Nghe tâm sự của người vợ có chồng yếu sinh lý
thaiha561 07.06.2014 11:07:55 (permalink)
Nghe tâm sự của người vợ có chồng yếu sinh lý

Khi còn trẻ, tôi chỉ luôn nghĩ hạnh phúc gia đình chỉ cần có tình yêu, hai vợ chồng quan tâm nhau là được. Giờ nghĩ lại, tình yêu thiếu tình dục thì lửa gia đình không phải lúc nào cũng nồng cháy.
Lúc trước đọc báo, thấy mấy chị em hay than phiền về chuyện chồng yếu sinh lý, không mặn mà với chuyện “chăn gối” rồi “trên bảo dưới không nghe”, rồi chồng mắc "hien tuong xuat tinh som"… tôi chỉ biết cười nhỏ và tự hỏi có nhất thiết phải cần tình dục trong tình yêu như vậy không?
Rồi đến khi cưới chồng, đêm tân hôn hai vợ chồng “cặm cụi” mãi mới có được khởi động tốt đẹp nhưng chưa được giữa đường, chồng đổ sụp xuống trên người vợ thở hổn hển. Dù chưa được “thăng hoa” nhưng coi đó cũng là một khởi đầu tốt đẹp. Cũng tại hai đứa chưa có kinh nghiệm gì nhiều trong chuyện đó. Tôi tự lấy đó là cái lý để an ủi mình.
Nhưng dần dần sau này, tôi mới phát hiện ra sự thật là chồng mình mắc bệnh yếu sinh lý ở nam giới. Hằng đêm, chỉ mới vài phút “cày cuốc” thì chồng đã đuối sức, mệt nhoài rồi lăn ra ngủ. Tôi chơi vơi với cảm giác bất lực và ấm ức. Khi cơ thể đang tràn đầy sự sống lại phải chịu cảnh như thế này. Có lần để thỏa mãn cảm xúc, tôi đã tự xử một mình. Nhưng sợ chồng biết nên tôi chỉ dám chạy vào nhà vệ sinh khi chồng đã ngủ say.
Lần lần, anh cũng quên đi nghĩa vụ làm chồng của mình. Dù cơ thể hừng hực lửa nhưng tôi lại không dám đòi hỏi nhiều. Nhiều lần tôi chủ động khơi gợi chồng với váy ngủ mỏng, tư thế gợi tình… nhưng anh cũng không mảy may để ý đến. Nhiều đêm tôi phải là người chủ động tìm đến anh nhưng anh chỉ làm cho xong nhiệm vụ. Anh “trả bài” cũng không đến nơi đến chốn. Người ta nói, miếng bánh treo giữa chừng mới khiến người ta bực tức và thèm muốn. Tôi chính là người như vậy. Nhu cầu sinh lý tôi cao hơn chồng nên đành chịu, cũng không dám nghĩ đến chuyện ra đường để giải quyết.
Rồi khi có em bé, anh lại càng có cớ để tránh gần gũi tôi, anh chuyển ra ngủ riêng hẳn với lý do “để hai mẹ con nằm cho rộng”. Có khi cả tháng chúng tôi cũng không quan hệ với nhau. Nhiều lúc tôi gợi ý thì anh lại nói do công việc mệt mỏi, không muốn con thức giấc… Mọi lý do anh đưa ra tôi đều không chấp nhận được. Nhiều đêm, nỗi khát khao dâng lên mà tôi chỉ biết nhắm mắt lặng lẽ khóc một mình hoặc tự tìm nhiều cách để giải quyết mà không cần đến bàn tay của chồng.
“Gái một con trông mòn con mắt” trong khi tôi phơi phới tuổi xuân, ra đường nhiều người ngưỡng mộ và thầm khát mà anh thì chẳng bao giờ để ý hay ghen gì. Đã thế, khi tôi gợi ý anh nên đi khám bác sỹ để tìm cách chữa yếu sinh lý thì anh lại quát lên, “cần gì phải thế, không tình dục đâu có chết”. Tôi đứng trân trước anh, dường như trong mắt anh lúc này tôi là một con đàn bà đam mê sắc dục, một người vợ không đoan trang, chính chuyên.
Chỉ biết ấm ức bỏ đi vào phòng, cuộn chăn lại mà khóc. Suy nghĩ, hành động của chồng như gáo nước lạnh tạt thẳng vào mặt tôi, đâu phải tôi nói không có lý do chứng đáng chứ, bây giờ thiếu gìcach dieu tri xuat tinh som, yếu sinh lý chứ, cuộc sống vợ chồng ngày càng tẻ nhạt như vậy hỏi sao tình cảm đầm ấm lên được. Giờ đây tôi mới thấm thía câu nói “tình dục gắn liền với tình yêu”. Mặc dù đời sống vật chất của tôi không thiếu gì nhưng hằng đêm tôi lại vật lộn với chính khát khao thầm kín của mình. Tôi cũng không dám nghĩ đến chuyện ly hôn, chẳng lẽ ra tòa với lý do chồng yếu sinh lý. Liệu tôi có bị thiên hạ chửi hay khinh miệt không? Nhưng phải sống trong ngôi nhà mà đến cả năm, tôi cũng không biết đến cảm giác thăng hoa hay “lên đỉnh” là gì quả thật với tôi không khác gì địa ngục trần gian. Tan sở tôi chỉ muốn đi đâu cho khây khỏa chứ không muốn bước chân về nhà một chút nào.
Phải chăng tôi chịu cảnh sống này cho đến hết cuộc đời còn lại?

Nguồn: yếu sinh lý nữ
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9