PHÔI PHA
EM ĐI TÌM ANH
Em vẫn biết không được cùng anh
Ngắm trăng khuyết đầu non cuối bãi
Gió lơ đãng để mây mê mải
Trăng tròng trành chở núi lên cao.
Em đi tìm anh, anh ở phương nào
Miền gió chướng hay chốn phồn hoa tráng lệ
Em vẫn biết có những điều không thể
Mà trong tim vẫn thắp lửa đi tìm.
TÙNG VĂN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2014 11:19:10 bởi tung van >
CÔ HÀNG BÁN RƯỢU
Người ta bán rủi cầu may
Em nay đi bán cái say cho đời
Một chung là một trận cười
Một vò em đổi một trời ngả nghiêng.
Bồng bềnh tưởng chốn đào nguyên
Tỉnh ra mới biết vẫn miền Trần gian
Chén mời sao lắm tân toan
Tại cô bán rượu. tại nàng tiên thơ.
Tỉnh say cho đến bao giờ
Giữa thanh thiên vẫn còn ngờ chiêm bao.
TÙNG VĂN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2014 12:54:23 bởi tung van >
MÕ KHUYA
Mõ khuya khoan nhặt một mình
A di đà phật mặc tình với xuân
Lửa lòng ngày một nguội dần
Kiếp nhân sinh đã một lần trẻ thơ
Một đời chưa hết dại khờ
Để rồi chín kiếp đợi chờ trầm luân.
TV
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2014 12:30:40 bởi tung van >
CHỞ XIN CHÚT LÁ VÀNG RƠI
Thuyền về lại bến sông xưa
Heo may chợt tắt, đông vừa chớm sang
Thu đi cây cỏ võ vàng
Tiễn thu một thuở đò ngang trời chiều.
Nhớ về cái thuở đang yêu
Xuân qua hè tới những chiều đam mê
Nắm tay bẽn lẽn vụng về
Ríu ra ríu rít đường quê một thời.
Bây giờ hai đứa hai nơi
Mộng tình tan vỡ mộng đời dở dang
Sang ngang em bước vội vàng
Tôi về chân nản lang thang rã rời.
Thuyền tình chở khách tình ơi
Chở xin chút lá vàng rơi! ... Lá vàng!
Tùng Văn
BUỒN LẮM EM ƠI Biết em vẫn mải đi tìm Sương khuya chắn lối niềm tin mất rồi Về đi, buồn lắm em ơi Cái người em đợi đã rời bỏ em Trò đời sao lắm bạc đen Nuốt lời thề thốt làm hoen chữ tình Hắn còn mải bước phiêu linh Nếm mùi rượu đắng một mình lãng du Dấn thân qua cửa Thần phù Nghiệp duyên còn nặng, vụng tu nên chìm Một lần máu ứa con tim Một đời nặng nợ đi tìm khổ đau. Chắp tay quỳ gối xưng cầu Mong em quên hẳn lần đầu ta yêu. Tùng Văn
HOÀI NIỆM
Em đẹp lắm nên anh sợ mất
Ngồi cạnh em mắt dõi hư vô
Em cười nói lòng anh ảo não
Trái tim đau tựa thác dưới mồ.
Em ngây thơ tỏ tình với gió
Gió hôn mềm tóc xoã bờ vai
Nắng ban mai thơm hồng đôi má
Mắt long lanh liếc đổ đền đài.
Em, trinh nữ - đam mê - thánh thiện
Anh, phiêu bồng - phóng túng - trần ai
Theo cung bậc - vĩ cầm déo dắt
Chốn xô bồ - nhan sắc tàn phai.
Anh cất bước, lối đi vạn nẻo
Đường thời xa, cơn khát mưa chiều
Vụng về giấu nỗi đau hoài niệm
Cho thì nhiều, nhận đáng bao nhiêu!
Chia tay rồi lòng buồn khắc khoải
Phải lìa xa - xa đến vô cùng
Thật vô nghĩa khoảng không hư ảo
Phôi pha tình, lòng hoá dửng dưng.
Tùng Văn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2014 12:24:37 bởi tung van >
TẾT MƯA
Tết đến mưa dầm thối cỏ cây
Đường hơn đổ mỡ bùn lầy nhầy
Gạo châu củi quế người ngơ ngác
Thượng đế đi đâu đến xứ này?
Tùng văn
ĐÁM CƯỚI SANG SÔNG
Từ hồi đám cưới sang sông
Để cho hoang vắng cánh đồng heo may
Cho ai chuễnh choãng đường cày
Bậc ao đá mốc, rêu dày lối đi
Sân chùa vẫn chỗ mọi khi
Ánh trăng chênh chếch nay thì không em
Mõ khuya rời rạc bên thềm
Lá thu lạc cội bóng đêm im lìm.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: