LÀM THƠ 1
Kẻ làm thơ, sống trong mơ , tìm nguồn thơ, để viết!
Viết cho mình, viết cho người, viết cái trong mơ.
Có hay, có dở, xin khen, chớ quở!
Vì nó, vận chở tâm hồn của kẻ làm thơ.
Nó là bào thai, được ngày sinh nở!
Làm sợi tơ dài, nối lại tuổi thơ.
Chỉ có tuổi thơ, mới mơ, mới mộng.
Những người tuổi trọng, không thích làm thơ!
Vì thích làm thơ, là mơ, là mộng,
Nhưng tôi già rồi, đâu có mộng mơ!
Thế thơ là gì, tôi phải, giải thích bâng quơ?
Thôi biết rồi! Tôi phận tằm tơ,
Rút lòng mình, viết thẩn, viết thờ.
Tôi thích làm thơ, nhưng không mơ, không mộng!
Lời thơ thoáng rộng, làm sống hồn tôi,
Những lúc nổi trôi, mình thôi không viết,
Trong thơ có triết, lúc thiệt, lúc hư,
Đôi lúc ưu tư, viết như giấc mộng,
Bông hoa nở mọng, trong những vần thơ.
Thơ là sợi tơ, làm mờ mắt lệ,
Thơ là nụ cười khích lệ đời ta,
Thơ khóc, thơ la, thơ than, thơ vản,
Thơ chỉ là, lảng đảng những vần thơ.
Đọc xong rồi, có ai hiểu? Tôi lớn hay tôi khờ?
Đọc xong rồi, có ai hiểu? Tôi tỉnh hay tôi mơ?
Duyên Nam
Carmel May 16-2014