NGÃ BÌNH YÊN
Chẳng bao giờ em giận anh đâu
Câu thơ vít trĩu hai đầu nỗi nhớ
Anh đừng trách sông lúc bồi lúc lở
Sông vẫn một dòng xuôi chở phù sa
Muốn tung mình theo nhạc bản tình ca
Muốn được tan được hoà chung tất cả
Đời còn lắm nắng mưa nhiều vất vả
Bớt giận hờn là như đã vì nhau
Sự tích nào kể mãi chuyện Trầu Cau
Còn lưu giữ về nỗi đau trần thế
Xanh mộng ước biết kiếp này chẳng thể
Hoá kiếp nào vương vấn để ngàn sau
Chưa hiểu hết chiều biển rộng biển sâu
Vẫn khao khát như con tàu khám phá
Có những lúc mắc trong miền băng giá
Ước một tấm lòng cho em ngã bình yên
Giữa khoảng trời xanh thắm thiêng liêng
Da diết vô cùng lảnh lót những tiếng chim
Linh cảm biết rằng anh đang rất nhớ em
Tim trúng tên thần đâu phải dễ lặng im
Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2009 08:47:35 bởi KimGiang >