Xướng:
CÔ GÁI XUÂN
Hồn Xuân lơ đãng má xuân hồng
Cô gái xuân mơ chuyện vợ chồng
E ấp tin đưa theo bóng lá
Mơ hồ tiếng lại giữa niềm mong
Trời Xuân phơi phới duyên sông núi
Ngõ tắc đong đưa phận bưởi bồng
Hai tám xuân đi trên mái tóc
Đêm xuân cô ngủ có buồn không
Nguyễn Bính/Lá Chờ Rơi
Hoạ:
NÀNG THU
Sợi nắng Thu ươm má ửng hồng
Tơ Thu vướng vít chuyện theo chồng
Sương rơi lối cũ vàng thu nhớ
Gió thốc chiều hoang cháy dạ mong
Tạo hoá đa đoan bày nghiệp chướng
Tình mơ tri kỷ dốc tang bồng
Hồn Thu chống chếnh ngàn con sóng
Mộng ước Nàng Thu có nữa không
Kim Giang
Mến chào thi Huynh, Phục Linh ghé thăm thấy vườn đẹp xin gửi chút duyên thơ ...
Họa: Cô gái xuân
Rằng xuân chưa đến, má tuy hồng
Duyên nợ thì mơ, chửa thấy chồng
Lá Thắm theo giòng con nước chảy
Cầu Lam còn đợi bóng Người mong
Phòng Tây khóa chặt chờ tin nhạn
Lối nhỏ trồng thêm mớ Cỏ Bồng
Đốt lửa khơi lò hâm ít rượu
Cuốn rèm.... mây phủ mấy tầng không!
Phục Linh
* Rất vui khi được đón Phục Linh qua thăm và còn cho thơ thật hay. Thích thơ Phục Linh lắm. KG đã được chiêm ngưỡng Thơ bạn có những nét rất vui rất lạ. Không được đến một lần đâu nha...!
Hoa: Với Phục Linh
PHỤC
Phục mến tài ai một dáng hồng
Linh thiêng tựa phút gái theo chồng
Em như áng Nguyệt...Thầm giao cảm
Tựa nắng mai lồng ánh mắt mong
Ước mãi cùng chim say cất cánh
Mơ tô ảo ảnh chốn tang bồng
Người ơi ví thử làm trai được
Kết mối tơ vàng có phước không...!
Kim Giang
Thân mến chào chị Kim Giang, Chị làm Phục Linh mừng quá hà... hùi giờ mí có ngừ khen đó nha... Chị có sợ Phục Linh phái quá nằm ăn vạ nhà của Chị không dzị
Chiều Thu
Kim Ô nép bóng áng mây hồng
Giang thượng buồm giong rẽ sóng chồng
Sáo vọng tầng không tình vọng vọng
Thuyền về mạn ngược nhớ mong mong
Chiều mơn chiếc lá vàng hương mộng
Gió nhẹ xoa vai sợi tóc bồng
Nhạn vẽ lưng trời vương mấy cánh
Tơ tình kết mối... gửi ngàn không
Phục Linh
Chà tuyệt vời! Cám ơn em Phục Linh nha:
NGỠ
Ớn lạnh đầu Đông nhợt má hồng
Dầm mưa nỗi nhớ gái xa chồng
Nương em tựa chị nồng hơi ấm
Dỗ sóng đưa thuyền tới bến mong
Hỏi đó Trăng vàng lay ngấn nước
Hay ngưòi Thục Nữ cưỡi Mây bồng
Mà ngơ ngẩn gió hờn quên thổi
Cứ ngỡ tư tình có chết không
Kim Giang
Họa nghịch vận: Ơi Em Hà Nội
(mến tặng người đẹp Hà thành)
Ơi em Hà Nội biết hay không?
Đừng để gió hôn vạt áo bồng
Cô gói hương chi lồng với tóc
Cô cười xinh thế để người mong
Cô đi trong nắng hường đôi má
Cô ước mơ chưa chuyện vợ chồng
Chớ ngắt bông hoa còn ngậm sữa
Bằng lòng cô nhé!... tặng trăm hồng!
Phục Linh