Trái Me Chua/Ngọt
Trùm Sò
Ở đời sao lắm người ăn chực Của mình ém kỷ ... gắp của người Ngó ai dọn đũa ... hỏi xươi rươi Dăm câu qua loa ... nhào vô cháp
Phen này ông quyết bê cái tráp Trống không nhưng giả như thịt đầy Vui vẻ mời nhau ngồi xuống đây Mở tráp mời ăn thịt không khí
Tưởng tượng ra vẽ mặt bí xị Người mà trùm sò gọi sư cô Của mình khư khư giữ đầy bô Keo kiệt mà chi hỡi sư cụ
Chơi Hoa Đứng nhìn thiên hạ chơi hoa Bao nhiêu là loại làm ta phiền lòng Hoa nhà hoa chợ hoa hồng Hoa "mai" hoa sứ hoa "mồng gà" tươi Hoa "khế" hoa "liễu" mĩm cười Chăm vườn hoa sạch ... rã rời tấm thân Hoa nhà xốp dẻo ân cần Không lo sâu bọ lâng lâng khác gì Trách trời kiến tạo làm chi Để cho các đấng tu mi mệt nhoài
Ông Chồng Yêu Vợ Đôi vợ chồng tổ chức lể bạch kim Họ cưới nhau bãy mươi năm hạnh phúc Một tiếng mình hai tiếng cưng mọi lúc Ông chồng già rất âu yếm vợ yêu Suốt buổi lễ luôn kề bên chuộng chìu Nên quan khách tỏ ra rất nể phục Họ xin ông truyền kinh nghiệm chút chút Hỏi làm sao luôn gọi: mình, cưng, vợ yêu Ông lấm lét nhìn quanh nét đăm chiêu Chờ vợ mình bước chân qua chỗ khác Ông nói nhỏ và đầy vẽ nhút nhác Mấy mươi năm ... tôi lẫn ... quên tên bà Sợ gọi nhầm sẽ biến thành thây ma Nên gọi thế mà vợ chồng vui vẻ Các ông nhớ gọi vợ mình khe khẽ Là mình, cưng thì chẳng cần lo gì
Vợ Chồng Hạnh Phúc Cô tư Lũng qua xóm bên rước chồng Họ mới vừa tân hôn được non tháng Con ngựa già vừa đi vừa ngao ngán Cô tư bèn "cảnh cáo con ngựa yêu" Con ngựa già mệt mỏi trong nắng chiều Đi hồi lâu lại tìm cách dở chứng Nó hí vang và dậm chân đứng Cô tư giận "cảnh cáo lần thứ hai" "Này ngựa yêu cố gắng đừng làm sai Chỉ hai lần và hai lần thôi nhé" Con ngựa già đi chậm vì không khỏe Được một lúc dừng xe và đứng lỳ Cô tư Lũng liền nổi giận sân si "Cảnh cáo mi con ngựa già ngu ngốc" Rút súng ra bóp cò tiếng khô khốc Con ngựa lăn chết gục ở ven đường Anh ba Méo chồng cô rất dể thương Trách vợ yêu nỡ ra tay tàn ác Cô tư Lũng "cảnh cáo chồng lần nhất" Anh nghẹn lời "em nói thật hay sao" Cô tư giận nghiến hàm răng rào rào "Cảnh cáo anh, lần hai rồi đấy nhé" Và từ đó họ luôn sống vui vẻ Mấy mươi năm nhường nhịn vợ nuôn chìu Mọi người lầm nghĩ rằng ông rất yêu Bà vợ già tính tình hay nổi đáu Mà thật ra ông sợ lời cảnh cáo Lần thứ ba người ngựa sẽ gặp nhau
Ông Chồng Hà Tiện Có ông chồng đi đến phòng nha sĩ Hỏi mấy tiền để nhổ một cái răng Ông nha sĩ cười vui vẻ ân cần Dạ thưa là ba trăm đô chắc giá Ông chông già mặc cả chuyện bớt giá Hai trăm đô nếu không dùng thuốc tê Một trăm rưởi không giảm đau phù nề Một trăm cứng nếu dùng kiềm để bẻ Phút phân vân vì giá còn chưa rẻ Ông cò kè bớt thêm bốn mươi đô Ông nha sĩ mệt mỏi người điên rồ Nên bằng lòng lấy cái giá rẻ mạt Ông chồng cười tươi như hoa nở ngát Đi ra cửa dắt bà vợ vô phòng Bà yên tâm giá cả đã bàn xong Nằm xuống đi ... ráng chịu đau chút xíu
Chuyện Hẹn Hò Hai vợ chồng ôn lại thời mới yêu Họ hẹn nhau ra công viên gặp gỡ Như lần đầu mà họ thành duyên nợ Sống với nhau mấy mươi năm vợ chồng Sau cơm tối ông chồng xịt nước bông Chải râu tóc con kiến bò té chết Hát tình ca khoác lên mình áo vest Ra công viên cầm bó hoa đợi bà Gần hết đêm mà chẳng thấy bà ra Ông giận về gặp bà đang thút thít Bực trong lòng hỏi sao bà sụt sịt Bà trả lời "tại má hổng cho đi"
Ông Chồng Say Xỉn Có ông chồng say ngất ngưỡng về nhà Gặp cô vợ đang đùng đùng nổi giận Xách roi mây đứng ngang cửa để chận Trị ông chồng mất nết và bê tha Mặt biến sắc như bị cắt tiết gà Ông sụt sùi nỉ non cùng với vợ Dù thương chồng nhưng quyết làm cho sợ Chị đặt roi xuống đất và bảo ông Tôi sẽ tha vì tình nghĩa vợ chồng Nếu mình bước qua chiếc roi đi thẳng Vào nhà ngủ và từ nay dứt hẳn Chuyện chè chén nơi tửu quán trà đình Thấy ông chồng ráng hết sức bình sinh Dở chân lên rồi lại hạ xuống đất Chị vợ giận nên lời lẽ gay gắt Hỏi vì sao còn chưa chịu bước vô Ông ré lên và thút thít tồ tồ Nói mình ơi sao xử anh ác thế Bước qua roi là một chuyện quá dể Nhưng hai cái anh biết chọn cái nào Cái bên trái và bên phải như nhau Tụi nói đang nhảy tết-nô híp-hốp Mình giúp anh thì nhanh tay mà chộp Đè hai roi để anh bước vào nhà Ai biết không chuyện gì sẽ xảy ra ????
Sợ Trả Lại! Có ông chồng đang bon bon trên phố Bị quay đèn xe cảnh sát rượt theo Còi inh tai ông vẫn chạy vèo vèo Một hồi sau thì mới chịu dừng lại Viên cảnh sát đang nổi giận tím tái Hỏi vì sao không chịu dừng chiếc xe Ông rụt rè mặt tái mét xếp re Ông trình bày vì vợ theo người khác Mới vài hôm và cũng là cảnh sát Nên ông nhầm là khi bị tuýt còi Để trả lại cái cục nợ ở đời Thế cho nên còi càng hụ ... càng chạy Viên cảnh sát nhìn ông đầy ái ngại Đồng cảm tình nên xí xóa bỏ qua Thương những ông chịu số kiếp thờ bà Hỏi tự do có ai mà không muốn
Ông Chồng Can Đảm Bất Đắc Dĩ Trong một buổi giảng về chuyện hôn nhân Cha chánh xứ hỏi con chiên họ đạo Trong các con ai bị vợ chế nhạo Ai sợ vợ hãy đứng dậy cha xem Các ông đứng đầy phòng chật như nêm Từ mười tám đến hơn chín mươi tuổi Nhưng trong góc có ông già lầm lũi Dáng hom hem nhưng tọa thị điềm nhiên Cha thán phục và đưa ra lời khuyên Là vợ chồng nên học hành ông ấy Thương mến nhau vị nể nhau là vậy Làm vợ chồng đâu cần sợ lẫn nhau Và gọi ông đứng lên mọi người chào Một người chồng đáng để cho học hỏi Ông ngồi im tỏ ra vẽ mệt mỏi Dạ thưa cha "vợ đánh con què giò"
Bắt Đền Một ông già đi trên ô-tô buýt Dắt lũ trẻ khóc bù lu bù loa Ông điềm nhiên ngắm đường phố lại qua Mặc tiếng kêu: khát, đói, và đi ị Tiếng sì sầm và những lời dị nghị Có một người chất vấn ông gay go Sao con khóc mà ông chẳng biết lo Ông giận dữ và vội vàng đáp trả Không đứa nào là con của ông cả Mà cha mẹ nó bắt đền công ty Bán sản phẩm kém chất lượng đã ghi Họ trả con và áo mưa bị thủng
Ba Chạy Cửa Nào Có ông già mới từ ngoài đồng về Thấy đứa cháu khóc nhè không thèm bú Nổi lòng tà ông lấy tay bịt vú Người con dâu và hỏi cháu của ông Ông bịt này cháu còn bú hay không Bịt bên trái bú bên nào hả cháu Con trai ông bắt gặp liền nổi cáu Rút cây rựa chận ngay cửa ra vào Con chận cửa này ... hỏi ba sẽ chạy cửa nào ......?
Mưa Tình Ôi nhớ vật vờ mùi hương ấy Rừng thông vi vút với mây ngàn Hang sâu sơn cốc vọng tình lang Núi đôi điệp trùng xanh nhánh gió Dấu yêu ngọc ngà in lối cỏ Chim hót líu lo nắng ửng hồng Con rắn liu điu bỗng hoá rồng Phun giọt mưa xuân tình phơi phới
Tứ Khoái Đời Người Ở đời có bốn thú vui Rượu chè cờ bạc bao người mê si Hút sách nhả khói mê ly Còn khoản "sung sướng" ai thì không mê Tôi không cờ bạc đánh đề Rượu chè thỉnh thoảng khi về thăm quê Hút sách thì sợ bị chê Da xanh méc ưởn gớm ghê bệnh ghiền Nhưng còn "khoản ấy" triền miên Ba góc dồn một lên tiên mấy hồi Tứ khoái cũng vậy mà thôi Nhất khoái ẩm thực hỏi đời ai không Nhị khoái "loại bỏ" sạch lòng Tam khoái kề cận má hồng đê mê Tứ khoái ngủ như lợn xề Pho pho ngáy lớn ... ai chê mặc tình Dù cho nghèo khó khi khinh Hay giàu nứt đố cũng tình tang tình Vua chúa thần dân tôn vinh Đệ tam khoái lạc tang tình tang tang
Thơ vần "Ôn" Chao ôi nỗi nhớ dập dồn Nửa đêm thức giấc ... ngõ hồn tương tư Vạc sương cỏ lá tạ từ Khe suối róc rách ngất ngư mùi hồn Thiên thai tơ liễu bồn chồn Qua đồi trinh nữ lạc hồn du tiên Vì hồn mà phải đảo điên Vần ôn ôm miết thơ nghiêng đổ hồn
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: