Trái Me Chua/Ngọt
Hạt Mít Oan Tình Sáng ăn hạt mít thơm tho Lái xe chẳng dám giở giò hé nghiêng Kìm nén sương khói ưu phiền Sợ hương lan tỏa khắp miền thôn quê Càng cầm càng thấy nặng nề Than ôi cái hạt đê mê lòng người Thôi đành nở nụ cười tươi Vỗ vai thằng bạn .... mười mươi phải mầy? Mặc nó cãi cối cãi chày Thề sống thề chết .... vụ này cam go Tình bạn .... tao nhận giùm cho Lần sau đừng có giả đò làm ngơ Rồi làm bộ nét mặt khờ Xin lỗi mấy bạn nãy giờ là tui Cũng vì cái hạt mít lùi Gây mất hòa khí yên vui bạn bè Đừng chọc thằng bạn tui nhe Lâu lâu nó lỡ nó quê rồi kìa Tình bạn phải biết sớt chia Một nửa là nó, nửa kia là mình Ê mày đừng có làm thinh Lần sau mày chịu một mình đó nghe!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.10.2014 22:44:00 bởi Thương Hoàng >
Sợ Vợ Vợ là duyên nợ trời ban Người dưng nước lọc họ hàng chi đâu Đường đường là đấng anh hào Cúi cho vợ đét ào ào bầm mông Cửa nhà chén bát phải xong Giặt là chiếu liếp trăm công đổ đầu Nàng ăn như tầm ăn dâu Ngày thời ba bữa ... càu nhàu biết tay Sáng sớm con gà xé phay Chè xôi bánh mứt lai rai đở buồn Trưa thời bít tết tảng vuông Khoai tây cà rốt luôn luôn chất đầy Tráng miệng một thúng trái cây Ăn rồi phải ngủ ... vô đây bớ chồng Tay quạt tay bóp tay bồng Vỗ cho "em" ngủ ... "anh" còng cái lưng Bóp mình rồi tới bóp chưn Chẳng may "em" thức coi chừng tấm thân Xế trưa lo chạy rần rần Chẻ củi gánh nước ... lăng xăng cữ chiều Sườn heo nướng lụi vợ yêu Thịt quay bánh hỏi ít nhiều vài thau Cá nướng rồi đến mì xào Bành bò bánh ít bánh bao bánh mì Rượu đế phải rót đầy ly Uống dưới hai lít sân si mình liền Ăn rồi bắt ẳm bắt khiêng Tắm táp mà cũng làm phiền người ta Chải chuốt rồi xịt nước hoa Bóp đầm giỏ xách "em" ra cửa liền Anh ơi vô lấy xấp tiền Em đi đậu chến ... vài phiên giải sầu Ở nhà cơm nước cho mau Tắm rửa cho sạch rồi vào chờ em Em thắng thì em thưởng thêm Em thua em phạt sáng đêm trả bài Thắng thua cũng bở hơi tai Sợ vợ sợ miết sợ hoài ... nên quen Đừng ai móc nhiếc tui hèn Vợ tui tui sợ ... chê khen làm gì Vợ người chẳng vị nể chi Vợ nhà thì phải biết quỳ dạ thưa Duyên trời se sợi chỉ lùa Kết tui con vợ hổng thua con chằn Thôi thì trời đã định rằng Vợ mình mình sợ chẳng cần sợ ai
Cưng Vợ Đêm khuya ngắm gió thưởng trăng Gẫm ai thương vợ cho bằng tui đây Oằn lưng gánh nước lu đầy Mười năm chữa dám tiếng rầy tiếng than Nhà cửa dọn dẹp gọn gàng Củi lửa bếp núc ... cực nàng ... tui lo Tắm cho con trẻ thơm tho Giặt đồ, cho vợ ngủ khò giữa trưa Bao năm dãi nắng dầm mưa Cày sâu cuốc bẫm ruộng dưa vườn cà Sáng sớm rửa chén chăn gà Xế trưa hầu quạt cho "bà" nghỉ ngơi Têm trầu thì phải đầy cơi Cơm khê cơm khét là đời đi đoong Phận hèn xấp ngữa lông bông Vợ thương, vợ cưới làm chồng .... mang ơn Nên nào đâu dám trách hờn Đần ông như kiếp cây đờn đứt dây
Lão Giun Đất Lão giun nhủng nhẳng sau hè Đào hang khoét lỗ tò he đêm ngày Sớm qua gặp phải nạn tai Giữa đường chạm mặt Bắp Cày, mạng vong Thím Lá thương xót khóc ròng Chị Bầu thút thít gọi chồng đi đưa Anh chàng Vò Vẽ say sưa Bác Ruồi cười cợt xin chừa phần đuôi Chú Sói lực lưỡng lui cui Cô Nghệ chậm chạp sụt sùi tiếc thương Thây Ma nằm ở ven đường Cúc Cu, Sát Thủ chẳng nhường nhịn nhau Lão giun thức dậy càu nhàu Chia tam xẻ tứ mau mau cho rồi Các ong còn cải lôi thôi Trời hè nắng nóng thịt ôi hết dùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2014 23:39:23 bởi Thương Hoàng >
Ống Thụt Này anh em hãy cùng nhau đốn tre Làm ống thụt chia phe hai bên đánh Một bên "nó" và bên "mình" giành nhánh Đạn cò ke vang tiếng nổ đì đùng Quanh gò mối bọn "mình" phục kích chung Chờ bên "nó" lọt ổ ra bắt sống Nhanh tay lên! đừng tha dù một móng Quẹt lọ nghẹ, tù binh phải phục tùng Hô xung phong cả bọn cùng tiến chung Xáp lá cà, quăng ống, hè nhau vật Đứa nào thua thì phải chịu bị bắt Làm con bò cho cả đám cưỡi chơi Giờ "nó-mình" mỗi đứa đi một nơi Nhớ xôn xao cái thời phá như quỷ Lũ trẻ con, thanh tre là vũ khí Tiếng đì đùng như xé nát không gian
Chuyện Ngày Xưa Ngày xưa bé tẹo tèo teo Rất hay mít ướt mè nheo vòi quà Giữa trưa hai đứa lân la Hái tàu lá chuối lợp nhà rước dâu Sính lễ chiếc vòng cỏ nâu Chiếc khăn lá mít, đội đầu lá dưa Vợ gọi chồng phải dạ thưa Ngược xuôi đi kiếm tàu dừa làm xe Quanh co tìm hái nhành me Làm quà đãi tiệc bạn bè gần xa Ghé ngang bờ dậu hái hoa Đỏ hồng râm bụt làm quà cưới em Hái sao xúng xính giăng đèn Lấy gió làm quạt cài then mây hồng Trò chơi trẻ nít vợ chồng Bao năm còn nhớ phập phồng tương tư
Bắn Bi Viên bi hình tròn Trẻ con rất thích Tiếng cười khúc khích Thi bắn cùng nhau Lúc thét lúc gào Hò la vang dội Hương đồng cỏ nội Lách cách tuổi thơ Sáng sớm tinh mơ Gà còn chưa gáy Trăng đêm còn ngáy Bé thức dậy chơi Xếp hình mặt trời Viên bi óng ánh Khi thì đôi cánh Hoa bướm mộng mơ Viên tròn xanh lơ Viên vàng nâu đỏ Viên to viên nhỏ Còn mãi thơ ngây Tuổi thơ đong đầy Viên bi kỷ niệm Màu hồng lam tím Nhớ mãi không quên
Thân Phận Đêm khuya gà gáy ó o Em còn thao thức chồng khò kề bên Tủi mình thân phận chông chênh Như con thuyền nhỏ lênh đênh giữa dòng Ngày xưa má phấn môi hồng Chồng thương chồng bế chồng bồng hàng đêm Bây giờ mê mãi hủ hèm Ruộng nhà cỏ mọc có thèm biết đâu Em cày quần quật như trâu Chăm con, heo qué dãi dầu nắng mưa Chồng gọi thì phải dạ thưa Chồng chơi trống bổi em đưa tiền chồng Cũng là một chiếc chăn bông Người thì ấm áp, em lòng lạnh đơn
Tiễn Bạn Lên Đường Nga đi rồi quán bún bò lạnh vắng Hàng bánh bèo Mỹ Liên buồn thiên thu Quán Quốc Thanh tơ phủ kín sương mù Ôi! mít, ổi, mía ghim buồn man mác Xa Lộ quán bún nước lèo nhợt nhạt Bò viên Bình Minh đổi khác hơn xưa Thịt chẳng thơm, ế ẩm những chiều mưa Chén chè bưỡi lưa thưa vài ba khách Cá lóc nướng Hai Cường đang thử thách Chủ gồng mình uống nước lả trừ cơm Về Biên Hòa ghé thăm quán lẩu tôm Nghe Năm Ri khóc than doanh thu giảm Nhai cơm tấm thịt thơm mà nghe xãm Bò Hai Lúa thương cảm khóc tu hu Xe phá lấu ngoài Bissin gật gù Sáng tới chiều chưa mở hàng, ế quá Nga ra đi là đem theo tất cả Thương mấy nường lã chã khóc tiễn đưa Các mày râu ngồi buồn cắn hạt dưa Hẹn năm sau ghé Ốc Một Sáu Tám
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2014 03:39:30 bởi Thương Hoàng >
Cá Lòng Tong Đưa tay vạch mấy chùm rong Em tìm con cá lòng tong ham mồi Nó đang ve vuốt ốc nhồi Gù dai như đỉa khổ đời nhà em Nắng hạn cũng chẳng kiêng khem Mưa dầm cũng vẫn đêm đêm săn tình Dù cho nhây nhớp bùn sình Lòng tong rỉa đớp như đinh đóng kèo Thân hình bé tẹo tèo teo Tung tăng khe suối trèo đèo lên tiên Vắng nó thì em thấy phiền Gần thì lại sợ bệnh ghiền khó cai Hò ơi ... ngày ngắn ngày dài Lòng tong mầy cứ rỉa hoài .... chết em!
Be he he he! Cô kia tát nước bờ ao Lẳng lơ đánh rớt chiếc gào xồng con Ngúc ngoắc chiếc mông căng tròn Đong đưa đánh võng lom khom nhặt gào Bao chàng quân tử lao đao Đổ dồn hố mắt bổ nhào xuống ao Đường đường các đấng anh hào Sứt đầu mẻ trán vì gào xồng con Dù cho núi lở non mòn Bệnh dê khó chữa nên còn trơ trơ Trẻ, xồn, già cả bạc phơ Hễ gần giống cái ngúc ngơ râu xồm
Mừng Hụt! Điện thoại reng reng A lô ai đó Một làn hơi gió Thánh thoát chuông ngân E ấp ngại ngần Thưa anh ... khó nói Nhạy cảm ... quá thôi Anh ơi ... một hồi Giọng như hờn dỗi Muốn trách gần xa Nói đại đi mà Em tên gì đó Nhút nhát như thỏ Dạ tên ... Hương Giang Xin thông báo chàng Điện thoại chưa đóng Đừng làm em nóng Cúp điện anh nha Vô đóng đi mà Trể rồi hai tháng Nghe mà ngao ngán Tưởng ai gọi mời .... Hí hững vui tươi Ai dè đòi nợ! Nghĩ mà phát sợ Nhưng phải tình vờ Hết tiền ... chổng chơ Nằm chờ em cắt
Trương Chi Thời Nay Quê nghèo có gã họ Trương Tên Chi câu cá ngày thường đổi cơm Mặt hoa da phấn rất thơm Đàn ca múa hát như Đờm Vĩnh Hưng Chỉ tội chân ngắn dài lưng Quanh năm thiếu vải khoe từng cục gân Vốn liếng chỉ có củ nần Bi nhiêu cũng đủ nuôi thân năm trường Mỵ Nương con gái huyện đường Trâm anh thế phiệt liễu nhường nguyệt e Miệng to như thể chiếc bè Hai mắt sùng sục như đe thợ rèn Lỗ mũi xẹp lép răng đen Da chua đánh mấy nước phèn cũng chua Nhà giàu nên lắm tiền mua Họ Trương về để vui đùa hàng đêm Hot boy nhắm mắt lim dim Hưởng đời nhung lụa êm đềm trôi qua Ba tuần mà đã hóa già Tứ chi rung rẩy như là cầy hương Mỵ Nương tống cổ ra đường Quẳng manh chiếu rách tình thương làm quà Thương mình tiều tụy xót xa Giử nghề đánh cá đâu ra nhường này Cũng vì làm biếng chảy thây Chịu làm ong bướm kéo cày đổi cơm Bây giờ hương chẳng còn thơm Giọng ca chua chát mợ đờm ho hen Trở về kiếp sống dân đen Bủa chày giăng lưới nước phèn sông khuya
Uống Rượu Một ly lửa cháy phừng phừng Hai ly như gái nửa chừng đương xuân Ba ly thấy vợ ... anh mừng Bốn ly ... em đẹp ... quá chừng đi thôi Năm ly vợ cao hơn trời Sáu ly anh bỗng cạn lời khen em Bãy ly nồng nặc mùi hèm Tám ly ngất ngưỡng say mèm đê mê Chín ly đứng dậy ra về Mười ly nhìn thấy muốn dê vợ nhà Vợ mình xinh đẹp như hoa Bia ôm đấm bóp thua xa vợ mình Ngại cha hàng xóm đang rình Thương vợ mình quyết hy sinh trận này Vợ ơi anh về nè ........! kakakaka
Sầu Cung Nữ Hoàng thượng ơi mấy tháng một lần thôi Ơn mưa móc như thuyền chờ cập bến Bởi tam cung nên ngài chẳng màng đến Thiếp u sầu chờ đợi nhận sủng ân Thiếp thấy mình hiu hẩm đóa phù vân Khi gió dập lúc mưa vùi rách nát Cạnh mình rồng mà phải luôn đói khát Chờ diện kiến khắc khoải mấy mùa trăng Đêm lảnh cung nằm trằn trọc bâng khuâng Rồi một ngày có lần nào nhớ đến Ngài ban lệnh truyền tấn cung chống chếnh Gặp thiếp già ... đuổi về làm thứ dân Trách trời sinh cái số kiếp bạc phần Chờ lâm hạnh như mùa khô hạn hán Tóc bạc trắng, da mồi tai nghễnh ngãng Vẫn phải ngồi chờ lệnh gọi thánh quân
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: