Nồi đồng sôi, nồi đất cũng sôi
Đũa có đôi chìa vôi lẻ bạn
Cơ hội này anh bỏ em sao?
Ngọn bầu trắng sợi ngắn sợi dài
Ngọn bầu ơi, trái dọc trái ngang
Trái dưa gan sọc dài sọc ngắn
Ngọn rau đắng trong trắng ngoài xanh
Em thương anh thương thật chân thành
Chừng nào anh ở bạc em mới đành bỏ anh.
Nhứt nhựt bất kiến tam thu hề
Thăm anh một chút em về
Để trăng kia lặn, tứ bề người dưng
Kiến bất thủ như tầm thiên lý
Anh có thương thì giữ chí cho khônn
Để sau chồng có hay đặng chữ hậu hôn oán thù.
Ngọn đèn dầu khi lu khi tỏ
Đèn trường an nọ, khi đỏ khi xanh
Trống trên lầu vội đổ, trống ngoài thành tan canh
Em lịch sự chi để cho năm bảy người dành
Vẫy xe lam lại chợ Bến Thành
Dầu ai ngăn qua đón lại dạ em không đành thì thôi.
Ngó lên trời thấy cục mây bạch
Ngó xuống vàm rạch, thấy cá trạch đỏ đuôi
Nước chảy xuôi con cá bui lội ngược
Nước chảy ngược, con cá nược lội theo
Con cá heo nó khóc, con cá lóc nó sầu
Phải chi ngoài biền có cầu
Anh ra anh vớt mảng sầu cho em.