BẦU TRỜI KÍ ỨC
Bầu trời kí ức trong em
Là Ngân Hà sáng cho đêm tự tình
Cầu vồng bảy sắc lung linh
Câu Xoan Ghẹo tựa mái đình cây đa
Ao sen tắm ánh Trăng ngà
Bờ ngô non ngấn phù sa gót trần
Đàn Bầu thánh thót rung ngân
Lời răn xưa vấp bao lần mộng mơ
Tầm Xuân cứ mãi dại khờ
Cứ mong tay hái cứ chờ tơ vương
Nụ Cà tim tím trong sương
Vàng hoa Cải nở con đường thân quen
Cái nhìn như rượu thơm men
Để cho giọt nắng cũng ghen mắt nhìn
Khăn còn giữ mãi làm tin
Mà người đánh mất chẳng tìm mới đau
Kim Giang
XIN TRẢ LẠI NGƯỜI
Trao khăn gọi để làm tin
Gói chung ước nguyện vào miền viễn du
Nợ nhau câu hát lời ru
Lá diêu bông , trái mù u tội tình
Cái đêm hò hẹn ven đình
Mùi hương sen lẫn hương mình nôn nao
Hoa xoan rắc tím hoa đào
Cải ngồng đâm nụ xôn xao về trời
Dùng dằng câu hát lý lơi
"Người ơi..."không giữ được người bên nhau
Cau vàng lỡ mấy lứa trầu
Người xa biền biệt người đâu không về
Cứ chờ đón ở chân đê
Dòng sông man mác trăng thề lẻ loi
Khăn không gói trọn được lời
Mở ra nhờ gió lên trời trả ai...
kimrbl
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2009 14:49:43 bởi kimrbl >