Tình Em
Vik 30.04.2014 05:25:44 (permalink)
0
Em Nợ Anh
 
Em hẳn nợ anh cả kiếp người
Tình em ngang trái, mãi không vơi
Vẫn yêu như thuở xuân vừa chớm
Khi mắt trong xanh một góc trời


Khi nụ môi xinh chưa thoáng buồn
Em cười, hoa sớm đọng hơi sương
Tình em như nắng trên cành lá
Trong trắng trinh nguyên giữa mộng thường


Anh hỡi, anh ơi! Một kiếp người
Được bao lâu nhỉ? Tựa mây trôi
Đừng gieo sầu nhớ, em buồn khổ
Đừng để tim chung thủy ngậm ngùi


Chớ để lòng tin tự trước giờ
Phai theo làn gió, nhạt duyên mơ
Trái ngang chia cách tình đôi ngả
Đừng để người trông ngóng đợi chờ


Bao tháng năm qua, dạ mỏi mòn
Nhưng anh biền biệt, khuất đầu non
Viễn du, từng bước đời phiêu lãng
Em vẫn dại si, kiếp đợi mong


Một cuộc tình buồn ai biết đâu
Yêu càng đắm đuối, dạ thêm sầu
Em vô tư giữa vòng luân xoáy
Anh lại ơ thờ chẳng một câu


Đã mấy năm rồi vẫn ngóng trông
Ngờ đâu oan trái, kẻ hai lòng
Ai vui duyên mới, quên người đã
Trao nặng ân tình bao tháng năm


Nhìn kẻ quay lưng bước, tủi lòng
Anh dìu người ấy giữa đêm đông
Mặc em giá rét trong đơn lạnh
Anh cứ vui say với má hồng


Ôi cuộc tình buồn chỉ vậy thôi
Có đau, có nhói, có bồi hồi
Người đi vẫn cứ đi, đi mãi
Kẻ ở khóc buồn chẳng thấy vơi


Có phải em đây nghiệp quá nhiều?
Nên đời phiền lụy, nhạt hương yêu
Mười năm đã lỡ tình ngang trái
Duyên nợ bẻ bàng, kiếp hẫm hiu


Chẳng dám than ai, hận chính mình
Vì yêu nông nỗi đến điêu linh
Yêu chi đơn lẻ, ôm sầu nhớ
Nhớ đến ngàn năm, một bóng hình
 
NS
 
#1
    Vik 02.05.2014 04:59:24 (permalink)
    0
     
    Hương Tóc Rối


    Lối cũ còn vương mùi tóc rối
    Người đi chẳng hẹn buổi tao phùng
    Nghiệp duyên đã định, mình hai lối
    Buồn mãi ẩn sâu đáy mắt nhung


    Nắng trải hồng trên miền đất lạnh
    Bàn chân gót nhỏ vẫn âm thầm
    Bước lần nhịp bước qua thôn vắng
    Mà chạnh lòng đau nhói cả tâm


    Những ước mộng xưa hoài vọng lại
    Thương buồn số kiếp tựa bèo mây
    Yêu chi, yêu quá, rồi ngang trái
    Làm vỡ con tim đã sướt trầy


    Tình chỉ thoảng qua trong chốc lát
    Mà làm ta nhói buốt sầu vơi
    Đâu đây gió lạnh đùa hương tóc
    Mang kỷ niệm xưa đến với người
     
    NS
     
    #2
      Vik 07.05.2014 06:57:08 (permalink)
      0
      Biết trách ai?


      Muốn trách anh sao quá phụ tình
      Gieo chi ngang trái để điêu linh
      Chẳng yêu sao lắm lời thương tưởng
      Giờ biết trách ai? Giận chính mình


      Yêu với hồn trong trắng dại khờ
      Em đem hoa mộng dệt thành tơ
      Để khuya đan áo, thêu tình cũ
      Gữi đến người thương thỏa đợi chờ


      Ôi cuộc tình buồn biết ngỏ ai?
      Biết ai than thở thâu đêm dài
      Ai cùng em cạn bầu tâm sự?
      Xua nhớ, quên đi những đắng cay


      Anh chẳng cùng em nối bước đời
      Cớ sao chia sẽ nụ hôn môi?
      Vai kề, má tựa, lời tha thiết
      Khi đã đắm say một góc trời
       
      NS
       
      #3
        Vik 11.05.2014 07:52:47 (permalink)
        0
        Chỉ mộng thôi


        Ta đứng gòng mình trước gió sương
        Đời người như giấc mộng vô thường
        Tình không tan vỡ, duyên ngang trái
        Thì chẳng nhói đau đến đoạn trường... 
         
        NS
         
        #4
          Vik 19.05.2014 06:21:29 (permalink)
          0
          Tại sao ta yêu?


          Khuya buồn trống vắng bơ vơ
          Ta buồn thầm lặng ngẫn ngơ giữa đời
          Sinh ra nghiệp nặng kiếp người
          Nên vòng oan trái không vơi, mãi đầy!
          Tình nào trọn ước, nồng say?
          Duyên nào vẹn nghĩa đong đầy luyến thương?
          Ai yêu chẳng luống đoạn trường
          Mà sao người vẫn tìm đường để yêu...?
           
          NS
           
          #5
            Vik 26.06.2014 08:37:05 (permalink)
            0
            Trang thơ cũ


            Hoài nhớ về anh, nhớ rất nhiều
            Nhớ xưa vàng nắng, lá liêu xiêu
            Thơ tình anh viết bao tâm sự
            Xao xuyến trong em những buổi chiều


            E ấp từng đêm rộn tiếng cười
            Cợt đùa thuận ý thấy thêm vui
            Con tim chưa nói lời tha thiết
            Mình đã chia xa hai góc trời


            Số kiếp con người tựa giấc mơ
            Yêu anh, em nhớ với mong chờ
            Bao năm gối chiếc, đời hiu quạnh
            Khắc khoải u hoài với áng thơ


            Dẫu biết tương tư nặng gánh sầu
            Duyên tình ngang trái, lắm bể dâu
            Nhưng tim côi vẫn hoài thương tưởng
            Thổn thức trong đêm một nguyện cầu


            Mộng ước cùng anh sánh bước đời
            Nối duyên tơ tóc, mãi tròn đôi
            Con tim hòa nhịp, chung hơi thở
            Cuộc sống đơn sơ đẹp rạng ngời


            Em ước bình thường chỉ vậy thôi
            Mà sao mộng thấy quá xa vời
            Anh vui trăng gió, tìm trăng gió
            Em nuốt lệ sầu chẳng thấy vơi


            Những tiếng yêu thương dẫu cạn nguồn
            Mà lòng nhung nhớ mối tơ vương
            Yêu anh, những nỗi niềm chưa tỏ
            Chất chứa từng đêm để đoạn trường


            Bao tháng năm qua nặng gánh tình
            Ôi người bạc nghĩa mãi làm thinh
            Lệ lăn trên má, nhòa trang giấy
            Ướt cả vần thơ, nhạt bóng hình... 
             
            NS
             
            #6
              Vik 20.08.2014 03:57:28 (permalink)
              0
              Say đêm nay


              Hãy cạn cùng em chén rượu đầy
              Uống cho quên hết những nồng say
              Cho bao nỗi nhớ dần tan biến
              Cho trái tim côi khỏi sướt trầy


              Cạn để quên sầu nặng trĩu vai
              Cho đêm không lạnh buốt môi gầy
              Thời gian sẽ xóa nhòa men đắng
              Tình nghĩa ban đầu sẽ chóng phai
               
              NS
               
              #7
                Vik 17.11.2014 16:38:13 (permalink)
                0

                Thu sầu
                Cuối hạ thu về, anh thấy không?
                Gió bay muôn hướng như vô hồn
                Gác lên vai nhỏ cơn mưa lạnh
                Mưa ướt não nề những đợi mong
                Ngày tháng trôi qua như giấc mộng
                Yêu thương năm cũ đã không còn
                Tình sao trĩu nặng, duyên hờ hững
                Nghĩa cũng phai tàn, dạ héo hon
                Đã biết tim anh không vẹn thủy
                Biết tình ngang trái vẫn chờ trông
                Lệ rơi, vẫn cố dằng bi lụy
                Thổn thức trong đêm một bóng hồng
                Nhìn lá thu rơi đêm bất tận
                Phủ lên đời, đậm vết chân son
                Ngày xưa chung bước, ai nào ngỡ
                Anh để tình em trôi giữa giòng
                Cố nén đau thương, dằn lệ cảm
                Cho lòng không nhói buốt từng cơn
                Sao đời em quá nhiều sầu hận?
                Sầu đến muôn đời, anh biết không?
                NS
                #8
                  Chuyển nhanh đến:

                  Thống kê hiện tại

                  Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                  Kiểu:
                  2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9