Trái tim của Quỷ, Tiểu thuyết, tác giả: myhoanmy.
Trái tim của Quỷ, Tiểu thuyết - Tác giả: myhoanmy Phần 1: Bong,…bong,…bong… Tiếng chuông trên ngọn tháp Nhà thờ Thánh Landry vang lên, mở ra một ngày mới. Tiếng bước chân, tiếng nước từ các vòi sen trong Tu viện Charenton cạnh nhà thờ lại vang lên như lệ thường,. Nhưng phía sau những âm thanh lệ thường đó tiềm ẩn một ngày không bình thường. Các nữ tu, các vị Tư tế hình như có những hành động thường nhật nhanh hơn, họ vội vàng để mong kịp buổi cầu nguyện sớm hơn lệ thường… Cậu Tu sinh Aneka sau khi hoàn thành công việc kéo chuông
trên đỉnh Tháp, vội vàng bước thoăn thoắt theo bậc thang xoắn ốc
như sợ bị trễ giờ,.công việc thường ngày cậu làm đã thành nếp
nhưng hôm nay khác hơn…Cậu nhớ lời Cha Eric - Vị Linh mục
coi quản nhà thờ Thánh Landry- “…Con ngày mai hãy đặt báo thức, dậy sớm và kéo chuông sớm hơn ba mươi phút, sau đó hãy mở cửa Cung Thánh cho mọi người vào cầu nguyện,..” -- Cách Nhà thờ Thánh Landry không xa, trên đường Catinat là nhà tù Vadies – một nơi giam giữ nổi tiếng được Vua Saint Louis cho xây dựng năm 1260. Tại đây được ưu tiên giam giữ những phạm nhân mang trọng tội, mang án chung thân khổ sai trong khi chờ thi hành án và cả những phạm nhân chờ ngày lên giá treo cổ… Lúc này ở Nhà tù Vadies cũng có nhiều âm thanh phát ra sớm hơn lệ thường, nhưng âm thanh nghe không ngân nga, không mời gọi,..một thứ âm thanh cót két, lẻng xẻng lạnh lùng, rờn rợn phát ra từ những cánh cửa sắt lâu ngày hoen rỉ,..những vòng xích sắt to đùng… Có bốn cảnh binh đi theo sau một viên sĩ quan, họ đến phòng giam số 3 ngay đầu cầu thang,.Vị sĩ quan mở cánh cửa sắt,..ánh đèn vàng vọt từ một bóng đèn tròn được treo cạnh lối ra vào hắt nhẹ, bên trong phòng giam là một bóng người đang ngồi… Viên sĩ quan dõng dạc: -Luci, hôm nay Anh phải chịu hình phạt cho tội lỗi của mình theo phán quyết của Công tố Quận và lệnh của Thị trưởng. Người ngồi trong phòng giam uể oải đứng dậy,..một viên cảnh binh đến còng hay tay Luci ra sau, tháo cùm chân,..sau đó hai cảnh binh khác kẹp tay Luci và dắt ra hành lang. Luci có dáng dấp cao gầy, có lẽ hơn ba tháng ngồi trong phòng kín đã làm nước da Luci chuyển sang màu tím tái, đôi mắt như không còn sức sống. Luci cố định thần,.. sau khi đã nhìn quen với ánh sáng, cậu vội ngoái sang, nhìn ra phía quảng trường,..tuy bị các song sắt san sát che bớt tầm nhìn, Luci vẫn kịp thấy Tháp chuông Nhà thờ, Luci như cố tìm gì đó từ đỉnh tháp,. Có lẽ cậu ấy mong nhìn được âm chuông còn sót lại mà cậu đã nghe lúc còn ngồi trong phòng. Đoàn người một là tâm điểm, còn lại như vệ tinh,..cùng di chuyển chậm chạp xuống thang. Xuống đến phòng làm việc của Vị Quản lí trại, cả đoàn người bước vào để hoàn tất vài thủ tục trước khi hành hình,.Tuy bị kẹp chặt bởi bốn cảnh binh to khỏe, Luci vẫn kịp thấy một cỗ xe ngựa đang chờ nơi cánh cổng đen sì của trại giam, Chàng thầm nghĩ “Cả đời ta chưa một lần được ngồi xe ngựa, hôm nay được ngồi là may mắn lắm rồi…” Ngồi nghe, lăn tay vào các giấy tờ,..Luci cứ như mất hồn, không phải do sợ, Luci có cảm giác như nghe được tiếng cầu nguyện, tiếng đọc kinh từ Nhà thờ vọng lại, Luci mắt nhìn trang giấy nhưng miệng thì lẩm nhẩm đọc theo..''.Lạy Chúa lòng lành vô cùng, xin người hãy che chở cho con,..” Luci được đưa lên xe ngựa, một vị sĩ quan khác còng chân cậu vào thanh móc sắt mà người ta đã hàn vào thành xe ngựa. Hai cảnh binh leo lên, ngồi hai bên Luci, sau đó lại có thêm một cảnh binh leo lên gồi đối diện,.. Đi thôi..Một tiếng hô của một vị sĩ quan… Xe ngựa lóc cóc lăn bánh, Luci ngoái nhìn..phía trước có hai Cảnh binh cưỡi ngựa dẫn đường, phía sau cũng có thêm hai cảnh binh, ai cũng vắt chéo một cây súng trường, ngoặc ra sau lưng. Khi xe ngựa chạy đến chân quảng trường, Luci chồm người nhìn ra, một cảnh binh vội chụp áo Luci.. -Không được.. “Tôi muốn nhìn Tháp chuông lần cuối” Luci nói như năn nỉ. -Không được – viên cảnh binh lại nói. Lúc này viên cảnh binh ngồi đối dện mới ra dấu cho anh kia như bảo..”kệ nó”. Luci kịp nhìn thấy trên bancông Nhà thờ có một nhóm đông cả các vị chủ tế, phó tế, nữ tu và có nhiều giáo dân đang đứng nhìn theo, tay họ liên tục làm dấu Thánh..Luci bất chợt theo phản xạ cũng đưa tay làm dấu Thánh., khi “Amen”, Luci không mất công chắp tay vì cả hai tay đã bị còng sát vào nhau.. Nơi đặt giá treo cổ như thường lệ, tận chân đồi Sain, cuối phố. Xe ngựa chạy qua một khu chợ, giờ này mà chợ cũng khá đông do đây là chợ đầu cung cấp các loại rau quả cho cả Thành phố... Chỉ còn cách Nơi hành hình hơn 500m, chạy qua một nghĩa trang là đến... Lúc này trời vẫn chưa sáng hẳn, do đã ra ngoại vi nên nhà cửa cũng thưa hẳn, Luci còn kịp thấy những giọt sương đọng trên các tán lá cây được trồng dọc theo hàng rào nghĩa trang. -Chạy chậm thôi.. Tiếng viên cảnh binh nói vọng ra với người khiển ngựa. Do đêm qua có một trận mưa, đường nơi đây lại là đường đất và có pha sét trắng nên trơn trượt..Chợt xe ngựa chao mạnh, bánh xe bên dãy ghế Luci ngồi bị lọt vào một vũng sét trắng, cộng thêm sự mất cân bằng do ghế có ba người ngồi, cỗ xe ngựa lật nhào... ...Ngược thời gian, cách lúc xe ngựa bị lật hơn ba tháng... Hết phần 1
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2014 22:17:09 bởi myhoanmy >
Phần 2: Sơ Mary được Mẹ bề trên phân công chăm sóc vườn hoa kiểng trong Nhà dòng, Sơ rất hãnh diện và vui vì công việc này rất thích hợp, lại được ngắm hoa cả ngày.. Hôm nay thời tiết bất thường, cơn mưa rỉ rả từ tối qua đến sáng nay vẫn chưa dứt, dọc theo lối đi vào vườn bị ngập nước, sơ Mary phải bỏ cả giày để lội vào,.Lẽ ra không cần thiết phải ra vườn nhưng Sơ lo lắng cho những khóm Hồng mới nở, Sơ Mary len vào nhà kho, ôm ra một đống lưới. Đang loay hoay kéo lưới phủ các khóm hoa, chợt có tiếng chuông cửa.. Bên ngoài cổng là Luci –người làm vườn bên Nhà thờ Thánh Landry. Sơ Mary vội buông tấm lưới, đến gần. “Thưa Sơ, Cha Eric bảo tôi qua xem giúp các Sơ khai rãnh thoát nước các lối đi ạ”. Luci vừa vuốt những mảng nước trên mặt, vừa nói. -Vâng,.. Sơ Mary vội kéo cửa, Luci cũng tiện tay đẩy phụ, chàng thầm nghĩ “Cánh cửa này còn nặng hơn cửa Nhà thờ”.. -Anh ở đây nhé, Tôi vào báo với Mẹ bề trên một tiếng. Trong khi Sơ Mary vào sảnh, Luci không chờ, chàng đi lòng vòng, lội bì bõm trong vũng nước để tìm lối thông.. Dầm mưa gần một giờ, cuối cùng Luci cũng xong việc., cũng nhờ Sơ Mary giúp một tay, không thì cũng chưa thể xong.. “Xin phép Sơ tôi về” Luci quay sang Sơ Mary, Sơ cũng ướt sũng nước. Luci chợt mắc cỡ, cuối mặt xuống. Tuy khoát trên mình chiếc áo đen tuyền nhưng do nước mưa nên tấm vải bám sát vào cơ thể Sơ,..từng đường nét trên cơ thể khắc rõ vào mắt Luci –.Có lẽ cũng nhận ra, Sơ Mary cúi mặt và quay đi, miệng khẽ nói: -Cảm ơn Anh, cho Chúng tôi gửi lời cảm ơn Cha Eric nhé. -Vâng, không có chi ạ.. Luci nhanh nhảu bước lên, định đi trước Sơ ra cổng nhưng có lẽ vô tình, Sơ Mary cũng bước nhanh ra cổng,..một sự va chạm nhẹ, .. Hơi lạnh, héo da..có thể làm cho ta mất đi cảm giác khi có sự va chạm., sự va chạm vô tình có thể chỉ là một chuyện bình thường,.Nhưng Luci lại cảm thấy như có một luồn điện chạy thẳng vào cơ thể, băng băng chạy lên đầu.. Chàng vội khựng và dừng chân lại.. Sơ Mary tuy là một nữ tu, nhưng chỉ mới vào Dòng và cũng chưa được vinh hạnh “khấn trọn đời”, Mẹ bề trên đã định sang xuân sẽ tổ chức buổi lễ “khấn trọn đời” cho Sơ Mary..nhưng, sự đời khó đoán,.. Khi người thanh niên vội vã chạy về hướng Nhà thờ, Sơ Mary bất chợt đứng nhìn theo, đến khi chàng Thanh niên khuất dạng, Sơ mới khép cửa quay vào,. Sơ Mary vội vã gom hay cây cuốc khi nãy dùng để cất vào kho,..khi chuẩn bị đóng cửa kho, chợt Sơ thấy cánh cửa sổ trên gác xép nhà kho va đập..“Mai phải báo thợ đến sửa thôi, chốt cửa đã lờn, cột đỡ khó mà chống được mưa gió”..Sơ vừa leo lên gác vừa nghĩ. Khi đến bên cửa sổ, một cơn gió thổi mạnh làm cánh cửa tung ra, Sơ Mary vội nắm lôi vào, nhưng nó bị mắc kẹt,..Sơ chồm người ra, dùng cả hai tay cố lôi vào… … Luci vội vã thay quần áo, định vào báo với Cha Eric mọi việc đã xong nhưng chợt nhớ đã đến giờ Cha cầu nguyện, Chàng không dám làm phiền. Luci đến bên cánh cửa sổ trên gác, nơi chàng nghỉ ngơi,.không biết vì có một cảm giác hay linh tính gì đó, chàng kéo rèm cửa, nhìn sanh hướng Nhà Dòng,.Mưa vẫn còn lất phất, mây giăng xám cả bầu trời, tầm mắt của Luci chỉ nhìn được đỉnh nhà Nguyện – nơi các Nữ tu đọc kinh chung vào mỗi sáng sớm và lúc mặt trời lặn, .chàng căng mắt nhìn cũng chỉ thấy thêm được ống khói bếp,..nếu Luci có nhãn quang của một con chim Đại bàng – chàng sẽ thấy cánh cửa sổ trên gác xép nhà kho bên Dòng tu.. … …Sơ Mary dùng hết sức, lôi cánh cửa vào, sàn gỗ trơn trượt, Sơ mất thăng bằng, trượt chân, lao thẳng từ trên xuống hòn non bộ bên hông nhà kho,..tiếc thay, những viên đá sắc nhọn, những góc cạnh nhô ra từ các góc chân đá vẫn cứng hơn cơ thể của một con người,.. Trong tiếng hú của cơn gió, ta chỉ còn nghe hai âm thanh, một “á,..” và một “..bịch..” mũi đá nhọn của đỉnh non bộ xé toạt tấm áo choàng của người Nữ tu sĩ,.Những góc nhọn còn lại tranh nhau, cái cắm vào ngực, cái cắm vào bụng,.Nhưng đỉnh đá dưới cùng là kẻ ác độc nhất, nó cắm thẳng vào trán Sơ mary… … Nếu có nhãn quan của một con Đại bàng, Luci sẽ thấy một cơ thể chỉ còn che kín phần chân,đầu cắm thẳng vào đá, chân mãi tận trên đỉnh cao nhất – nhìn cứ như một vận động viên bơi đang lao mình xuống hồ nước,. sẽ thấy được làn da trắng đang được các hạt nước mưa gội rửa, chăm sóc,..sẽ thấy được vài giọt nước đọng lại nơi bờ vai, nơi cằm của Sơ Mary như những giọt nước mắt của thiên nhiên – thương cảm cho một con người vắng số,..nếu Luci có được thính giác như loài thú hoang, Chàng sẽ nghe được tiếng cọ xát phát ra từ sự va chạm của cơn gió và cơ thể Sơ Mary – nghe như tiếng vọng tiễn đưa một linh hồn về với Chúa. Nếu…, Nếu,…Nếu,… … Hết phần 2
Trái tim của Quỷ, Phần 3. ...
Reng…reng…reng… -Alo, Văn phòng thám tử Fanksif nghe… …Vâng, vui lòng chờ máy.. Marover quay sang Fanksif: -Ngài Cảnh sát trưởng gọi. Fanksif tỏ vẻ cáu kỉnh nhưng cũng đứng dậy và đến bên bàn làm việc của Anh trai mình để nghe điện thoại.. -Alo, Thám tử Fanksif nghe,.. Miệng nói, tay Fanksif vẫn cầm trên tay tờ báo, mắt chăm chú nhìn vào những ô số - một trò chơi giải ô số trên báo mà hơn mười năm nay Fanksif chưa bỏ kì nào… … … Nét mặt Fanksif dần dần thay đổi, từ một vẻ mặt cau có vì bị làm phiền trong một chiều mưa – thời gian mà ai cũng muốn ngồi bên lò sưởi xem báo hay nhâm nhi tách trà với đĩa Sandwich – sang một màu tím tái,..rồi ửng đỏ.. -Vâng, tôi sẽ đến ngay thưa Ngài. Fanksif đưa trả cho Marover điện thoại: -Anh đi với em qua Tu viện Charenton. Marover cầm lấy tay nghe, gác vào rồi uể oải đứng dậy., Anh vội với tay lấy chiếc áo khoát và chùm chìa khóa xe trên bàn.
…Marover từ lúc bị tai nạn lao động khi làm trong Hỏa xa, anh không còn lanh lẹ như xưa nhưng khả năng, trí phán đoán và sự cần mẫn vẫn còn,.Vì vậy, cậu em trai đã mời Mar (cách gọi thân mật) về phụ mình trong các công việc của văn phòng thám tử mà Cha họ để lại. Tuy chỉ mới vào làm hơn tháng, nhưng là anh em nên Mar hiểu rõ tính khí của em trai mình .. “ nó là người ít nói nhưng lại là người dễ nóng, ..”.Mar im lặng ra mở cửa và tìm đến chiếc Royrol màu đen cũ kĩ – tài sản của Cha để lại. Chiếc xe cũng uể oải và lười đi trong chiều mưa rét,..nó hục hục vài lần mới chịu nổ máy. “Hôm nào rảnh Anh đem qua cho thằng Judest xem và bảo trì nhé” Fanksif lẩm bẩm như tự nói cho mình nghe – “cũng lâu chưa bảo trì cho nó”. Mar ậm ừ… Mar thừa biết sau khi bảo trì, Mar phải bỏ tiền túi ra trả trước và việc lấy lại đủ số tiền mình bỏ ra với Fank (cách gọi thân mật) là khó. … Xe chạy thẳng một mạch vào Tu viện, cảnh sát đã dùng dây găng khu vực,..Mar thấy có một xác chết nằm chúi đầu như ôm gọn hòn non bộ sát bức vách ván rêu mốc.. Sau khi hỏi qua loa Cảnh sát trưởng vài câu chiếu lệ (Fank rất không ưa vị Cảnh sát trưởng này, lúc còn bé, mỗi khi Ông ấy đến nhà hay bẹo má và chọc ghẹo Fank,.. “Nếu không phải là bạn của Cha mình và ông ấy không ưu tiên giao việc cho mình thì mình chẳng quan tâm ông ấy làm chi” Fank thầm nghĩ..)(*), Fank quay sang Anh trai: -Anh kiểm tra dùm em danh sách toàn bộ người trong Tu viện, xem có vắng mặt ai không?và ghi lại các lời khai luôn nhé… Nói xong, không đợi Mẹ bề trên chỉ đường, Fank băng băng đi ra hướng nòn non bộ cạnh nhà kho. Sau hơn ba mươi phút kiểm tra chung quanh hiện trường và xác Suoer Mary, Fank chụp thêm vài tấm ảnh vị trí xác, ô cửa sổ,.. “Suoer có thể cho đem xác vào rồi” Fank vẫn cắm cúi ghi, miệng nói. Mẹ bề trên vội ra dấu cho hai Nữ tu khác ,..họ đem đến một chiếc băng ca,… Mar xong việc, anh cầm vội cây dù do người phụ bếp đưa, bước ra,.. Tuy không lâu năm trong nghề, nhưng Mar bẩm sinh là người tỉ mỉ, cẩn thận và cũng nổi tiếng là người có khả năng phán đoán tốt – có lẽ đó là lí do Fank gọi Anh trai về giúp sức vì người muốn vào làm rất nhiều, yêu cầu lương lại thấp,..dù là hai anh em cũng không hợp nhau lắm. Mar nhẩm tính, rồi đi về hướng cổng Tu viện, quay lại nhìn,..Anh chăm chú quan sát kĩ lối đi, chăm chú nhìn từng vết đất sét còn vương lại nơi bậc thang lên gác xép, rồi đứng bên cửa sổ gác xép thử đóng mở cửa sổ,.. Fank được Mẹ bề trên mời vào văn phòng, Fank chăm chú nghe và ghi lại lời Mẹ bề trên, thỉnh thoảng Anh hỏi một câu,.. “Mình qua Nhà thờ..” Fank nói cộc lốc khi thấy Mar bước vào.. Fank cũng rất nể Anh trai, có vài vụ án cũng nhờ sự quan sát tinh tế của anh trai mới đi đúng hướng, nhưng từ sâu thẳm, Fank cũng có chút đố kị. Cả hai chào Mẹ bề trên và lên xe,..Mar cố ý chạy thật chậm để cả hai cùng quan sát chung quanh con đường dẫn đến nhà thờ. Fank nhìn lên đỉnh tháp chuông Nhà thờ, chợt nghĩ “Nếu không phải đây là tài sản chung do Cha để lại, mình sẽ không thể hợp tác với Mar,Anh ấy cũng giỏi thật nhưng hiếm khi cả hai có chung ý kiến,.. ngày nào đó tích lũy đủ, mình sẽ mua lại toàn bộ quyền quản lí của Văn phòng này”. … Mar có nhiệm vụ ghi chép lời của Cha Eric, Fank thì đưa Luci ra hành lang,.. Fank kéo chiếc ghế dựa thường khi Cha Eric để ngồi hóng mát ban đêm nơi hành lang,..Anh ngồi ngay xuống ra vẻ mệt mỏi, không rào đón và không quan tâm Luci ngồi hay đứng, anh hỏi ngay: -Anh qua Tu viện lúc mấy giờ? -Dạ, 9h30, tôi biết rõ do khi Cha Eric bảo xong, tôi nhìn vào chiếc đồng hồ treo trên tường phía sau lưng Cha. -Anh bắt đầu lên gác xép lúc mấy giờ? -Tôi không lên gác xép, tôi chỉ làm việc bên ngoài. -Ai thấy anh làm việc? -Soeur Mary. -Anh ra về lúc mấy giờ? -Tôi không rõ lắm, nhưng khoảng một giờ là xong việc, tôi về ngay. Fank lúc này mới ngước lên nhìn Luci: -Trước đây Anh có thường qua Tu viện không? -Có, nhưng luôn đi cùng Cha Eric. -Anh quen và qua lại với Soeur Mary lâu chưa? -Tôi chưa từng nói chuyện với Soeur trước kia. … Trên đường về, cả Fank và Mar đều im lặng, cả hai đang suy nghĩ theo hướng mà họ đã nhìn, nghe,.. Fank liếc sang Anh trai, Fank biết Anh trai đang lái xe nhưng đầu thì đang nghĩ về vụ án như mình..” “ Đây là cơ hội để mình cho anh ấy thấy – mình không kém, mình phải phá vụ án này..” -Fank chìm vào suy nghĩ cá nhân- “ Ở đây việc gì liên quan đến Nhà thờ hay Tu viện cũng là việc quan trọng, thanh danh của mình sẽ tăng vọt, khách hàng sẽ tăng, ngày mình làm chủ toàn bộ Văn phòng không xa,..”..Fank có vẻ thoải mái hơn khi nghĩ đến điều đó, Anh ngã người dựa vào thành ghế.. Sau khi cô thư kí Laphee dọn lên ấm trà, dĩa bánh mà khi sáng Mar đem đến.. Mar và Fank ngồi đối diện nhau cạnh lò sưởi… Hơi ấm từ lò sưởi, cảm giác ấm cúng làm Fank phấn chấn: -Anh thấy sao? Mar ậm ừ,.. Fank rất ghét thói quen này của anh trai, cứ như đang dấu điều gì. “Anh nghĩ Luci thế nào?” Fank lại hỏi. Mar không bất ngờ khi Fank nói về Luci – trường hợp này dĩ nhiên Luci là nghi can số một… Mar cũng nói lên nhận định: -Anh chưa dám khẳng định gì, chiều về Anh sẽ ghé Tu viện xem lại vài chi tiết.. “Chắc chắn Luci là hung thủ anh trai ơi,..”Fank vừa nói vừa quan sát gương mặt của Mar như cố tìm sự tán đồng nơi Mar . Mar vẫn im lặng,..Anh đứng dậy, đến bên dĩa hát, thả nhẹ cần gạt vào dĩa… Âm điệu du dương từ khúc “Le temps de l’amour”(**) phát ra.. Fank thừa biết đây là những lúc Anh trai không thích nói chuyện nữa… Hai người lại ngồi đối diện nhau bên lò sưởi, nhưng không ai nói gì, mỗi người theo mỗi hướng, lời bài hát vẫn du dương… Một mùa Xuân ngát hương tình. Hạnh phúc giữa yên bình
Rộn rã với những ước mơ . Đẹp muôn ý thơ..(**)
Hết phần 3..
(*) Thời gian này có một số Thành phố nhỏ ở Pháp, các vụ án khi văn phòng thám tử tư được chính quyền sở tại nhờ hổ trợ điều tra sẽ được hổ trợ chi phí và nếu đạt kết quả tốt,..sẽ được trả phí dịch vụ từ ngân sách thành phố. (**)..Le temps de l’amour: Nhạc Pháp, lời Việt –Mùa tình yêu. (***) Một mùa Xuân ngát hương tình. Hạnh phúc giữa yên bình
Rộn rã với những ước mơ . Đẹp muôn ý thơ..: Đoạn trong lời dịch Việt ngữ bài Le temps de l’amour.
Mar thong thả tản bộ về hướng Tu viện,.. Tuy đã gần bốn mươi tuổi nhưng Mar vẫn chưa có bạn gái, sau giờ làm việc Anh hay ghé quán rượu “Lavies” làm cốc bia và tán gẫu với bạn bè. Nhiều cô gái cũng để ý nhưng Mar vẫn vô tư,.. “Mình không vô tư” – Mar vừa đi vừa cuối xuống như đếm bước. Một làn gió thổi mạnh, hất tung chiếc nón Cowboy,..Mar vội theo phản xạ chụp lấy khi nó chưa kịp rơi xuống vũng lầy.Mar chợi có cảm giác lành lạnh..“Không lẽ mình già rồi sao?, Mình cũng đâu muốn độc thân, từ khi Cha mất, mình chỉ lao và công việc, rồi khi Frank tốt nghiệp, vì muốn em trai có cơ hội phát triển từ những gì có sẳn, mình giao nó quản lí Văn phòng,..rồi công việc mới ở Hỏa xa cuốn vào, thậm chí có khi cả tháng hai anh em mới có thời gian một lần ngồi với nhau tán gẫu bên vại bia”. …Mar đến Tu viện đúng lúc Mẹ bề trên đang cầu nguyện nên Chàng xin phép Soeur trực phòng được ra sân xem lại hiện trường… ..Nơi khi trưa là một bãi nhốn nháo, xác chết, băng cấm giăng chồng chéo ,..giờ đây, dưới ánh nắng tà hiếm hoi trong mùa mưa bão này, Mar cảm thấy như nó yên tĩnh và lạnh lẽo như vậy xưa nay, không thể hiện gì là một hiện trường vụ án.. Chàng tiếp tục xem xét từng góc cạnh các viên đá trong Hồ Non bộ, đo tỉ mỉ chiều cao bệ cửa sổ gác xép, rồi chàng chui vào mấy góc vườn xem kĩ các đường thoát nước như muốn tìm gì đó,.. Loay hoay mãi, ánh đèn sảnh Tu viện chợt sáng,..Mar giật mình nhìn đồng hồ “đã gần 18h, nhanh thật” Mar lẩm bẩm., Rồi Mar uể oải đứng dậy định ra về, chợt có một luồn sáng hắt vào mắt làm Mar phải chú ý,. Lẽ ra cũng là bình thường, nhưng do hiện Mar quay lưng về phía sảnh – và ánh sáng đèn không đến được nơi Mar đang đứng nên khi bị chóa Mar mới chú ý,.Mar lần dò đi đến tường rào trước mặt,.. Dưới nắp hố thoát nước - cách cửa sổ mà Soeur Mary bị ngã chừng một mét - là khe hở được chắn bằng những thanh thép dọc cách nhau khoảng 9mm, theo thời gian đã bị bào mòn, nhưng do là hợp chất nên cũng có màu gỉ sét vì Oxy hóa..Điều làm Mar chú ý đã hiện rõ,.đó là một xâu chuỗi hạt đeo tay, Mar cẩn thận đeo bao tay, nhặt xâu chuỗi bỏ vào bọc nilon.. Không khỏi tò mò, vào đến sảnh, Mar vội xem kĩ,.. Đó là xâu chuỗi mà các Soeur hay đeo cổ tay, bao gồm mười hạt liên tục và một hạt tách riêng, tiếp hạt tách riêng đó là một cây thánh giá nhỏ. Xâu chuỗi được mạ một lớp lân quang, phát sáng trong bóng tối một màu xanh ngọc rất đẹp,.. Mar xin phép Soeur trực cho mình được gặp Mẹ bề trên,.. “Thưa Souer, Con chỉ làm phiền Soeur một phút thôi”-Mar từ chối khi Mẹ Bề trên mời ngồi.. Mar cẩn thận cầm bọc đựng xâu chuỗi đưa Ma Soeur.. -Nhờ Soeur xem dùm, đây có phải là xâu chuỗi Souer Mary đang dùng (đeo) không ạ?, vì khi chiều con không thấy cổ tay Soeur Mayry có đeo.. Mẹ Bề trên đón lấy bọc nilon, Bà chăm chú quan sát .. “Vâng, đúng là của Soeur Mary” Mẹ Bề trên nói.. -Thưa Soeur, sao Soeur chắc chắn là của Soeur Mary ạ? Mẹ Bề trên đưa trả Mar bọc nilon: -Anh hãy xem phía sau Thánh giá, có chữ M.R.. Mẹ Bề trên đứng dậy “ xâu chuỗi nào của ai là có khắc tên người đó”..Rồi Mẹ Bề trên chợt im lặng, nhìn lên bức tượng Mẹ Maria nơi bàn Thánh.. Mar cuối khẽ.. -Con xin Phép Soeur, con về ạ, cảm ơn Soeur đã dành thời gian.. Mar quay ra, chàng chợi nghe vọng lại tiếng thở dải của Soeur,.Mar hiểu, đó là sự luyến thương của một người Mẹ khi con mình mất đi,… Mar ra đến cổng, định sẳn dịp qua Nhà thờ,..nghĩ lại chàng thôi không đến đó mà đi thẳng một mạch đến “Lavies”. … ..Luci không kịp phản xạ, khi xe ngựa lật, tay thì bị còng, chân cũng dính chặt cùm sắt bám vào sàn xe ngựa…Cậu đành nhắm mắt buông xuôi. Rồi Luci không còn nhớ gì nữa,… Bốn cảnh binh vội lao đến bên xe ngựa, họ vội vàng phá mở khung sắt cửa sau lúc này đã móp méo không mở được,. Viên chỉ huy vội ra lệnh một cảnh binh cưỡi ngựa về nhờ người hổ trợ.. …Số kiếp của phạm nhân thì khỏi bàn,..Khi mọi người đến trợ giúp, họ chỉ lo tìm cách đưa các cảnh binh bị thương lên xe ngựa về nhà thương, Luci được họ đến nhìn xem còng và cùm có lỏng hay không thôi, dù bản thân cậu bị nặng nhất do không thể tự giữ thăng bằng khi xe ngựa ngã. Luci được đưa đến một gốc cây, họ đặt cậu ngồi trên một mô đất và kiểm tra lại còng tay trong khi máu từ mặt cậu vẫn chảy,.cậu bị gãy bốn cái răng,ngón tay cái bàn tay phải bị gãy, nó đã bắt đầu tím bầm,.. Vài phút sau, Viên thống soái cưỡi ngựa đến, Ông nói với viên chỉ huy đội cảnh binh: -Hãy bổ sung cảnh binh thay thế và tiếp tục thực thi pháp luật, đó là lệnh của Thị trưởng và Thẩm phán. -Dạ,..Viên cảnh binh vội đứng nghiêm chào. Khi tay viên cảnh binh vừa đưa tay lên chào, Ngựa của viên Thống soái đã quay ngoắt và tung vó…Có lẽ Chủ của nó tranh thủ về bên chiếc lò sưởi ấm áp, tranh thủ nhấm nháp chai Napoleon đang chờ trên chiếc bàn gỗ Sồi..và có lẽ ông ta cũng không kịp thấy viên cảnh binh chào mình,.. Viên cảnh binh quay lại, ông ra lệnh cho hai viên cảnh binh khi nãy cưỡi ngựa theo sau.. “Lấy xích trong xe ngựa, gong nó vào gốc cây đằng kia”-Viên cảnh binh miệng nói, tay chỉ vào một cây Sồi non có đường kính cỡ một vòng tay người lớn.. .,Hai anh ở đây canh giữ, Tôi sẽ ghé đồn cảnh bên chợ để lấy thêm vài người, có lẽ sẽ dẫn bộ vì khoảng cách đến giá không còn xa,. Hai viên cảnh binh vội “tuân lệnh” và lập tức thi hành theo chỉ thị… …Tiếng vó ngựa xẹt..xẹt,..xa dần,.doNgựa cũng thấm lạnh, mệt mỏi, và do chở trên lưng một người đàn ông phốp pháp, bụng như chứa cả phuy bia mà ông chủ “quán Lavies”để đầu quầy..nên ta không còn nghe tiếng lóc cóc như thường ngày khi chân ngựa được co và đưa lên cao.. ...Còn tiếp,..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.05.2014 22:47:53 bởi myhoanmy >
Phần 5 - Bạn Thần chết.
… Fank đang chăm chú ghi chép, không để ý Anh trai đã vào,.chỉ khi luồn gió lạnh do cánh cửa đưa vào khi Mar đóng cửa, Mar mới giật mình ngước lên: -Anh đóng chặt cửa dùm.. Nhưng cánh cửa đã đóng từ trước, chỉ là luồn gió lười biếng chậm chạp nên phả vào mặt Fank hơi trễ, hoặc có khi do cơn gió cũng vì bất đắc dĩ mới làm vậy nên có chút chần chừ.. Mar cởi bao tay, kéo ngăn bàn vứt vào, cùng lúc ngồi ngay xuống ghế: -Em đang ghi báo cáo kết quả điều tra cho Cảnh sát Trưởng à? “Ừm,.” Fank không ngước lên, khẽ ậm ừ. -Em ghi kết quả thế nào? Fank tránh né câu trả lời chính: -Anh lấy bản nháp kết quả em để trong ngăn bàn, ghi dùm em vài ý chính trong văn kiện gửi đến Thẩm phán rồi bảo cô Laphee gõ nhanh kịp gửi chiều nay nhé. Mar có linh cảm không tốt,..và quả thật, sau khi đọc xong bản báo cáo Fank định gửi cho Cảnh sát trưởng, Mar có cảm giác hụt hẫng.. -Em đã cân nhắc kĩ chưa? Là một mạng người đó… Fank buông viết, đến bên chiếc tủ nhỏ dựa sát lò sưởi và ngồi xuống chiếc ghế bành, tiện thể với tay lấy tẩu thuốc.. -Dĩ nhiên Em đã xem xét và đúc kết các tình tiết kĩ rồi anh ạ, .. Fank ngả người, phả khói thuốc lên trần nhà, chợt Fank cảm thấy một thoáng khó chịu vì câu hỏi của Anh trai, “cứ như đánh giá thấp mình vậy”-Fank nghĩ. Fank ngồi thẳng lưng lên, quay sang Mar, nói giọng bực tức: -Em biết em đang làm gì mà.. Mar vẫn hỏi tiếp dù biết em trai đang khó chịu: -Em nói thử xem, Em suy luận thế nào về vụ này? Dù đang bực tức nhưng Fank biết rằng không thể né tránh câu hỏi này. “Đây cũng là dịp cho Anh trai thấy mình cũng không kém khi phân tích” –Fank thầm nghĩ. Fank đứng lên, đến bên ghế nơi bàn làm việc,..Anh ngồi xuống, chăm chú nhìn vào cuốn sổ tay ,..Fank không vội trả lời,.Mar cũng im lặng chờ đợi… Fank khoanh tay, trịnh trọng nói như muốn Anh trai thấy sự nghiêm túc và kĩ lưỡng của mình: Quãng thời gian Luci qua Nhà Dòng và về lại nhà thờ khoảng hơn 1 giờ, em thấy các hố thoát nước trong sân Nhà Dòng bố trí chuẩn và có tất cả bốn hố thu được bố trí chính xác ở các góc, nếu lượng nước mưa như hôm trước dù bị nghẽn cũng chỉ cần hơn hai mươi phút để thông rác cho cả bốn hố. Trên cơ thể Soeur Mary có nhiều vết trầy xước, trong khi áo choàng chỉ rách duy nhất một mảng liên tục sau lưng, khi rơi vướng vào đỉnh đá. Thời tiết lúc đó tuy mưa đã ngớt nhưng do gió thổi từ phía sau Nhà Dòng lên sân trước nên bên trong Dòng không thể nghe tiếng người la hét hay lớn tiếng nếu có cãi vã hay kêu cứu. Sàn gỗ gác xép nơi cầu thang và cạnh cửa sổ dính nhiều đất sét và bùn, nếu một mình Soeur Mary trên đó chỉ để lên cất đồ hay đóng cửa sẽ không có nhiều vết như vậy. Luci lẽ ra theo thông lệ phải vào chào Mẹ Bề trên rồi mới ra về, khi về dù Cha Eric có bận việc, anh ta cũng phải báo cáo lại việc sau khi Cha đọc kinh xong, nhưng Anh ta không hề báo, chỉ đến khi Cha Eric cho gọi vào mới báo đã xong, lúc đó đã qua gần hai tiếng đồng hồ tính từ lúc Anh ta về. Fank ngừng nói, Anh lại với tay lấy tẩu thuốc,.Nhưng nghĩ sao lại bỏ xuống, .. Fank đứng lên, khoanh tay đi lại trong phòng một cách chậm rãi, Mar vẫn im lặng.. -Em dựng lại tình tiết thế này: Sau khoảng hơn hai mươi phút khi xong việc, Fank xin phép về (bỏ qua việc không chào Mẹ Bề trên do lúc đó người Anh ta ướt sũng và bẩn, ngại vào sảnh), khi bước ra cổng, tiếng đập của cửa sổ làm Anh ta chú ý,. Luci thấy Souer Mary lui cui ôm dụng cụ vào kho, Anh ta quay lại định giúp Soeur một tay, rồi lại tranh giúp Soeur lên gác đóng cửa.. Rồi Soeur Mary vẫn lên một mình, Luci đứng nhìn, thấy Souer không thể kéo được cửa vào nên vội leo lên.. Lúc này do hai người cùng đứng sát với nhau, mỗi người đóng một cánh cửa,..sự va chạm và bản năng đàn ông nổi lên,..Anh ta không kềm được nên ôm Souer Mary và có hành động,..Soeur chống cự,..hai người giằng co và khi Soeur Mary bị đè ngã vào bệ cửa, đã trợt chân và lao xuống.. Em nghĩ Luci chỉ có ý xâm hại tình dục chứ không có ý giết Soeur Mary, có lẽ chỉ là vô tình Soeur ngã vì theo khám nghiệm, Soeur May chưa bị xâm hại tình dục.. Vậy, Em kết luận: Luci mang tội danh xâm hại tình dục không thành và ngộ sát. Cả hai tội danh được thành lập. Nói xong, Fank đi ngay đến bàn làm việc, ngồi xuống,.. -Anh tranh thủ làm dùm em văn kiện gửi Thẩm phán cho kịp chiều nay nhé. Mar bần thần: -Em không muốn nghe ý kiến của Anh à? Fank ngước lên: -Không Anh ạ, việc này đơn giản, em suy luận được, không phiền đến Anh đâu.. Mar hiểu đó là câu Fank cố ý xác lập vị trí và khả năng của bản thân. “Nó xưa nay có bao giờ nghe ai khi đã quyết đâu, cả Mẹ và Cha khi xưa còn sợ cái tính đó “Mar chua chát thầm nghĩ…”một ngày nào đó, tính này sẽ là thứ hại nó thôi”. Mar cũng thừa hiểu, giờ có nói gì cũng vô ích vì Fank là người quyết định.,Nhưng từ sâu thẳm, Mar thấy không cam lòng và Anh cũng có linh cảm không tốt về quyết định vội vàng này của Fank,..một linh cảm mơ hồ nhưng rất giống với linh cảm của Anh khi đang trên đoàn tàu đi Monaco – sau đó khi về nhà, Cha lâm trọng bệnh và hấp hối… … -Luci, Anh có tự bào chữa cho mình không vì Anh đã từ chối Luật sư chỉ định của Bổn tòa. Luci ngước lên: -Dạ, thưa Thầm phán, tôi chỉ muốn nói một câu thôi… -Được, Anh cứ ngồi nói. Vẻ mặt tiền tụy, đôi mắt thâm quầng sau bao đêm mất ngủ, nhìn Luci nhỏ bé làm sao trong bộ đồ phạm nhân và rụt è làm sao khi đôi tay luôn khép vào nhau bởi chiếc còng… Luci không ngồi, anh đứng lên,.. Hai viên cảnh binh kè hai bên cũng vội đứng lên cứ như sợ Luci sắp tấn công ai đó.. Luci bình thản, quay ra sau,.. Anh nhìn các Soeur, nhìn Mẹ Bề trên đang ngồi đối diện, gương mặt Thánh thiện, mang nỗi buồn sâu thẳm nhưng không có một chút gì là thù hằn khi nhìn Luci.. Rồi Cha Eric, Ông nhìn Luci với ánh mắt thương cảm,..Cha Eric là người hiểu rõ Luci nhất, nhưng lúc này Cha cũng chỉ biết vừa nhìn Luci vừa lần tràng hạt như Mẹ Bề trên.. Rồi Luci thấy, hầu như tất cả mọi người trong ngôi làng bé nhỏ này đều đã có mặt, ai cũng nhìn Luci như muốn nói gì đó, nhưng không có một đôi mắt nào nhìn Anh với nét thù hằn cả, có lẽ họ hiểu – Anh vô tội. Luci quay lại, nhìn thẳng vào vị Thẩm Phán: -Tôi vô tội… Nói xong ba chữ này, Anh ngồi xuống… Viên cảnh binh đứng nơi cửa dõng dạc: -Mọi người, mời đứng lên nghe Tòa tuyên án. Thẩm phán trịnh trọng đeo kính vào, cần một tờ giấy và đọc… … Luci mơ màng,.Anh rất mệt do ăn uống thiếu thốn, tinh thần suy sụp, cánh tay lại bị ra máu nhiều,..Anh thiếp đi. …Dậy, dậy.. Luci giật mình mở choàng mắt, .. Trước mặt Anh là một căn hầm tăm tối, rộng nhưng toàn là đá,..chính giữa có một bầu đá to đang hừng hực lửa…định thần nhìn kĩ, Anh thấy căn phòng chỉ toàn sắc xám và đỏ,.một người đàn ông phốp pháp, gương mặt tròn như quả bóng, tóc mỏng nhưng dài, phủ xuống đôi vai cũng tròn lẳng. ông ta có đôi mắt đục ngầu, phải nhìn kĩ lắm mới thấy tròng đen,.Luci nhí lại mình - đang ngồi trên một chiếc ghế sắt hoen gỉ và bị xích quấn chặt từ vai xuống tận đầu gối… “Tôi đang ở đâu vậy?” Luci hỏi.. Anh chợt nghe vọng lại… ở đâu ?”… ở đâu vậy?” cứ như tiếng vọng từ hang núi mà Luci thường hay đi đốn củi cho Nhà thờ để dành cho mùa Đông… tiếng vọng khi Luci gọi đàn khỉ, hú bầy chim trên đỉnh, .nhắc nhở muôn thú đông sắp về,.. Người đàn ông khum xuống, nhìn chăm chú vào Luci: -Ở nhà của ta.. -Ông là ai? -Là Sứ giả của Diêm vương… -Vậy tôi đang ở Hỏa ngục sao? -Không, đã nói là đang ở nhà của ta.. Luci tò mò: -Tôi không hiểu.. Người đàn ông đứng hẳn lên… Lúc này Luci mới thấy rõ, ông ta là một người lùn, có lẽ đứng chỉ bằng ngang ngực Luci.. -Mi không cần hiểu.. Sứ giả Diêm vương đến bên bầu đá,..lúc này Luci mới thấy rõ, trên miệng bầu đá có một thanh sắt đang được nung đỏ.. Sứ giả thần chết Diêm vương cầm thanh sắt lên, nhìn chăm chú vào đầu thanh sắt như muốn kiểm tra gì đó…do tầm nhìn xa, Luci cũng chỉ thấy được đầu thanh sắt có một vòng xoắn, nơi ngọn có một quả cầu nhỏ…Anh chợt rùng mình khi nhớ lại những gì đã được đọc và được Cha….nói cho nghe về các hình phạt khi bị đày xuống Hỏa ngục. Sứ giả cẩn thận đặt thanh sắt trở lại , vào đúng vị trí cũ..Ông ta đến trước mặt Luci và bất ngờ ngồi xếp bằng ngay xuống trước mặt Luci,..Luci phải cuối người xuống mới nhìn rõ được Ông ta,..tiếng xích sắt loẻng xoẻng khi vai và hông Luci động đậy.. … Sau khi bị dẫn giải từ Tòa án về trại giam, Luci được đưa ngay vào một căn phòng biệt giam, ..rầm..cánh cửa đóng lại. Sau khi định thần, Luci mới thấy đây là một căn phòng nhỏ, với tay ra là đụng ngay vách hai bên,..chiều dài vừa đủ cho Luci thẳng chân và dựa lưng vào vách.. (Sau này, khi có cuộc đảo chính, nhà tù này đã bị phe nổi dậy phá bỏ rất nhiều, đây là một trong những nhà tù vào loại khốc liệt và nghiêm ngặt nhất tại Pháp lúc bấy giờ- hiện nay chỉ còn sót lại vài đoạn,.cũng được Chính phủ trùng tu xem như một Di tích..).. Còn tiếp…
Hoàn Mỹ trước tiên cảm ơn tấc cả các bạn đã xem và ủng hộ bài viết, thơ và nhạc do Mỹ viết và trình bày,. Hiện Mỹ viết tiểu thuyết này thật sự chỉ tranh thủ lúc rảnh. Do gần đây bận việc nhiều quá, không còn quỹ thời gian nên có sự chậm trễ. Chúc các bạn luôn vui khỏe và sống mãi với hồn thơ, với sẻ chia văn và cảm xúc âm nhạc,.... Hoàn Mỹ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2014 00:10:51 bởi myhoanmy >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: