Tình đời, Tùy bút
Hôm nay, một người bạn rủ đi Tây Ninh,.. Trong khi chờ Nam loay hoay với hàng hóa, mình tranh thủ ghé café ..Nam chỉ mình một quán gần đó có tên Châu Long.. Khung cảnh tuy thoáng đãng, tự nhiên nhưng cũng không xóa bớt được cái nắng oi ả đầu hạ dù đồng hồ chưa chỉ qua 11h. Sức nóng tai đây thật…khủng khiếp, không rát mặt như nắng Đồng Phú nhưng hanh khô; không gay gắt như nắng Dầu Tiếng nhưng tựa như một sức nặng vô hình đè hơi thở… Cũng may, tình cờ Cô chủ quán mê nhạc Ngọc Sơn. Chủ quán café có lẽ hiểu rằng: Muốn xua đi mệt mỏi trong buổi trưa hè, muốn thư thái nhịp thở , muốn xóa cơn buồn ngủ tự nhiên khi thời tiết nắng nóng,..Có lẽ chỉ Ngọc Sơn may ra … Ngẫm lại ta bao lần tâm tĩnh lặng Lắng tai nghe văng vẳng tiếng nhạc buồn Âm réo rắt cố len vào tâm trí Điệp khúc buồn như thủ thỉ bên tai Ai cũng hơn một lần nhìn lại nhưng mấy ai thư thái dù lòng đang tê tái… Ai cũng hơn một lần tê tái nhưng mấy ai từ chối nếu thời gian quay trở lại… Ai sẽ hiểu bể tình vai khó gánh Cảnh rời xa lạnh ẩn nóng vươn mình Ai đã biết người xa tình chết lặng Nặng ân tình xa vắng sẽ vui chăng? ..Ngồi dựa hẳn vào chiếc ghế mây,..khẽ lướt mắt bao quát khung cảnh vắng người, Cô chủ quán ngã người trên ghế bố, lim dim,.. có lẽ đang thả hồn theo tiếng nhạc, hòa mình với câu ca,.tờ báo trên mình Cô ấy khẽ động, nếp góc báo lắc lư lên xuống nhờ sức đẩy của gió từ cái quạt đứng đang quay… Tự nhiên mình chợt nghĩ: “Không biết hồn cô ấy đã lang thang đến…Trường sa chưa?..”hi. Giăng khắp hướng tơ hồng như mắc cửi Gửi vào đâu? sao ta mãi dại khờ Tơ hồng đó cớ sao tìm sắc tím Tím tơ lòng tắt lịm ước mơ ai… Alo..alo…về ..về… Mình định gọi tính tiền, nhưng lại ngại làm mất đi giấc mơ của Cô chủ quán, giã sử cô ây đang có giấc mơ đẹp,.có chàng trai nào đó đang tặng hoa…có anh lính Hải quân nào đó đang ngỏ lời yêu,..Mình gọi lỡ màu đỏ e thẹn trở thành màu lam luyến tiếc thì sao??? Vậy làm sao đây? mình nhắm chừng giá tiền, lấy tờ 10 nghìn, chèn thêm 2 nghìn lẻ dằn dưới đáy li… Dư nhiều họ nghĩ mình ..”ngông”,. Nếu không đủ, xem như mình còn có duyên với nắng Tây Ninh vậy… Nơi nắng cháy vài lời nghe như gió Ở trong mơ thoắt hiện tựa ái tình Duyên đã khuất mãi xa dù cố đợi Bởi tình đời hay bởi…bởi duyên vơi -- Tình đời Ngẫm lại ta bao lần tâm tĩnh lặng Lắng tai nghe văng vẳng tiếng nhạc buồn Âm réo rắt cố len vào tâm trí Điệp khúc buồn như thủ thỉ bên tai. Ai sẽ hiểu bể tình vai khó gánh Cảnh rời xa lạnh ẩn nóng vươn mình Ai đã biết người xa tình chết lặng Nặng ân tình xa vắng sẽ vui chăng? Giăng khắp hướng tơ hồng như mắc cửi Gửi vào đâu? sao ta mãi dại khờ Tơ hồng đó cớ sao tìm sắc tím Tím tơ lòng tắt lịm ước mơ rơi…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2014 21:35:13 bởi myhoanmy >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: