TIẾNG LÒNG
Thay đổi trang: << < 767778 > >> | Trang 76 của 106 trang, bài viết từ 1126 đến 1140 trên tổng số 1578 bài trong đề mục
Huyền Băng 28.10.2009 21:59:13 (permalink)
0

Chỉ còn đây chiếc Thu phai
Bài Thơ giờ viết trao ai...Trăng ngà

Kim Giang

 
Hỏi trăng năm tháng trôi qua
Tình ai trăng giữ hay là phai phôi
Đường xưa lối nhỏ chung đôi
Đường nay cô lẻ mình tôi nếm buồn
Giọt sầu cố giữ, cứ tuông
Nỗi lòng cố nén nhưng dường khôn nguôi
 
Huyền Băng,
 

Tham gia vài câu với em cho vui, bài Mai sau của em chị vừa phổ thành nhạc, Kim Giang ra trang Nhạc sáng tác xem có ưng ý không nhé!
 
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=339740&mpage=6
 

Thân mến,
Chị HB

Liên Thơ 01.11.2009 08:33:04 (permalink)
0
Trích đoạn: KimGiang

ĐỪNG HỎI VÌ SAO

Giờ anh ở đâu
Thì thầm gió thổi
Thì thầm em gọi
Anh giờ nơi đâu

Đi suốt con đường
Vàng hoa Cúc nở
Vàng như nỗi nhớ
Khi mình xa nhau

Đừng hỏi vì sao
Khoảng trời vời vợi
Mây buồn chơi vơi
Vì sao đừng hỏi

Yêu là biết thôi

             Kim Giang


Bến bờ
Mình ở trong nhau
Dẫu dù cách trở
Dang tay rộng mở
Thương yêu tràn bờ
 
Em là dòng thơ
Anh là nốt nhạc
Em là bến vọng
Anh là bờ mong
 
Trong trái tim ta
Cuộc đời rộng mở
Muôn ngàn thi tứ
Dẫn lối ca từ.
           Lê Minh Liên Thanh Thơ
           Ngày đầu tiên của tháng 11/2009
 
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43677/D20321307DC944E085ADEB32CFB48152.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2009 08:36:33 bởi Liên Thơ >
Attached Image(s)
vũkimThanh 03.11.2009 17:24:37 (permalink)
0
 
 
 
 
 
Tự do hương say. Photo by Vu kim Thanh

 
 
 
vũkimThanh 03.11.2009 17:38:13 (permalink)
0
 
 
 
 
Tự do bài trí...tôi chờ. Photo by Vu kim Thanh
 
 
(Kim Giang  thích bức ảnh này , anh tặng em nhé.Chúc vui , yêu đời và có nhiều thơ hay. Thân ái Vũ kim Thanh)  
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.11.2009 17:42:12 bởi vũkimThanh >
vũkimThanh 03.11.2009 17:41:23 (permalink)
0
 
 
 
 
Tự do yêu thương. Photo by vu kim Thanh
 
 
Yêu thương mãi mãi trong ta
Nghìn trùng cách trở vẫn là gần nhau.
 
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.11.2009 20:46:50 bởi vũkimThanh >
vũkimThanh 03.11.2009 17:47:38 (permalink)
0
 
 
 
 
Quốc gia tự do. Photo by Vu kim Thanh
 
 
Hanhgia 03.11.2009 17:58:49 (permalink)
0
Gửi bác Thanh

Bác sống ở bên ấy tự do
Lấy cờ che cái tổ tò vò
Ở ta nếu bác làm như thế
Phản động tày trời tội gán cho./.

vũkimThanh 03.11.2009 18:52:35 (permalink)
0

Trích đoạn: Hanhgia

Gửi bác Thanh

Bác sống ở bên ấy tự do
Lấy cờ che cái tổ tò vò
Ở ta nếu bác làm như thế
Phản động tày trời tội gán cho./.




Thân chào bạn Hanhgia.
Tôi chỉ là người  nhìn thấy những hình ảnh đời thường , chụp mang lên đây cho các bạn xem thôi. Không phải tôi tự ý cắt lá cờ của Anh Quốc mà may cái quần áo đó. Mong các bạn chớ có hiểu lầm. Ảnh này tôi chụp tại cửa hàng bán quần áo trong trung tâm thành phố Luân Ðôn. Các bạn coi sẽ tự hiểu thôi. Thân ái Vũ kim Thanh
 
 
 
 
 
 Cửa hàng bán mốt thời trang và đồ lưu niệm ở trung tâm thành phố Luân Ðôn. Photo by Vu kim Thanh (chụp xuyên qua kính )
 
 
 
 
 
 
 
 
Mốt thời trang ở London.  Photo by Vũ kim Thanh
 
 
 
Cái mốt thời trang ở xứ này
Thôi thì cứ thoải mái cắt may
Tự do hạnh phúc là thế đấy
Chẳng kẻ dèm pha chẳng đọa đầy.
 
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.11.2009 19:06:25 bởi vũkimThanh >
KimGiang 04.11.2009 23:25:53 (permalink)
0

*Chị Huyền Băng, Chị Liên Thơ, Anh Vũ Kim Thanh và anh Trương S kính mến!

Vắng lâu ngày không vào trang thơ, hôm nay vui buồn xáo chộn trong tâm trạng Kim Giang thật là khó tả.

Các Anh - Chị ơi! Huyền Băng ơi! Liên Thơ ơi! Người hoạ thơ, người phổ nhạc, người cho ảnh. Em thật bất ngờ! Hình dung các Chị các anh đang ngồi bên cạnh, ánh mắt thân thương, mỉm cười trìu mến như đọc từng ý nghĩ của em, Chị Huyền Băng đệm đàn, từng nốt nhạc buồn da diết, ...Vui ơi buồn ơi!...Muốn khóc quá!

Cảm ơn Thơ! Cảm ơn Ảnh! Cảm ơn Nhạc...Đến với Tiếng Lòng của Kim Giang
lá chờ rơi 06.11.2009 07:43:29 (permalink)
0
Bài thơ rất là cảm động, xin gửi đến những người hay cảm động để cùng nhau cảm động :

LỜI THƠ TỪ ĐÁY MỘ

Kính dâng hương linh chị PC

(Cuối cùng em cũng đã làm tròn được lời hứa
với lòng mình lúc đứng cạnh giường bệnh của chị ở
New York vào một ngày tưởng chừng đà xa lắm.
Hy vọng trong một kiếp nào đó, những dòng thơ cuối đời
chưa kịp đọc của chị sẽ đến được tay người ấy)

*Giờ lâm chung sắp điểm,
Em một mình, chiều bệnh viện bơ vơ,
Hồn mong manh, nguyện ước cũ lu mờ,
Duyên tái ngộ chẳng bao giờ có nữa.

Thiên đàng đóng cửa
Ngày mình bỡ ngỡ chia tay.
Em theo chồng, nội trợ vá may,
Anh giong ruổi miệt mài thiên lý.

Nửa thế kỷ xa nhau rồi anh nhỉ !
Đời dẫu dài, cũng chỉ thoáng phù vân,
Kể từ hôm anh lặng đứng chôn chân,
Em trở gót, bần thần nghe gió khóc.

Rồi đêm lạnh, sương dầm xơ mái tóc,
Dòng sông buồn về đổ dốc phương xa,
Em loay hoay con cái với việc nhà,
Màu phượng cũng phôi pha theo ngày tháng.

Cũng có lúc lòng vật vờ lãng đãng,
Bóng ngày xanh thấp thoáng lượn vu vơ,
Nhưng biết thân đã yên bến yên bờ,
Em đuổi vội cơn mơ vào bóng tối.

Em vẫn biết, em là người có lỗi,
Dù bao năm vẫn tự dối lòng mình,
Rằng chẳng qua vì lệnh của gia đình,
Mà em đã phụ tình người trai đó.

Khi dĩ vãng thập thò gây sóng gió,
Em dặn mình phải gạt bỏ ngoài tim,
Nên cắn răng, tê tái cố nhận chìm
Những kỷ kiệm cứng đầu rình nổi dậy.

Người con gái xa anh ngày xưa ấy,
Với thời gian đã mấy bận lên bà.
Chợt một ngày thân góa bụa xót xa,
Vành tang phủ, tóc theo đà bạc trắng.

Rồi từ đó dòng đời thêm vắng lặng,
Gánh gia đình vẫn nặng buốt đôi vai.
Đếm hoàng hôn, lòng dần tạm nguôi ngoai,
Cùng con cháu vui tháng ngày sót lại.

Hạnh phúc nhỏ cũng không bền được mãi,
Bệnh nan y, em quằn quại đớn đau,
Xác thân khô như đốm lửa cạn dầu,
Người xưa đó, biết đâu mà thăm hỏi.

Trên giường bệnh, em đêm ngày mòn mỏi,
Trong thâm tâm vẫn gắng gỏi ngóng chờ.
Bỗng một chiều, lòng cứ ngỡ là mơ,
Bên giường bệnh, khách bất ngờ tìm đến.

Người con gái, xưa em hằng quý mến,
Suýt gọi em bằng hai tiếng "chị dâu",
Chẳng biết nhờ được tin tức nơi đâu,
Vượt ngàn dặm, tìm nhau nơi đất lạ.

Trong phút chốc, cây khô vùng trổ lá,
Chuỗi ngày xanh tất tả trở về thăm,
Em thả hồn theo quá khứ xa xăm,
Vực sống dậy những tháng năm khờ dại.

Rồi dù chẳng có duyên phần gặp lại,
Em may còn được điện thoại cùng anh.
Mừng thấy anh nhiều con cháu vây quanh,
Sống hạnh phúc và an lành toại ý.

Em muốn ngỏ lời cám ơn cùng chị,
Người vợ tào khang tận tụy hiền lành,
Đã một đời luôn lo lắng cho anh,
Nhưng ngần ngại, phút này đành lỡ dịp.

Ngày xưa đó, mình bước đầu sai nhịp,
May cuối đời, còn kịp biết tin nhau,
Trong muộn màng, vài câu nói vội trao,
Hàn huyên đó có khác nào trăn trối.

Anh bảo đừng tiếc hối,
Tại số phần, mình có lỗi gì đâu,
Chỉ vì duyên mà chẳng nợ nần nhau,
Nên Trời khiến hai chuyến tàu hai lối.

Hôm nói chuyện trên đường dây lần cuối,
Em nhịn đau, cứng cỏi cố gượng cười,
Hẹn anh một buổi đẹp trời,
Sẽ đọc hết những lời thơ em viết.

Nhưng chua xót, sức em dần cạn kiệt,
Phút giây nầy, cái chết đã gần quanh,
Những vần thơ em muốn đọc cho anh,
Anh tha lỗi, phải đành chờ kiếp khác.

Xác thân dù rã nát,
Lòng nầy muôn thác không phai.
Em luôn mong mạng sống mãi kéo dài,
Để chuộc lại những tháng ngày cách biệt.

Nhưng định mệnh vẫn muôn phần khắc nghiệt,
Em van nài mà giả điếc làm thinh.
Để giờ đây, khi đến lúc đăng trình,
Đường thiên cổ, chỉ mình em lặng lẽ.

Anh ơi, đà quá trễ,
Để dài dòng kể lể cùng nhau.
Những băn khoăn, những thao thức nghẹn ngào,
Cũng đành sẽ theo em vào đất lạnh.

Nỗi đau đớn hơn nửa đời sóng sánh,
Phút giây này đã đặc quánh thành thơ,
Em xin anh hãy kiên nhẫn đợi chờ,
Em sẽ đọc cho anh từ đáy mộ.

x
x x

Trên nét mặt thời gian vừa xóa sổ,
Thoáng mông lung chút thống khổ cuối đời.
Những vần thơ chưa kịp đọng thành lời,
Vẫn âm ỷ trong xác người bất hạnh.

Trần Văn Lương
Cali 11/2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2009 07:47:20 bởi lá chờ rơi >
KimGiang 08.11.2009 18:29:47 (permalink)
0

* Cảm ơn Bác Lá đã cho chia sẻ cảm xúc với người trong cuộc, bài thơ tình buồn! Kính chúc Bác mạnh khoẻ, Thơ hay khơi nguồn cảm hứng cho lớp trẻ!

Trích đoạn: Đuyên Hồng

NHỚ BẠN

Ta người một thưở trắng đôi tay
Cộng khổ đồng cam đã bấy ngày
Khoai sắn xẻ bùi nên bạn quý
Đói no chia ngọt hóa men say
Sao dời đâu nhạt tình thân ấy
Vật đổi nào quên kỷ niệm này
Mấy bận đầu xanh sương điểm tuyết
Mà hình bóng cũ mãi nơi đây!

November 5, 2009
Đuyên Hồng

ĐỒNG ĐIỆU

Một thuở cùng vui tay nắm tay
Vần thơ xướng họa trải đêm ngày
Kẻ tung người hứng cười ngây ngất
Chén cạn ly đầy phút tỉnh say
Nét ngọc nháy theo người trước đó
Lời châu giao lại bạn sau này
Rừng thơ muôn sắc hòa kim cổ
Đồng điệu thi nhân gặp chốn đây!

Lá chờ rơi 07/11/09

THI TÌNH

Dẫu là âu á cũng chung tay
Gặp gỡ quán văn những tháng ngày
Chẳng bận trẻ già câu chữ đẹp
Đâu màng danh phận áng thơ say
Dù chia đôi ngả vời nam bắc
Vẫn hướng một phương ở chốn này
Muôn dặm cổ kim hòa cả lại
Thi tình đồng điệu gởi về đây!

November 8, 2009
Đuyên Hồng




CHIA XA

Tay nào nỡ chặt đứt bàn tay
Nỡ cắn môi - Răng - Buốt lạnh này
Khói bụi không dưng nhòa khoé mắt
Mưa hờn giáng họa đắng niềm say
Thâm tình há phải trò con trẻ
Chút nghĩa thân sơ cũng bấy ngày
Khoảng cách như đày đau tách biệt
Mà hình bóng mãi vấn vương đây

Kim Giang



<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.11.2009 18:34:41 bởi KimGiang >
lá chờ rơi 08.11.2009 19:04:02 (permalink)
0
 
 

Nỗi lòng tri ngộ

Người trời tây kẻ ở trời đông
Cách mặt mà không xa tấm lòng
Chén rượu chưa nâng ly đối ẩm
Ý thơ đã gói nỗi hoài mong
Nhìn trăng khắc mấy lời tâm huyết
Mượn chữ ghi bao kỉ niệm hồng
Năm tháng vui cùng câu xướng họa
Dẫu đời còn bão táp mưa giông.

Khánh Chân

r

NHỚ BUỔI XUÂN HỒNG

Hiu hắt đầu song ngọn gió đông
Khiến ai nghe giá lạnh tim lòng
Người đi dặm liễu dài năm tháng
Kẻ ở phòng loan mãi nhớ mong
Ai biết chăng ai khi nguyệt khuyết
Nhớ càng thêm nhớ buổi xuân hồng
Ngổn ngang tâm sự buồn trăm mối
Như chiếc thuyền con giữa bão giông.

Lá chờ rơi 08/11/09


r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2009 02:35:21 bởi Huyền Băng >
KimGiang 25.11.2009 00:08:54 (permalink)
0
Trích đoạn: lá chờ rơi

 
 

Nỗi lòng tri ngộ

Người trời tây kẻ ở trời đông
Cách mặt mà không xa tấm lòng
Chén rượu chưa nâng ly đối ẩm
Ý thơ đã gói nỗi hoài mong
Nhìn trăng khắc mấy lời tâm huyết
Mượn chữ ghi bao kỉ niệm hồng
Năm tháng vui cùng câu xướng họa
Dẫu đời còn bão táp mưa giông.

Khánh Chân



NHỚ BUỔI XUÂN HỒNG

Hiu hắt đầu song ngọn gió đông
Khiến ai nghe giá lạnh tim lòng
Người đi dặm liễu dài năm tháng
Kẻ ở phòng loan mãi nhớ mong
Ai biết chăng ai khi nguyệt khuyết
Nhớ càng thêm nhớ buổi xuân hồng
Ngổn ngang tâm sự buồn trăm mối
Như chiếc thuyền con giữa bão giông.

Lá chờ rơi 08/11/09



NẮNG THƠ

Ai người gọi nắng sưởi mùa Đông
Gọi ánh Trăng xa nhớ ngõ lòng
Gọi tiếng chim về ru giấc ngủ
Đưa thuyền hoa đậu bến thương mong
Tri âm chỉ mấy vần thơ nhỏ
Thấp thoáng trong mơ một đóa Hồng
Hé cánh môi xinh ngời nét ngọc
Trên nhành my đọng lúc tan giông

Kim Giang



KimGiang 28.11.2009 14:58:33 (permalink)
0


NẾU KHÔNG NGƯỜI


Ừ thì thôi...Bản tình ca đã chết
Dứt dây đàn tiễn biệt những buồn vui
Khi mùa Xuân vĩnh viễn đã qua rồi
Trăng thôi sáng và mặt trời khuất lối

Ừ thì thôi...Có bao điều muốn hỏi
Muốn thăm nhau sao ngại nói nên lời
Bấy lâu nay thầm lặng dõi theo người
Cứ hờn trách vu vơ mà bối rối

Ừ thì thôi...Còn gì đâu mà gởi
Ai trao người ai tới mà mong
Cửa sổ mùa Đông se sắt một cánh Hồng
Yêu dấu hỡi sao người không trở lại

Chỉ là Hoa chẳng bao giờ kết trái
Chiều mong manh tê tái chút hương thầm
Như tiếng đàn chỉ rót với tri âm
Trăm năm nhớ...Trăm năm thành hư ảo

Người chống chếnh lòng người lây gió bão
Người buồn đau có kẻ xót như bào
Phía người vui đây đó cũng xôn xao
Cho nhau đấy mà ai nào dám nói

Bến sông buồn con sóng trườn hoang dại
Góc sân đình héo úa một nhành mai
Yêu dấu hỡi...Thầm thì con tim gọi
Nếu không người thơ biết đợi chờ ai

Kim Giang

r




<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2009 20:57:00 bởi Huyền Băng >
Liên Thơ 28.11.2009 20:51:48 (permalink)
0
Trích đoạn: KimGiang
NẾU KHÔNG NGƯỜI

Ừ thì thôi...Bản tình ca đã chết
Dứt dây đàn tiễn biệt những buồn vui
Khi mùa Xuân vĩnh viễn đã qua rồi
Trăng thôi sáng và mặt trời khuất lối

Ừ thì thôi...Có bao điều muốn hỏi
Muốn thăm nhau sao ngại nói nên lời
Bấy lâu nay thầm lặng dõi theo người
Cứ hờn trách vu vơ mà bối rối

Ừ thì thôi...Còn gì đâu mà gởi
Ai trao người ai tới mà mong
Cửa sổ mùa Đông se sắt một cánh Hồng
Yêu dấu hỡi sao người không trở lại

Chỉ là Hoa chẳng bao giờ kết trái
Chiều mong manh tê tái chút hương thầm
Như tiếng đàn chỉ rót với tri âm
Trăm năm nhớ...Trăm năm thành hư ảo

Người chống chếnh lòng người lây gió bão
Người buồn đau có kẻ xót như bào
Phía người vui đây đó cũng xôn xao
Cho nhau đấy mà ai nào dám nói

Yêu dấu hỡi...Thầm thì con tim gọi
Nếu không người thơ biết đợi chờ ai
Bến sông buồn tơ nắng cuối dần phai
Góc sân đình héo úa một nhành mai
                            Kim Giang
Là...
Là hoa thôi chẳng bao giờ kết trái( Kim Giang)
Là hương thôi gió quyến hương đi mãi
Lang thang không cùng không tận với ta
Phút lìa đời vẫn mãi mãi cách xa...
                                    Lê Minh Liên Thanh Thơ
                                  Đêm cuối tuần, 28/11/2009


<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2009 04:09:12 bởi Liên Thơ >
Thay đổi trang: << < 767778 > >> | Trang 76 của 106 trang, bài viết từ 1126 đến 1140 trên tổng số 1578 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9