Tình Em
Em Nợ Anh Em hẳn nợ anh cả kiếp người Tình em ngang trái, mãi không vơi Vẫn yêu như thuở xuân vừa chớm Khi mắt trong xanh một góc trời
Khi nụ môi xinh chưa thoáng buồn Em cười, hoa sớm đọng hơi sương Tình em như nắng trên cành lá Trong trắng trinh nguyên giữa mộng thường
Anh hỡi, anh ơi! Một kiếp người Được bao lâu nhỉ? Tựa mây trôi Đừng gieo sầu nhớ, em buồn khổ Đừng để tim chung thủy ngậm ngùi
Chớ để lòng tin tự trước giờ Phai theo làn gió, nhạt duyên mơ Trái ngang chia cách tình đôi ngả Đừng để người trông ngóng đợi chờ
Bao tháng năm qua, dạ mỏi mòn Nhưng anh biền biệt, khuất đầu non Viễn du, từng bước đời phiêu lãng Em vẫn dại si, kiếp đợi mong
Một cuộc tình buồn ai biết đâu Yêu càng đắm đuối, dạ thêm sầu Em vô tư giữa vòng luân xoáy Anh lại ơ thờ chẳng một câu
Đã mấy năm rồi vẫn ngóng trông Ngờ đâu oan trái, kẻ hai lòng Ai vui duyên mới, quên người đã Trao nặng ân tình bao tháng năm
Nhìn kẻ quay lưng bước, tủi lòng Anh dìu người ấy giữa đêm đông Mặc em giá rét trong đơn lạnh Anh cứ vui say với má hồng
Ôi cuộc tình buồn chỉ vậy thôi Có đau, có nhói, có bồi hồi Người đi vẫn cứ đi, đi mãi Kẻ ở khóc buồn chẳng thấy vơi
Có phải em đây nghiệp quá nhiều? Nên đời phiền lụy, nhạt hương yêu Mười năm đã lỡ tình ngang trái Duyên nợ bẻ bàng, kiếp hẫm hiu
Chẳng dám than ai, hận chính mình Vì yêu nông nỗi đến điêu linh Yêu chi đơn lẻ, ôm sầu nhớ Nhớ đến ngàn năm, một bóng hình NS
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: