Gió đưa cành trúc la đà,
Cành mai ủ rũ cành hoa đợi chờ.
Gió đưa trăng thì trăng đưa gió,
Trăng lặn rồi gió biết đưa ai.
Gió đưa bụi chuối sau hè,
Bụi môn trước cửa ai dè em hư.
Gió đưa cây Cửu Lý Hương,
Hai người khác họ mà thương nhau hoài.
Gió Đông em sợ lạnh lùng ,
Đêm Đông em sợ chiếu mùng trống trơn.
Gió chiều thổi héo ngọn dưa,
Dứt tình tại bậu anh chưa tiếng nào.
Gió khan thổi cạn ruộng đồng,
Biểu em chầm chậm lấy chồng đợi anh.
Gió đưa cột phướng hao dầu,
Thương em để dạ chớ sầu mà hư.
Gió đưa mười tám lá me,
Mặt rổ hoa mè ăn nói có duyên.
Gió sau gió mát sau lưng,
Bụng sau bụng nhớ người dưng thế này.
Gọi đò chẳng thấy đò sang,
Phải chăng bến cũ, phụ chàng khách xưa.
Giơ tay hứng giọt sương trời,
Rửa sao cho hết những lời thị phi.
Gió đưa trăng thì trăng đưa gió,
Quạt nọ đưa đèn, đèn có ai đưa?