An Giang! Đến bây giờ KG vẫn chưa tin là thật, được nghe giọng chuông vàng của người con gái miền sông nước.
Cho KG họa với Ang Giang và VANNH nha:
NẾU MỘT NGÀY
NẾU một ngày anh không nhớ đến.
DÒNG đời là một cõi mờ sương.
SÔNG trăn trở bên bồi, bên lở.
KHÔNG trách hờn vẫn nhớ, vẫn mong.
BÊN cạnh lòng bao nhiêu kỷ niệm.
LỠ duyên tình tất cả hư không.
BÊN anh dù một giây huyền ảo.
BỒI đắp tình yêu thật mặn nồng
An Giang
NẾU
NẾU một mai anh trở lại
DÒNG Hương Giang còn dìu dặt câu hò
SÔNG êm đềm hay sóng gió nổi lên
KHÔNG còn nhớ những vần thơ hò hẹn?
BÊN miệt vườn tuần trăng còn nguyên vẹn
LỞ bến chờ để người phải ra đi
BÊN người về lời nguyền vẫn còn ghi
BỒI đắp vần thơ những ngày mình xa cách.
VANNH
CÒN
DÒNG biếc xanh reo chờ bạn đến
HƯƠNG thầm lén tỏa gửi làn sương
GIANG tay đắp mãi yên bờ lở
CÒN nhớ dâng hoài vỡ bến mong
DÌU cả trang thơ vào kỷ niệm
DẶT toàn giấc mộng trả hư không
CÂU buông bắt cá miền mơ ảo
HÒ hẹn giăng ai chút lửa nồng.
Kim Giang
< Sửa đổi bởi: KimGiang -- 10.8.2006 13:48:26 >
Chị Kim Giang thân mến
Kể từ ngày 10 tháng 8 năm 2006 quay đi quay lại bây giờ đã hơn 4 năm rồi, An Giang hân hạnh được tìếp chuyện với Kim Giang qua điện thoại, Kim Giang thật dễ thương và thuỳ mỵ, chân tình rất hồn nhiên nói lên tâm tình
của mình về An Giang.
Bây giờ lật lại trang thơ cũ, An Giang rất cảm động trước chân tình thương mến của Kim Giang.
Cám ơn Kim Giang rất nhiều
An Giang