Trích đoạn: KimGiang
THƠ - BẠN
Cho tôi được thảnh thơi làm ngọn gió
Thổi bên người khi nắng đổ mồ hôi
Dẫu không được làm Vì Sao buổi tối
Cho tôi làm Đom Đóm bé xíu thôi
Tôi yêu lắm cánh đồng thơ bè bạn
Thả tâm hồn tôi lãng đãng ngao du
Có khung trời cổ tích ảo hư
Bao tơ mảnh cứ đan vào nỗi nhớ
Có những đợi chờ đã thành dang dở
Thửa ruộng hoang đi mãi chẳng tới bờ
Có cả mùa Xuân ngọt ngào hương cỏ
Dẫu chiêm bao còn nhớ lối hẹn hò
Tôi yêu lắm cánh đồng thơ bè bạn
Người trồng dâu, trồng mía, trồng hoa
Mỗi sớm mai hồng lanh lảnh tiếng chim ca
Hương ngan ngát trên đồng mê khó tả
Kim Giang
Thân họa :
XIN CỨ LÀM NGỌN GIÓ
Em yêu ơi…xin cứ làm ngọn gió
Quấn quyện anh khi nắng lửa mưa dầu
Anh xin làm đám mây núi muôn mầu
Dệt gối êm cho tóc em thoả mộng
Anh dạt dào giữa đồng Xuân xao động
Ðón đợi em Ðom Ðóm nhỏ chơi vơi
Cứ hết mình cháy sáng dẫu tả tơi
Ðêm huyền diệu triền miên ngời mắt thắm
Dòng sông yêu có bao giờ lắng đọng
Vườn hoang vu đã chín mọng vần thơ
Có những điều thế gian chẳng thể ngờ
Sỏi đá cũng mềm lòng Sương thổn thức
Con đê xưa vẫn muôn đời rạo rực
Hương tình thơ vẫn thơm nức nắng hồng
Trái tim mình cũng hồi hộp đơm bông
Ðàn tri kỷ quyết mênh mông hoà điệu
Trăng viễn xứ ánh ngọc ngà dẫu thiếu
Cũng đắm mình ôm ấp nỗi niềm sông
Cuốn nhau ra với biển lớn mênh mông
Hồn thoả chí vẫy vùng cùng nước mát
Bình nguyên ơi cứ tưng bừng hoan lạc
Lúa ngô khoai cứ tha thiết yêu đời
Anh giang tay ôm giấc mộng xa khơi
Thuyền no gió tuyệt vời tung sóng biếc
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2008 05:27:07 bởi vũkimThanh >