Thơ Federico Garcia Lorca (1899-1936)

Tác giả Bài
ABCD
  • Số bài : 773
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
Thơ Federico Garcia Lorca (1899-1936) - 25.10.2005 21:13:43
Ghi nhớ

khi tôi chết
nhớ chôn tôi với cây đàn ghi-ta
dưới cát.
khi tôi chết
giữa hàng cam
cụm húng.

khi tôi chết
hãy chôn tôi, nếu các anh em mong muốn
trong chiếc chong chóng.

khi tôi chết !

Federico Garcia Lorca
Đan Tâm dịch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2005 21:16:19 bởi ABCD >

ABCD
  • Số bài : 773
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
RE: Thơ Federico Garcia Lorca (1899-1936) - 25.10.2005 21:14:37
Bài hát của người hiệp sĩ
Cọt-đu
xa xôi và đơn côi.
Ngựa đen, trăng tròn
Ô-liu chứa đầy trong bị
Đường đi dù ta đã biết
Không đời nào còn tới được Cọt-đu.

Băng qua bình nguyên trong gió
Ngựa đen, trăng đỏ
Thấn chết nhìn ta đứng đó
Trên những đỉnh tháp cao của thành Cọt-đu.

Ôi ! Đường đi sao dài quá !
Ôi ! Thiên lý mã
Thần chết ơi ! Hãy ráng chờ
Cho ta được đến Cọt-đu.

Cọt-đu
xa xôi và đơn côi.

Federico Garcia Lorca
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2005 21:17:29 bởi ABCD >

ABCD
  • Số bài : 773
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.10.2005
RE: Thơ Federico Garcia Lorca (1899-1936) - 25.10.2005 21:15:39
Luật thi
Anh lo sợ sẽ mất đi kỳ diệu
đôi mắt em tượng đá đẹp vô cùng
và giọng đêm trên má anh sẽ đặt
đóa hồng đơn là hơi thở em nồng.
Anh lo sợ trên triền kia anh sẽ
là thân cây trọi lá và trơ cành
anh tuyệt vọng nếu không hoa, không đất
sâu dày vò sẽ chết mất trong anh.

Nếu em phải là kho tàng cất dấu
là nỗi buồn, là thánh giá của anh
nếu anh được giờ đây và mãi mãi
lãnh địa em, làm chó giữ trung thành.

Đừng để mất những gì anh đã được
em hãy nhìn nầy giòng suối em xinh
với lá vàng mùa thu anh tận tụy.


Federico Garcia Lorca