NẮNG THƠ
Ai người gọi nắng sưởi mùa Đông
Gọi ánh Trăng xa nhớ ngõ lòng
Gọi tiếng chim về ru giấc ngủ
Đưa thuyền hoa đậu bến thương mong
Tri âm chỉ mấy vần thơ nhỏ
Thấp thoáng trong mơ một đóa Hồng
Hé cánh môi xinh ngời nét ngọc
Trên nhành my đọng lúc tan giông
Kim Giang
NÀNG THƠ
Em là tia nắng giữa ngày Đông
Thức tỉnh đời anh một Tiếng Lòng
Chốn ảo không duyên sao mãi đợi
Vườn thơ chẳng phận vẫn hoài mong
Em dâng tuổi mộng trên môi Ngọc
Em thả hồn say giữa bóng Hồng
Anh nhặt vần thơ về ghép nhạc
Dặt dìu Nghê Khúc tản mây dông!
February 26, 2010
Đuyên Hồng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2010 10:15:22 bởi Đuyên Hồng >