Chuyện Tình Tôi - Duyên
Ngày đó tôi tìm thấy em tôi
Hai dòng sông rẽ nhập chung rồi
- Em tôi … năm ấy không cùng lớp
Cũng chẳng quen nhau, chỉ biết thôi.
- Đôi lần tôi thấy dáng em xa
Tà áo dài buông – liễu thướt tha
Chưa biết tên em mà chẳng hỏi
Tôi hờ hững ngắm duyên đi qua.
Đây mùa hạ cuối, sắp xa trường
Thấy cánh phượng lên, lòng vấn vương
Trao nốt đôi dòng lưu bút thắm
Ngày sau biết có lại chung đường
Văng vẳng ve đàn khúc phượng rơi
Tiếng sầu vang mãi cuối chân trời
Bạn bè ly biệt, và tôi cũng
Mê mải bon chen với cuộc đời
Đại học năm đầu đã đến rồi
Tôi ngồi trong lớp ngắm mây trôi
Có thằng bạn cũ vài năm trước
Còn lại người dưng chẳng buồn chơi.
Rồi có một ngày, như mọi ngày
Em từ Sài Phố trở về đây
Tôi nhìn em lạ – Mà không lạ
Từ đó tôi quên chẳng ngắm mây.
Tôi ngồi bàn dưới, em bàn trên
Tay bỗng “vô tình” chạm tóc êm
Em nhíu mày nhìn tôi bối rối
Thế là ngày đó tôi quen em.
Tôi tự hỏi rằng duyên có không
Rồi duyên đưa đến sợi tơ hồng
Đưa người con gái tôi chờ mãi
Đã nắm duyên rồi, sao nỡ buông.
(4/4/2014)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2014 19:16:14 bởi Phạm Hy >