TIẾNG LÒNG
*Cảm ơn Hoàng Hoa, Đuyên Hồng, Trần Mạnh Hùng! Các anh đã tặng Giang cảm xúc của lòng mình... Bây giờ Kim Giang mời các anh cùng về thăm quê Giang nhé:
DÁNG QUÊ
Hồng hồng trứng bóc da em
Eo thon lăn lẳn bắt thèm mắt ai
Em không hài gấm áo dài
Gót sen cổ tích... ra ngoài trần gian
Tiếng cười như sóng trăng lan
Tóc mây óng ả chảy tràn bờ vai
Gần như mía mật, ngô, khoai
Như mơ nàng Ỷ Lan thời nương dâu...
Anh từ mải ngắm đâu đâu
Chiều nay sờ sững trước màu dáng Quê!
Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2006 13:33:37 bởi KimGiang >
Trích đoạn: KimGiang
DÁNG QUÊ
Hồng hồng trứng bóc da em
Eo thon lăn lẳn bắt thèm mắt ai
Em không hài gấm ao dài
Gót sen cổ tích... ra ngoài trần gian
Tiếng cười như sóng trăng lan
Tóc mây óng ả chảy tràn bờ vai
Gần như mía mật, ngô, khoai
Như mơ nàng Ỷ Lan thời nương dâu...
Anh từ mải ngắm đâu đâu
Chiều nay sờ sững trước màu dáng Quê!
Kim Giang
Tình Quê
Lúng liếng mắt sắc dao cau
Rửa mặt xin chớ rửa ao nhà mình
Cá đau cá nổi lềnh phềnh
Anh thương cá chết anh mênh mông buồn…
Xin em đừng lộ gót sen
Để cho cả một đầm sen thẹn thùng
Tóc mây đừng xõa lưng chừng
Để cho con bướm vướng mành tơ duyên…
Khuyên em như cô Tấm hiền
Núp lòng trái thị khỏi phiền nhân gian
Chiều về qua chốn quan san
Tình Quê tím cả muôn ngàn hoang vu….
*Đuyên Hồng ơi! KG kính nể tình cảm của Đuyên Hồng giành cho ai đó!
TÌNH NGƯỜI
Tình thơ như rượu ủ men
Như mưa như nắng bên thềm bước chân
Lời xưa nối mãi cung vần
Như dây trầu cứ quấn dần thân cau
Dẫu đời chẳng được gần nhau
Người ơi tin có nhịp cầu trong tâm
Không ồn ã chỉ lâm thâm
Hạt mưa nho nhỏ thấm dần rất sâu...
Kim Giang
Anh Về
Anh về bắc một dàn trầu
Tôi thùng vôi trắng cho cau tỏ tình
Anh về trồng khóm trúc xinh
Để cho em đứng đầu đình chờ ai
Anh về múc nước xóm Đoài
Để tưới ruộng hạn em ngoài xóm Đông
Anh về trồng cau Liên Phòng
Cho em kịp lễ áo hồng Vu quy
Anh về đắp một con đê
Để lòng anh khỏi chảy về nơi em…
TÌNH NGƯỜI
Tình thơ như rượu ủ men
Như mưa như nắng bên thềm bước chân
Lời xưa nối mãi cung vần
Như dây trầu cứ quấn dần thân cau
Dẫu đời chẳng được gần nhau
Người ơi tin có nhịp cầu trong tâm
Không ồn ã chỉ lâm thâm
Hạt mưa nho nhỏ thấm dần rất sâu...
Kim Giang
NỢ TÌNH
Văn dĩ tải đạo.
Thơ dĩ tải tâm
Tình dĩ tải yêu.
Yêu dĩ tải lòng.
Yêu em là những chờ mong.
Ta tìm, em trốn giáp vòng cung mê.
Yêu em ta phá câu thề.
Của nhiều tiền kiếp lê thê nối dài.
Gặp em sớm một, chiều hai.
Kết lời tri kỷ, kết lời trong tim
Tình yêu ba nổi bảy chìm
Là của hai kẻ nợ tình tìm nhau
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2006 23:08:26 bởi Tran Manh hung >
THẮP NIỀM TIN
Chiều bỏ mặc em, đi vào đêm
Anh cũng mặc em, chìm vào quên
Cô đơn giữa ngàn muôn nỗi nhớ
Em thắp trong tim một ngọn đèn.
Đánh thức lùm cây gọi tiếng chim
Thơm môi chín tím gọi mùa sim
Triền đê cất giữ hồn trinh nữ
Cá lặn đâu mong lưới kiếm tìm...
Anh cố tình không - Để lạc em
Đường thơ thưa vắng bóng hình quen
Thẫn thờ mây trắng chờ cơn gió
Trống trải không gian, trống mọi miền.
Hạ cháy chờ mong cháy sạm da
Đốt hồng cánh phượng nhắn người xa
Khúc vĩ cầm ve chờ thoát xác
Chờ tiếng thơ về ru giấc hoa.
Kim Giang
Trích đoạn: KimGiang
THẮP NIỀM TIN
Khúc vĩ cầm ve chờ thoát xác
Chờ tiếng thơ về ru giấc hoa.
Kim Giang
Hai câu xuất thần của KG hay quá là hay!!
Xuất kỳ vô ý HH cũng hòa theo dòng thơ hay của KG:
VE Thi nhân lãng giữa trần gian lạ
Ví tựa thân ve mãi ngân nga
Rung khúc vĩ cầm chờ thoát xác
Đợi tiếng thơ vùi theo giấc hoa
Hai câu xuất thần của KG hay quá là hay!!
Xuất kỳ vô ý HH cũng hòa theo dòng thơ hay của KG:
VE
Thi nhân lãng giữa trần gian lạ
Ví tựa thân ve mãi ngân nga
Rung khúc vĩ cầm chờ thoát xác
Đợi tiếng thơ vùi theo giấc hoa
TT-Hoàng Hoa
*Được huynh khen vui quá huynh à:
CỎ
Cây cỏ mọc tự nhiên hoang dã
Mắt người hay gọi đó là hoa
Cảm ơn nhiều cho phút mơ xa
Gắn hạt sương thưởng chút điệu đà...!
Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2006 19:40:56 bởi KimGiang >
Trích đoạn: KimGiang
*Được huynh khen vui quá huynh à:
CỎ
Cây cỏ mọc tự nhiên hoang dã
Mắt người hay gọi đó là hoa
Cảm ơn nhiều cho phút mơ xa
Gắn hạt sương thưởng chút điệu đà...!
Kim Giang
Mây
Ta sống phiêu bồng như áng mây
Lung linh hòa sắc nắng vương vầy
Tung tăng khắp chốn đùa trăng gió
Dẫu hóa thành mưa vỡ tháng ngày...
(cho người và cho ta...)
DÕI BÓNG NHỚ NGƯỜI
Dõi bóng Cha khuất tràn nỗi nhớ !
Bàng hoàng...khi lơ lớ giống thôi
Con nhặt gom trên nẻo đường đời
Chút bóng hình, chút tình, câu nói
Ý tứ khuyên răn - Cha mong mỏi...
Hòng xếp đầy hụt hẫng, Cha ơi!
Có bác tóc xanh bóng mướt trời
Mắt con bám sợ người heo hút
Câu nói hóm ý lời hài hước
Con mừng như bắt được - Giống Cha
Cứ mờ dần khuất mãi lìa xa!
Con cố níu ướt nhòa mắt lệ
Niềm thương nỗi nhớ nào hơn thế
Bóng người thân đâu dễ khuất rời!
Con cứ tìm cứ dõi..Cha ơi
Mong vướt lại nét Người vỡ vắng!!!
Kim Giang
Mây
Ta sống phiêu bồng như áng mây
Lung linh hòa sắc nắng vương vầy
Tung tăng khắp chốn đùa trăng gió
Dẫu hóa thành mưa vỡ tháng ngày...
(cho người và cho ta...)
Hoàng Hoa
MƯA
Thế nào khi không có mưa đây
Mưa tắm đời cây lúc hanh gầy
Mưa hàn nứt dạn khi hạ cháy
Mưa làm trong vắt mắt Thơ ngây!
Kim Giang
Mây
Ta sống phiêu bồng như áng mây
Lung linh hòa sắc nắng vương vầy
Tung tăng khắp chốn đùa trăng gió
Dẫu hóa thành mưa vỡ tháng ngày...
(cho người và cho ta...)
Hoàng Hoa
MƯA
Thế nào khi không có mưa đây
Mưa tắm đời cây lúc hanh gầy
Mưa hàn nứt dạn khi hạ cháy
Mưa làm trong vắt mắt Thơ ngây!
Kim Giang
Dòng
Mưa thấm mạch ngầm, rớt suối sông
Lạch ngòi, ghềnh thác... chảy xuôi dòng
Soi bóng trần gian soi bóng lá
Âm thầm lặng lẽ hướng về Đông...
_____________________________
Như dòng xuôi chảy hướng về Đông!
Hoàng Hoa
XƯỚNG MỜI
NGẬM NGÙI
Đã dặn cùng lòng chẳng nhớ ai
Cớ sao ngồi đứng nặng u hoài
Mưa rơi có thấu điều thao thức?
Hoa rụng hay chăng tiếng thở dài?
Lý trí không nguôi tim xoắn xít
Thời gian chẳng xóa lệ sầu hoai
Yêu là trót dại trong trời đất
Đành ngậm ngùi thôi, chuốc đắng cay
TuLip
Hoạ
( Bao nhiêu thương nhớ đem vào mộng.
nhớ đến một người, nhớ mãi thôi)
NHỚ,NHỚ,NHỚ, NHỚ, NHớ...
Nhớ lắm, nhưng mà nhớ đến ai.
Ai kia yêu dấu, nhớ mong hoài.
Ai gây nông nỗi bao thương nhớ
Ai bỏ bùa mê nhớ đợi dài
Ai cất tiếng cười trong tiếng suối.
Ai phà hơi thở ủ lòng hoai.
Nhớ người quá quắt sao mà nhớ
Nhớ lắm, nhớ người mắt xót cay
Trần Mạnh Hùng
Họa:
DẶN MÌNH
Ai biết mình mình biết đến ai?
Chao ôi! Nặn mộng lớn chi hoài
Sao chiều chửa tỏ Mai ngời tỏ *
Ác lặn mù giăng tối mịt dài
Cái ngã ba đường rao thách cược
Thần sầu hả dạ đá mòn hoai
Bình minh mang tiếng thua gà gáy
Vững trí đua tài thấp chớ cay.
Kim Giang
*Sao Hôm, Sao Mai
Mây
Ta sống phiêu bồng như áng mây
Lung linh hòa sắc nắng vương vầy
Tung tăng khắp chốn đùa trăng gió
Dẫu hóa thành mưa vỡ tháng ngày...
(cho người và cho ta...)
Hoàng Hoa
MƯA
Thế nào khi không có mưa đây
Mưa tắm đời cây lúc hanh gầy
Mưa hàn nứt dạn khi hạ cháy
Mưa làm trong vắt mắt Thơ ngây!
Kim Giang
Dòng
Mưa thấm mạch ngầm, rớt suối sông
Lạch ngòi, ghềnh thác... chảy xuôi dòng
Soi bóng trần gian soi bóng lá
Âm thầm lặng lẽ hướng về Đông...
Hoàng Hoa
HẸN
Đà Nẵng xuyên hầm tới Lăng Cô
Tưởng Huế đâu đây thoáng sững sờ
Sao Biển ngỡ là nơi hẹn đến
Vui như đã cập bến bờ mơ...
Kim Giang
TÌM NHAU
Tin nhắn đi tìm Giang ở đâu
Thơ chìm lẳng lặng dưới dòng sâu
Tình Ai da diết thân thương quá
Cảm giác cay my vợi gánh sầu
Biết được xa mình Hoa cũng nhớ
Vui thầm - Vắng vợ nhớ chồng ngâu!
Sân ngơ ngác gọi người ơi ới
Nắng nỏ cho Thơ má ửng màu...
Kim Giang
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: