LẲNG LƠ
Người khôn thả ánh trăng vàng
Còn tôi đan rổ mượn sàng vớt trăng
Dưới dòng sâu cá tung tăng
Tôi say để lưỡi câu quăng xước mình
Ngân hà sao sáng lung linh
Mắt ai ...khiến kẻ si tình ngẩn ngơ
Mộng đầy rót cả vào thơ
Có thương có trách lẳng lơ cũng đành
Kim Giang
"Mộng đầy rót cả vào thơ"
Để cho người đọc ngẩn ngơ cả tuần
Nhớ từng câu chữ âm vần ...
Lòng vẫn dối chẳng bần thần vì ai
Lẳng lơ cùng sự đa tài
Thành men rượu để ta say giữa đời
Mặc cho thiên hạ chê cười
Bỗng say luôn cả cái người làm thơ !
Kimrbl
CHỐN NÀY
Lời thiên hạ chỉ vu vơ
Để ai thắc thỏm thẫn thờ vào ra
Cách sông cách núi chưa xa
Mấy năm chẳng gặp ngỡ là thiên thu
Người miên man khúc thụy du
Tôi ôm ảo mộng theo dù lá bay
Biết đâu rồi lại có ngày
Câu thơ còn ấm hơi tay người cầm
Cứ như trăng hẹn với rằm
Quán Thư thảo bức hồi âm tặng người
Dẫu đi khắp bốn phương trời
Chẳng đâu gần gũi hơn nơi chốn này
Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2015 21:53:47 bởi KimGiang >