tổng quản quyền uy đắng chát Kề cận cung nữ hoàng phi Ngắm thì ngắm chứ có mần được chi chi Thôi thì làm cái lại từ đó
Ông Già Cà Chớn Mỗi khi hoa đào nở Lại thấy mình thêm già Nhăn nheo như quả ớt Tím tái đôi quả cà Bao nhiêu mùa mưa nắng Mê khói lửa chiến chinh Lên ngựa xung trận mạc Xuống giường luyện đao binh Nhưng mỗi năm mỗi yếu Quân giặc giờ nơi đâu Hai chân đứng không vững Cung tên cong âu sầu Ta vẫn còn nằm đó Dòng sông vắng con đò Trăng vàng treo trước ngõ Tre trúc buồn co ro Năm nay đào lại nở Giường vắng bóng người xưa Chiến trận muôn năm cũ Chim chóc bay về đâu
Chào Thua Nữ đại gia Thái tuyển chồng Thằng hai cà thọt nóng lòng muốn đi Ngặc vì thước tấc khó bì Đầu đuôi thước mốt lấy gì cơi cao Tuy không thước tám cây sào Nhưng bảy lăm ký bí đao béo tròn Sáu múi gộp một hổng thon Mỡ dầy mát mẻ sồn sồn năm hai Hai lăm năm hai cũng trai Lộn xuôi lộn ngược thử tài same same Hai tám trận mạc chìu em Coi mòi khó nuốt con truym kêu trời Thế nên có chuyện ở đời Người mong kẻ ước cuộc chơi bạc tiền Tham lam lắm kẻ đảo điền Thằng hai ngồi thiền một cột cười ruôi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2017 02:27:57 bởi Thương Hoàng >
Lạ Lắm Quê hương mình còn lắm chuyện lạ kỳ Thì huống chi chị lao công bị trù dập Một thằng lái xe thất học Nó cần cù tại chức lên viện phó như thường Một ả rang thính thả lấy hương Cũng đường đường chờ lên phó giám đốc sở Một nhúm lông rao bán giữa chợ Khối gã gán nợ mua để dành Có thị chiễm chệ sở tư pháp lừng danh Giở thói côn đồ thuổng nhành hoa Đà Lạt Còn ả xướng ngôn viên đài truyền hình cũng chẳng khác Ăn cắp ở trời tây về vượt cấp ào ào Chuyện quê nhà giờ chẳng biết nói sao Hỏi có vị quan nào là có học Bằng cấp đầy người nhưng mù chữ không biết đọc Hạ bút châu phê ngài ký bừa Mình người lương thiện nhìn đám ngố khó ưa Thời mạt pháp bầy khỉ tô mặt lên hát bội Trưởng giả học làm sang gia nhập hội Chúng kẹt đuôi ở ngưỡng cửa học làm người Quê hương mình chỉ còn có vậy thôi Có anh, em, và dĩa tàu hũ trắng Những ly beer đen đắng cay thầm lặng Trách ông trời có mắt mà như không Thôi, dô cái cho mát lòng đi anh!
Tự Thán Ta sinh ra gặp phải thời nhiễu nhương Phố xá đầy rẫy người không bình thường Họ khoác lên chiếc áo "Điên" để sống Để che đậy những việc làm bất lương Điên phải có hội đồng y khoa giám định Không Biên Hòa cũng Chợ Quán làm tin Điên mà biết mua bằng cấp cầu vinh Thì chỉ có trong thời mạt pháp Dầu sôi lửa bỏng không ai hay chỉ bàn con chó ngáp Tư cách mình như con mắm ốp ba năm Nhưng hay luận bàn thiên hạ thăng trầm Bằng mớ kiến thức nửa mùa thơm đất sét Ôi ngán thay cái lòng tham ganh ghét Nước lã cũng biến thành nọc rắn hại người Sống lẫn lộn giữa bầy đười ươi Ráng giữ mình cũng khó mà tâm tịnh Thôi khâm tuân mệnh phần trời an định Gác bút nghiên về đuổi vịt chăn gà Nó mổ thóc nhưng chẳng cắn ta Loài nghiệt xúc có khi hơn phường lòi tói
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2017 22:08:13 bởi Thương Hoàng >
Thê Ớ Có những bài thơ anh làm không bán Chỉ riêng dành tặng người yêu Người yêu chưa có thơ ế nhiều Cái làng mình sắp ngộp mùi cóc chết
Bán Than Quê mình rộn rịp giờ đây Gái tơ thịt cầy nấm mọc sau mưa Đoán đầu kinh tế vụ mùa Ông về tích trử áo mưa bán dần Xã hội cũng lắm phong vân Mấy chuyện văn bằng đổi chác như rươi Bằng thật mua bằng tiền tươi Ông về buôn giấy bán người mua quan Xe ôm chổi đót đầy làng Vi la biệt phủ mọc hoang núi rừng Chăn nuôi lợn tộc tương vừng Ông về buôn cám chào mừng ông to Báo chí đăng tin củi lò Hợp đồng bạc tỷ đốt tro ăn nằm Cái lò cáo bị chơi khăm Khúc củi cười thầm ngậm phải cục xương Ông về vác chiếu lên phường Ngồi buôn giấy mực tìm đường mua ô Báo chí đăng tin vịt cồ Ông đây thì cũng tồ tồ viết chơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2017 05:37:41 bởi Thương Hoàng >
Chuyện Loài Lục Súc Con trâu uống nước dưới ngòi Nó kêu nghé ngọ học đòi làm sang Tơ đồng rung phím tình tang Nó nghe dí thá mơ màng quẩy đuôi Dù rằng đi ngược về xuôi Dù mua vàng sáu bạc mười công danh Ra đường gặp đám cỏ xanh Con trâu nghé ngọ gặm nhanh cười khì Lục súc ngày nay lạ kỳ Học giả giả học đi thi như người Kiến thức bằng đống ... tươi Ngại đem bón cỏ sợ đời khinh khi
Trư Vương Chuyển Thế Mỗi năm có một ngày đặc biệt Trư gia gia xổng chuồng một lần Tìm cao gia trang ngắm bạch vân Ngậm chiếc bồ cào chín răng ứa hận Giận con khỉ đột mấy bận Ta càng uất nghẹn gã ăn tàu hũ Đường Tăng Khống chế ta bằng vòng kim cô đa năng Duyên tình lận đận Thế gian ai cũng làm chuyện con heo mình ta cam nhịn Cám treo đầu chuồng ngồi ngó chơi Cao tiểu thơ là hoa nên có thì thời Chờ héo úa cho không nhận Đường đi tây trúc đầy ma quỷ hang động Bao nhiêu yêu nữ bị gã họ tôn lông lá đập chết tươi Trư gia gia đây chỉ biết ngậm cười Hết đàn bà chắc phen này thành lại cái Thấy thôn nữ chỉ đứng thèm rỏ dãi Ôm bình bát xin cơm chay dâng thầy Sợ Ngộ Không hèo thước bảng dập thây Bụng cồn cào hổng dám xực lén Vốn Ngộ Năng thích phàm tục ưa lén phén Cốt thiên bồng giấy rách giữ lấy lề Nuốt nước lã kiềm nén đam mê Chờ đêm trăng ngắm chị hằng thương dĩ vãng Mỗi năm một ngày ta lạng quạng Nhưng chẳng trêu hoa ghẹo gái làng Ngồi nhớ chuyện cũ cao gia trang Tiểu thơ đó bây giờ chắc già háp Thôi khuya rồi gia gia đi ngáp Không đèn cầy cũng trọn một ngày Chén chưa nâng hồn đã say say Sinh với nhật hoài già phát ngán
Chuyện Nói Ngọng Làng tôi có vợ chồng son Họ vừa mới cưới chẳn chòn vài hôm Cô vợ đẹp dáng eo thon Chỉ tội nói ngọng bà con phì cười Mẹ chồng nghễnh ngãng lâu rồi Câu chuyện khó nói kể đời làm sui ... Đêm khuya khúc khích đùa vui Chồng sờ tai vợ ... mình ui ... lỗ gì Vợ ngọng ỏng ẹo lâm ly Trả lời e thẹn thưa thì "Giỗ Ai" Mẹ chồng phòng kế thở dài Giỗ cha chồng nó ... giỗ ai bây giờ Con dâu non dạ dại khờ Giỗ cha chồng nó ... mù mờ giỗ ai .... Anh chồng tiếp tục ra tay Hỏi nàng vậy chứ cái này lỗ chi Cô vợ rúc rích cười khì Chàng ơi "Giỗ Ít" cớ chi hỏi hoài Mẹ chồng cáu gắt thở dài Giỗ cha chồng nó chớ ai tiếc tiền Giỗ ít sao cúng tổ tiên Con dâu còn trẻ ... nhưng hiền bỏ qua ... Tay chồng tiếp tục đi xa Rà qua rờ lại hỏi là lỗ chi Cô vộ đỏ mặt nói kỳ "Giỗ Dồn" chớ hỏi mẹ thì nằm bên Mẹ chồng nghễnh ngãng tức lên Chạy sang dộng cửa thênh thênh la rầy Ngày mai giỗ cha chồng mày Cớ sao hà tiện tụi bây giỗ dồn Chồng mày con cháu độc tôn Giỗ dồn giỗ ít xóm thôn chê cười ... Sang năm mẹ chồng vui tươi Giỗ dồn giỗ ít ra đời thằng cu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2017 04:42:18 bởi Thương Hoàng >
Thẫm Mỹ Viện Cha bảo thằng con xích ki-nô lại Con hỏi cha: sắp có khách phương xa? Ki-nô hiền không cắn càn đâu cha! Ậy, đâu có khách ... mẹ mầy đi thẫm mỹ viện sắp về
Bà Vợ Điêu Ngoa Ông chồng đi làm về Thấy vợ mình trên giường Tò te ông hàng xóm Rút súng ... chầu diêm vương Bà vợ ngồi thút thít Mình nóng tính quá đi Gặp ai cũng nả đạn Xóm chết hết còn gì Ông sẽ bắn hết bạn Ông sẽ sống cô đơn Tất cả mọi nguồn cơn "Súng ông ... hư ... hết đạn"!
Tình Yêu Ai Cũng Giống Ai Ta vốn dòng dõi họ nguyễn Không ngai vàng chẳng dám xưng vương Ngày rong ruổi trên đường Đêm lấy vạc cỏ thay long sàn hưởng lạc Bầy dế mèn ca vang trên chánh điện Nhìn chị hằng dâng mỹ tửu ngàn năm Đàn cò trắng dạo mấy khúc nhạc trầm Hoàng thượng uy nghi nhưng rỗng túi Kho bạc ta chất đầy thơ hờn tủi Thỏi bằng trắc long lanh mọc lên đời Làm vua thì mặc sức dạo chơi Quên tháng ngày rụng rơi ngọc tỷ Giữa ba ngàn mấy trăm giai lệ kiều mỹ Trẫm sủng ái mình hoàng hậu thôi Lệnh truyền nàng kề cận muôn đời Vi khán chỉ trẫm hun xệ má Không vương quốc thành quách chi cả Vì đôi tim chia biên giới bao giờ Dù minh chúa cũng có lúc dại khờ Trẫm đàn ông phải mê phụ nữ đẹp Trăng đêm nay tròn vành nhưng e ấp Ái hậu mau lên long sàn cùng phê duyệt tấu chương Ôi khuôn ngà nét ngọc cứ thơm hương Đàn bà nào cũng đẹp trong mắt gã si tình như trẫm Nếu vì yêu ái khanh gây nên tội Trẫm tự truất phế mình giữ tình yêu Vương quốc nào cũng thay đổi vương triều Duy chỉ trái tim anh yêu cưng là bất biến
Bấp Cằng Các Rỏ Nước ta lắm học giả lạ thay Bằng đôi ba cái chuyên tu tại chức Kẻ bất tài vô đức Khoe học thức hơn người Tờ giấy lộn để mà chơi Để ngồi xơi nước trong công sở Chẳng mai gặp trắc trở Mang ô dù ra nẹt khì khì Từ ả đi ăn bún sân si Đến ông già hết đát thịnh nộ Thân công bộc hùng hổ giữa phố Những con bọ chét dựa hơi lên đời Chuyện lạ kể nghe chơi Từ xe ôm chổi đót chăn nuôi lợn Làm thối móng tay lên nhà lớn Biệt phủ như nấm mọc giữa trời Thời mạt pháp bằng cấp để mà chơi Để ngồi bơm xe vá ép Để đi trộn hồ nắng cháy khét Đa kim ngân mua được cả ông trời
Chuyện Tức Cười Đêm khuya gió mát lúa đồng Nhà kia rục rịt vợ chồng cười vui Sông dài nước lớn ghe xuôi Ngờ đâu cô vợ chặn đòi tiền nông Chìa ra cái phiếu trăm đồng Nộp rồi qua BOT thỏa lòng mây mưa Ông chồng chẳng phải tay vừa Tiền chợ đóng đủ hỏi đưa tiền gì Bà vợ khúc khích cười khì Vừa nâng cặp bưởi nối mi xâm mày Lệ phí còn thu dài dài Khi nào đủ vốn đi vay dẹp liền Ông chồng rũ rượi nằm yên Đồn với chả bốt vô duyên đêm trường Xin thưa cùng với phố phường Rằng đi lối cũ bình thường mọi khi Đào tiên dẫu có ngon gì Không ăn mà trả lạ kỳ xưa nay Đâu ai bắt trói hai tay Không biết sờ nắn trách ai bây giờ Nhà bank gõ cửa đợi chờ Đòi siết cặp bưởi mộng mơ trừ tiền Lông mi cong vót mới nguyên Chân mày lá liễu khóe duyên hai đồng Không xài là quyền của ông Dù vô thị trấn đường vòng không qua Hai bịch nước muối kiêu sa Chẳng được xơ múi rườm rà khó ưa Trước giờ cứ mỗi vụ mùa Lá đa thì nện con cua quảnh càng Nghĩ lui nghĩ tới rộn ràng Ông lấy tiền lẻ trăm ngàn giữa đêm Đếm lui đếm tới lim dim Đếm qua đếm lại đếm thêm đếm hoài Bà vợ xịt khói lỗ tai Mắng chồng tát nước cấm xài tiền xu Ông chồng chấc phát lù đù Hỏi rằng nhà nước cấm xu bao giờ Cãi nhau chí chóe vật vờ Căn nhà sắp xập chuyện rờ hay không Phá nát giấc ngủ cha chồng Ổng thức đòi phạt đứa lồng lộn la Bà vợ đuối thế giảng hòa Muốn hạ phí BOT xe qua thông thường Ông chồng cứng cổ ngạnh ương Quyết dùng tiền lẻ lót đường xe qua Lại cãi đến tai cha già Bực mình ổng phạt đàn bà găng tơ Mỗi kí lô mét chồng chờ Là mở cửa BOT chồng rờ đèn pha Thị trấn mặc sức lái qua Chân nện miễn phí nhấn ga đều đều Xe qua đồi gió hiu hiu Xe về thung lũng dập dìu ngày vui Hỏi ông già gân lui cui Tía đổi tiền lẻ cho tui làm gì Ông già móm mém cười khì Phải dẹp cái BOT vợ mày mới yên Không thôi má mày làm phiền Bắt chước lập BOT tao điên có ngày Quanh co dằn xóc vịn tay Xe thời bao cấp lai rai "giẩu sài" BOT giờ mọc mãi mọc hoài Dọc chiều non nước đẻ sai sòn sòn Bốn mươi con số chẳn tròn Vợ ngồi thu phí hao mòn cây chông
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: