Ngày sau sẽ ra sao?
Nguyên Thạch
Trong chúng ta, không ai mà không tự vấn: Ngày sau, đời ta sẽ ra sao?
Bạn và tôi, chúng ta đến nơi này và rồi chúng ta sẽ phải ra đi, đó là một định luật. Một thứ định luật mà không bất cứ ai trong loài người, kể cả vạn vật KHÔNG thể nào hiểu được hoặc nói theo lý chữ nghĩa hơn nữa là: Không thể nào lý giải được NHƯNG tất cả vẫn phải cứ TIN, cho dù người đó là Nhà khoa học, Triết gia, Luật sư, Nhà Tâm lý học...hay chỉ là những người bình thường và kể cả loài khỉ, loài voi, loài chó thông minh. Tất cả, cho đến hôm nay vẫn chưa lý giải được nhưng vẫn tin ĐÓ LÀ SỰ THẬT.
Thế thì câu hỏi được đặt ra một cách vô cùng lô-gic rằng: Không lý giải được mà sao lại TIN? Người đời qua bao ngàn năm, triệu năm vẫn luôn nói: "Thấy mới tin, biết mới tin", vậy những gì chưa biết, chưa thấy sao lại vẫn cứ tin? Đây là sự hữu hạn của trí tuệ của loài người, và đây cũng là sự NHIỆM MẦU của Thượng Đế.
Loài vượn, loài voi, loài chó...hoặc cao cấp hơn cả trong các sinh vật là loài người, tất cả cũng chỉ là sản phẩm được nắn ra bởi một Đấng Toàn Năng và duy chỉ có NGÀI mới là Đấng thấy, hiểu và biết tất cả. Chính sự thấy, hiểu, biết nên NGÀI tin chắc rằng với sức nhiệm mầu huyền diệu tuyệt đối là NGÀI sẽ định đoạt và an bài tất cả những gì trên hành tinh mà chúng ta đang sống và kể cả những gì thuộc vũ trụ vô tận.
Có lắm người cũng cho rằng: Không có Chúa, không có Phật, không có Ala...nào cả. Trong trường hợp như vậy, họ cũng có cái lý của họ chứ không phải là vô lý, cái lý của loài người tầm thường, hạn hữu trong khả năng suy tưởng cùng tư duy của những sinh vật bất toàn.
Có khối người cho rằng: Chết là hết. Họ cũng có lý chứ chẳng phải không. Với họ, chết là chấm dứt sự tồn tại và chỉ nôm na một cách đơn giản là hết. Cho nên xã hội loài người mới có vô cùng cảnh tranh giành, sát hại lẫn nhau và khi chết là hết và hẳn nhiên sẽ không có hệ quả nào cho những hành động, lối sống tàn ác đó. Lối suy nghĩ ấy đã khiến con người yên tâm mà thể hiện sự tàn ác, hãm hại, reo rắc đau thương đến đồng chủng và vạn vật mà không hề có sự trừng phạt, mà cụ thể là đảng cộng sản Trung Quốc, Bắc Hàn, Cu Ba, Việt Nam...nên họ tha hồ tàn ác!
Các bạn và tôi đến nơi đây từ cát bụi, hư không nhưng không là tự nhiên mà đến. Hẳn đã có một sự nắn tạo nào đó mà chúng ta TIN rằng là Thượng Đế. Ngày các bạn và tôi ra đi cũng chẳng hề là tự nhiên, mà sự ấy cũng do một bàn tay sắp xếp định mệnh từ Đấng Toàn Năng. Tôi không biết với các bạn thì sao, nhưng với tôi, tôi TIN rằng CHẾT là sự bắt đầu cho một đời sống mới mà nơi đó con người mới giác ngộ rằng: Cuộc hiện hữu ở trần gian, 1 năm, 10 năm, 50 năm, 100 năm chỉ là cuộc thử nghiệm cho bản thân tôi sẽ có một con đường đi đến đời đời:
1- Địa ngục đầy tiếng khóc than cho tội lỗi và nghiến răng cho sự lựa chọn quá u muội trong suốt quá trình thử nghiệm.
2- Thiên đàng tràn ngập thảnh thơi, không đau đớn, không đói nghèo, không bệnh tật và tiếng cười thanh thản luôn nhộn nhịp reo vang.
Các bạn và tôi, kẻ chết non, người chết già, người này có được tiền tài, danh vọng, cuộc sống sung túc...Người kia nghèo khó, bệnh tật, đói rét và sống trong cảnh cơ cực bần hàn dày xéo...Chúng ta đều có những ước mơ trong cõi tạm 60 năm này, kẻ đạt được, người không NHƯNG cái CHẾT thì bạn và tôi không ai ước mơ cả nhưng NÓ VẪN ĐẾN đồng đều.
Nào, ngay từ bây giờ, chúng ta hãy suy nghĩ về con đường ắt phải đến (tuyệt đối) để chọn cho mình một sự bắt đầu ở nơi đời đời.
Miền Đất Hứa
Em xác lạnh theo thời gian mục rửa
Tôi trần gian cũng rã rượi tâm hồn
Ta chợt đến chợt đi không trở lại
Nghĩa chi đâu ngụp lặn cõi vô thường.
Hãy san sẻ chia tình người mà sống
Đừng gieo chi tội lỗi, rắc đau thương
Tám mươi năm cuộc đời là thoáng chốc
Đường nhân gian đều đến một điểm cùng.
Này bạn hỡi, thiên đàng miền đất hứa
Luôn thảnh thơi trong cuộc sống đời đời
Hãy chân thật, cũng đừng thay ý nguyện
Vui chan hòa nơi vĩnh cửu bạn ơi.
Mừng ngày Chúa Giáng Sinh và lấy đó làm điểm tựa cho sự BẮT ĐẦU. Nguyện Thượng Đế ban niềm tin và phúc lành. Hallelujah.
Nguyên Thạch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2020 13:34:00 bởi Nguyên Thạch >